Hỏi Đáp

Top 50 Phân tích nhân vật anh thanh niên (hay nhất) – VietJack.com

Anh thanh niên

Video Anh thanh niên

Tuyển chọn hơn 50 bài văn mẫu phân tích nhân vật thanh niên hay, tuyển chọn những bài văn hay dành cho học sinh lớp 9 trên cả nước để các em học sinh lớp 9 có thêm tài liệu tham khảo, biết cách viết hay bài văn phân tích nhân vật thanh niên trong tác phẩm “Bí mật Sapa” đơn giản hơn.

Top 50 Phân Tích Tính Cách Giới Trẻ (Hay Nhất)

Đề: Phân tích tính cách nhân vật trẻ trong truyện ngắn “Bí mật ở Sabah” của Nguyễn Khánh Long.

Bài giảng: lặng lẽ sa pa – cô nguyễn ngọc anh (thầy vietjack)

Phân tích tính cách thanh niên – Văn mẫu 1

Nguyễn Thành Long (1925-1991) là một trong những cây bút chuyên viết truyện ngắn xuất sắc, và những người đứng sau họ vẫn luôn là ẩn số, âm thầm cống hiến cho đất nước, cho Tổ quốc. Một trong những nhân vật tiêu biểu nhất là anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sapa sáng tác năm 1970. Đồng thời, anh cũng bộc lộ phẩm chất tốt đẹp, triết lý sống và làm việc trong thời đại mới.

Trước hết, trước những khó khăn trong cuộc sống và công việc, anh đã vượt qua khó khăn, sống có ích, làm việc có ích cho đời. Chàng trai trẻ được tác giả giới thiệu qua vai một anh lái xe 27 tuổi, sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn ở độ cao 2600m. Xuất hiện một khung cảnh mây đen, nguy hiểm và vô cùng tàn khốc. Vì vậy, đôi khi anh ấy cần mọi người đến mức phải chặt cây trên đường để gặp gỡ mọi người – và đó là lúc anh ấy bắt tay vào việc. Làm việc với các nhà khí tượng, địa vật lý chuyên về “đo gió, đo nắng, tính mây, đo chuyển động động đất…”.

Công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, chính xác và tinh thần trách nhiệm cao. Nhưng dù ở miền quê xa xôi nhất, anh cũng không bao giờ quên nhiệm vụ của mình, ngay cả trong cơn gió lạnh nhất 1 giờ sáng, anh cũng không quản ngại khó khăn gian khổ để hoàn thành nhiệm vụ. Từ đó, ta thấy vẻ đẹp đáng ngưỡng mộ của người thanh niên, một thanh niên dám đương đầu với thử thách của công việc nơi hoang vắng.

Chàng thanh niên này có nhiều phẩm chất tốt đẹp dù trong tư tưởng, lý tưởng hay tình cảm cao đẹp. Đồng chí luôn gắn bó mật thiết với sự nghiệp của đất nước, có trách nhiệm với cuộc đời của mình và không ngừng cống hiến cho sự nghiệp của đất nước. Khi quốc chiến thất bại, ông tình nguyện tòng quân và tình nguyện lên núi làm công việc khí tượng. Thông qua công việc thầm lặng của mình, anh ấy luôn yêu thương và nhiệt tình. Vì anh biết rằng công việc đơn giản này rất có ích cho cuộc sống và nhiều người khác.

Và tôi càng khâm phục tinh thần làm việc có trách nhiệm của anh, trong hoàn cảnh cô đơn lạnh lẽo này, anh coi công việc như người bạn của mình “Công việc của anh vất vả lắm, nhưng anh phải kiên trì. Đi anh buồn lắm”. Nhờ ý tưởng này, anh không cảm thấy cô đơn trên đỉnh núi mà thay vào đó là khoảng thời gian làm việc tuyệt vời. Những suy nghĩ tốt đẹp về công việc này khiến anh yêu cuộc sống và những người xung quanh mình hơn, từ đó anh có thêm động lực để vươn lên, sống đẹp, có ý nghĩa với đất nước và cuộc đời.

Chưa hết, anh không chỉ có ý chí vươn lên trong hoàn cảnh khó khăn, có tư tưởng, lý tưởng cao đẹp mà còn có những hành động cao đẹp đáng học hỏi, trân trọng. Những hành động cao đẹp ấy, anh đã vượt qua khó khăn, sống và làm việc thành công, vượt lên chính mình. Anh tự giác, có ý thức đảm bảo hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Đồng thời, tinh thần trách nhiệm cũng như lòng yêu nghề khiến anh thành thạo nghề, thành thạo công việc. Kết quả là “ban đêm không thấy, có thể thấy gió thổi lá, có thể thấy trời… có thể biết mây, có thể coi là gió”. Ngoài ra, công việc của ông rất hiệu quả, đã góp phần vào chiến thắng chung của dân tộc, chiến công hiển hách nhất là “nhờ mây dò giúp bộ đội bắn rơi nhiều máy bay Mỹ trên cầu Longjaw”.

Những pha đi bóng đẹp mắt của cậu bé chưa dừng lại ở đó. Tuy đạt được nhiều thành tích đáng nể trong công việc nhưng anh cũng không ngừng nỗ lực học hỏi và hoàn thiện bản thân. Vì vậy, ông không ngừng đọc sách để nâng cao hiểu biết, ông coi sách như một người bạn, một niềm vui trong cuộc sống.

Từ những hành động đẹp của anh thanh niên đã hình thành và sở hữu nhiều lối sống, tình cảm đẹp. Nó cho thấy rằng anh ấy tự tổ chức và sắp xếp cuộc sống của mình trở nên dễ chịu và ấm áp hơn. Anh tự tay trồng các loại hoa, cúc đủ loại, cẩm chướng, xanh, vàng, tím… Những bông hoa đa dạng về màu sắc, chủng loại làm cho đời sống tinh thần của anh thêm thú vị, tươi mới. Hay tự nuôi gà để vừa cung cấp thức ăn hàng ngày vừa tạo không khí gia đình đầm ấm, quây quần.

Qua những tấm gương trong tác phẩm, ta thấy được một cuộc sống tốt đẹp là sống giản dị thanh tao, khoa học, tâm hồn không cô đơn, không cằn cỗi, biết vượt qua khó khăn, khắc nghiệt. Đặc biệt là chàng trai trẻ, anh ấy đầy tình bạn và lòng hiếu khách. Ở riêng với anh anh vô cùng cần thiết, nhưng anh đã chuẩn bị quà cho người lái xe khi nghe tin vợ ốm, bó hoa cho anh kỹ sư và giỏ trứng cho nghệ sĩ. Anh cũng luôn tự hào về người cha quân nhân của mình và háo hức được gặp gỡ, trò chuyện với mọi người.

Bởi vì sự khiêm tốn của anh ấy, chúng tôi thấy ở anh ấy một tính cách đẹp đẽ và đáng kính hơn. Khi họa sĩ muốn vẽ anh ta, nhưng anh ta đã giới thiệu những người xứng đáng hơn, chẳng hạn như kỹ sư vườn rau, nhà nghiên cứu sét, v.v.). Có thể thấy, qua việc miêu tả lối sống cao đẹp của người thanh niên, tác giả đã làm nổi bật hình ảnh người lao động “không ai nhớ” (tuổi trẻ – danh từ chung). Nổi tiếng mà làm nên đất nước – nguyễn khoa diem”, nhưng với lý tưởng trong đầu, âm thầm, lặng lẽ cống hiến cho đời, cho quê hương, cho đất nước.

Tác giả Nguyễn Thanh Long đã khắc họa thành công vẻ đẹp và nhân cách của người thanh niên này qua nghệ thuật kể chuyện theo ngôi thứ ba thông qua kỹ sư, họa sĩ, tài xế và các nhân vật khác.

Như vậy, với rất ít chi tiết, tác giả chỉ xuất hiện trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi 30 phút để khái quát tính cách, lối sống và suy nghĩ về cuộc đời của một anh thanh niên mang vẻ đẹp tinh thần và tình cảm ở Sabah trầm lắng, ý nghĩa của tác phẩm. Anh là đại diện tiêu biểu của người Sapa và là chân dung của người công nhân mới.

Dàn ý phân tích nhân cách của anh thanh niên

1. Mở đầu

Về công việc và tính cách của chàng trai:

– Truyện được tác giả sáng tác sau một chuyến đi thực tế đến Laojie, kể về những con người sinh sống và làm việc tại vùng núi non hẻo lánh này.

– Anh thanh niên đi làm nhiệm vụ khí tượng là nhân vật trung tâm của truyện và là một trong những biểu tượng của người lao động xây dựng đất nước sau chiến tranh.

2. Văn bản

a.Người thanh niên qua người tài xế giới thiệu:

– “Biệt danh”: Một trong những người cô đơn nhất thế giới. Anh cố tình làm một cây gỗ để chắn đường, ngăn đoàn xe lên núi, vừa để gặp gỡ, trò chuyện với mọi người cho đỡ cô đơn.

– Công việc: 4,5 năm ngành khí tượng địa vật lý tại đỉnh Yên Sơn 2600m.

⇒ Qua lời kể ngắn gọn, chàng trai trẻ hiện lên ấn tượng đầy bất ngờ.

b, bản lĩnh thanh niên là biểu tượng lập thân của thế hệ trẻ

– Tính chất công việc: đo nắng, gió, mưa, chấn động địa chất; “bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ, một giờ” làm việc cả ngày lẫn đêm theo thời gian quy định

⇒ Tập trung vào công việc với nhiều không gian hơn để làm việc trong một ngôi nhà nhỏ.

– Ngoại hình và tính cách của chàng trai: tầm vóc thấp bé, nét mặt rạng rỡ; rất thân thiện, lễ phép, tốt bụng (đào ba ngôi nhà cho vợ lái xe, hái hoa cho các cô gái và họa sĩ, tiếp chuyện một cách nhiệt tình).

– Phẩm chất đáng quý của bạn:

+ Tâm huyết và trách nhiệm với công việc và cuộc sống: coi công việc như người bạn, coi công việc là lẽ đương nhiên của con người với đất nước.

+ Lí tưởng cao đẹp, không ngại gian khổ: dậy sớm làm muộn, không bỏ sót một ngày nào.

Xem Thêm : Mở mắt ra là mùa lá rụng – Cuốn tản văn ấm áp về gia đình

+ Khiêm tốn, thật thà: khi biết họa sĩ vẽ mình, anh liền đưa ra những ví dụ khác mà anh cho là giỏi hơn, chăm chỉ hơn, nhiệt tình hơn mình; khi anh cố ý trả lại chiếc khăn cô để lại, anh thật thà một cách ngây thơ .

⇒ Sự hy sinh thầm lặng của anh tượng trưng cho sự cống hiến, hy sinh vô vàn của những con người với lý tưởng cao cả, không ngại phục vụ Tổ quốc.

c, nghệ thuật nhân vật:

– Miêu tả nhân vật này từ điểm nhìn của một nhân vật khác: qua bác lái xe, qua họa sĩ, qua cô gái, khắc họa một cách khách quan, chân thực tính cách của anh thanh niên này.

– Miêu tả tính cách, đời sống nội tâm của nhân vật qua hành động, đối thoại

3. Kết thúc

Nêu cảm nhận của em về hình tượng anh thanh niên này, nhận xét về nghệ thuật miêu tả nhân vật:

– Thanh niên là tuổi trẻ, sẵn sàng cống hiến, hy sinh vì sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước. Bạn có những phẩm chất quý giá và đáng để học hỏi

– Nghệ thuật xây dựng nhân vật: qua điểm nhìn của các nhân vật khác, qua sự bộc lộ bản thân của nhân vật, xây dựng hệ thống đối thoại chân thực, gần gũi, chứa đựng triết lý nhưng không nhàm chán. ..

Phân tích tính cách thanh niên – Văn mẫu 2

Trong mỗi tác phẩm văn học, nhân vật chính trở thành linh hồn, thể hiện trọn vẹn nội dung tư tưởng tác giả muốn gửi gắm đến những đứa con tinh thần. Những chàng thanh niên trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sabah” của Nguyễn Thành Long cũng vậy. Anh là người lạc quan, yêu đời, có tình có nghĩa với mọi người, có trách nhiệm với công việc, có lý tưởng sống phong phú. Nguyễn Thanh Long tạo ra một nhân vật chính như vậy cho các tác phẩm của mình là muốn thể hiện một tư tưởng nhân văn về con người và cuộc sống.

Tác phẩm này ra đời năm 1970, vào thời điểm miền Bắc vừa lo xây dựng lao động sản xuất ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa vừa giúp miền Nam đánh Mỹ. Mỗi người dân miền Bắc đều ý thức sâu sắc vai trò của mình đối với sự nghiệp chung của dân tộc: sống tốt, sống có ích, góp phần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Nhân vật anh thanh niên trở thành biểu tượng cao đẹp của một con người năng động và có trách nhiệm như thế.

Chàng trai trẻ làm ngành khí tượng, địa vật lý sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn ở độ cao hơn 2.600m, giữa cỏ cây và mây mù của dãy núi Sabah quanh năm mây phủ. Tuy nhiên, sự trống rỗng không làm loãng đi những cảm xúc và tình cảm rất con người của anh ấy. Anh ấy sống một cuộc sống lạc quan và yêu thương tất cả mọi người. Anh ấy giữ chỗ ở của mình ngăn nắp và gọn gàng. Anh trồng hoa trong “vườn nhà” của mình. Anh nuôi gà để “tăng gia”,… tất cả những điều đó khẳng định anh muốn sống một cuộc sống bình thường như bao người khác dưới kia, không gì có thể làm anh cảm thấy buồn chán hay cô đơn. . Nghe người tài xế nói về người vợ vừa tỉnh dậy, anh ta liền đưa người chú của bà cụ đến. Có khách đến thăm (một họa sĩ và một kỹ sư), ông tặng họ một bó hoa lớn và những quả trứng… nghĩa cử gửi gắm thông điệp đầy tính nhân văn: hãy sống tốt đẹp, quan tâm lẫn nhau, xích lại gần nhau bằng trái tim và tình cảm. của lòng tốt .

Cũng là một người có trách nhiệm, đam mê công việc và khiêm tốn. Anh hiểu những vất vả của công việc nhưng “không có thì buồn” bởi công việc chính là nguồn vui và lẽ sống của anh. Anh ấy tìm thấy niềm vui trong công việc của mình. Anh ấy coi công việc là đối tác của mình, vì vậy cuộc sống của anh ấy không bao giờ buồn tẻ. Anh thẳng thắn nói: “Khi tôi đi làm, công việc của anh và tôi là một cặp. Làm sao chúng ta có thể nói chuyện một mình được? Hơn nữa, công việc của anh còn liên quan đến rất nhiều anh chị em cấp dưới”. Con người ấy cũng có một quan niệm hạnh phúc rất giản dị mà cao đẹp, đó là được làm việc và cống hiến hết mình cho đất nước. Vì vậy, ông rất vui khi biết lực lượng Không quân ta đã bắn rơi nhiều máy bay Mỹ nhờ phát hiện mây khô. Tóm lại, lý tưởng sống của ông là cống hiến hết mình cho khoa học và cho đất nước. Những suy nghĩ của anh về cuộc sống thật đẹp và sâu sắc.

Anh ấy không chỉ là một người tốt bụng mà còn là một người biết cách đối xử tốt với người khác. Trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, tôi sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn, làm bạn với rừng xanh, mây trắng, bão tuyết và sương, đo gió, mưa, nắng, mây, rung chấn động đất và tham gia dự báo thời tiết hàng ngày. phục vụ sản xuất và phục vụ chiến đấu. Dù không có ai đôn đốc, kiểm tra nhưng anh vẫn chủ động, tự giác với tinh thần trách nhiệm cao. Công việc cần phải hoàn thành vào thời điểm khó khăn như nửa đêm giữa mùa đông khắc nghiệt, nhưng dù thế nào, đúng thời điểm, anh sẽ thức dậy, “vào vụ án” với chiếc đèn, chiếc túi… máy, không bao giờ bỏ lỡ một ngày, không bao giờ quên một bài học, Không bao giờ quên âm thanh trong nhiều năm. Nhưng khó khăn nhất với anh là vượt qua nỗi cô đơn, lẻ loi, quanh năm, quanh tháng không một ai, anh vượt qua nó bằng sự chăm chỉ và đam mê. Ông dành hết thời gian, tâm huyết, trí óc, sức lực cho những công việc được giao, hễ rảnh rỗi là lại lôi sách ra nói chuyện. Từ những công việc thầm lặng, thầm lặng ấy, ông đã góp phần trực tiếp vào thắng lợi chung của quân dân miền bắc. Đặc biệt trong những câu chuyện của mình với họa sĩ, anh ta luôn coi thường ý định vẽ mình của họa sĩ. Anh giới thiệu bạn bè với mình: kỹ sư vườn rau, kỹ sư “Người gác tia chớp”… Anh khiêm tốn cho rằng công việc của mình cũng bình thường, cảm ơn những đóng góp, hy sinh của bạn bè, đồng đội.

Tên truyện là “Lặng lẽ Sapa”, nhưng Sapa có thực sự yên tĩnh? Tác giả giải thích cho người đọc một cách rất giản dị: “Trong sự tĩnh lặng của Sapa, dưới những tòa nhà cổ của Sapa, một cái tên mà chỉ cần nhớ đến Sapa đã yên nghỉ. Những người làm việc và nghĩ cho đất nước”. Tên truyện và tạo hình nhân vật nhân vật chính vô cùng đáng yêu và đáng kính, tác giả đã làm nổi bật chủ đề và ý nghĩa tư tưởng của tác phẩm: ca ngợi những con người sống tốt đẹp, lao động xả thân vì nước, đồng thời nhắc nhở mọi độc giả: “Hãy yêu thương nhau và sống tốt hơn.”

Phân tích tính cách người trẻ – Bài mẫu 3

Nguyễn Thanh Long là một trong những cây bút văn xuôi xuất sắc của thập niên 60, 70 chuyên viết truyện ngắn và ký. “Lặng lẽ Sapa” là một truyện ngắn được viết khi tôi đi công tác ở Laojie vào giữa mùa hè năm 1970. Người mới xây dựng xã hội chủ nghĩa ở miền bắc.

Anh là một chàng trai trẻ quyết tâm rời xa chốn phồn hoa đô hội để lên đỉnh núi hiểm trở ở độ cao 2600m phục vụ ngành khí tượng, địa vật lý. Ở nơi quanh năm lạnh giá, một người ở lưng chừng núi, công việc của anh ta là “đo gió, mưa, nắng, mây, động đất, tham gia dự báo thời tiết hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Theo mô tả của người lái xe, “một thanh niên hai mươi bảy tuổi, người cô đơn nhất thế giới, …”, “khát khao người ta”.

Trong hoàn cảnh cuộc sống khó khăn như vậy nhưng anh vẫn sống rất lạc quan yêu đời và đối xử tốt với mọi người. Anh ấy giữ chỗ của mình gọn gàng và anh ấy trồng hoa trong “khu vườn” của mình. Hưởng ứng lời kêu gọi toàn dân của Đảng, ông nuôi gà tăng gia sản xuất. Anh ấy đang tích cực cố gắng tạo ra một cuộc sống bình thường như bao người khác ngoài kia.

Dù một mình ở nơi xa anh vẫn cố gắng làm tốt công việc của mình. Anh tâm huyết với nhiệm vụ: “Ở cơ quan, chúng ta là vợ chồng, gọi một người sao được?”. Ở chàng trai trẻ ấy có một lối sống khiêm tốn và niềm đam mê với nghề. Nhưng đôi khi nó không khiến anh cảm thấy cô đơn. Anh luôn muốn được giao lưu, nói chuyện với mọi người. Có khách đến thăm, và anh, người không quen với cái lạnh khắc nghiệt, sẽ chăm sóc mọi người. Nghe tin vợ người đánh xe ốm, anh đào gốc me về làm quà.

Ông đón tiếp các họa sĩ lớn tuổi và các kỹ sư trẻ một cách niềm nở và thân tình. Anh sẵn sàng mang trứng và một bó hoa lớn cho lần gặp đầu tiên của họ. Những gì hành động đó truyền đạt không phải là lời nói mà là thông tin: miễn là cả hai đều là những đứa trẻ máu nóng và da vàng, họ sẽ được coi là rất thân thiết khi gặp nhau. Đó chính là sức mạnh kết nối giữa những trái tim ấm áp và nhân hậu.

Ông luôn nỗ lực cống hiến cuộc đời mình cho đảng và đất nước. Khi đất nước cần, ông kêu gọi chiến tranh. Anh không được phép vào nơi còn nhiều bom đạn nên đã tình nguyện làm việc ở nơi này. Ông tự hào và vui mừng khi biết Không quân ta bắn rơi được nhiều máy bay Mỹ là nhờ tài phát hiện mây khô của ông. Với anh, cống hiến và làm việc là lý tưởng sống của anh. Anh ấy nghĩ rằng công việc rất vất vả, nhưng anh ấy không thể sống thiếu nó.

Đối với nhiều người, khi nghe những tác phẩm anh chia sẻ, họ phải vô cùng trân trọng và ngưỡng mộ những nỗ lực của anh. Nhưng anh luôn khiêm tốn, và anh nghĩ công việc của mình rất nhỏ bé so với nhiều người khác. Ông vui vẻ kể cho mọi người nghe về công việc mà ông đã làm bao nhiêu năm chỉ trong vòng 5 phút nhưng cũng đủ để chúng tôi thấy được sự tốt lành và thần thánh của ông. Khán giả có thể cảm nhận được tinh thần và niềm hạnh phúc toát ra từ người con trai đó.

Đặc biệt hơn, ngay sau khi họa sĩ bày tỏ mong muốn được vẽ từ cuộc sống, ông đã giới thiệu anh với một người xứng đáng hơn. Đó là những kỹ sư nông nghiệp ngày đêm trồng những củ su hào to hơn cả vườn rau Sapa, hay những nhà khí tượng học nghiên cứu xây dựng bản đồ sét. Anh biết rằng bên cạnh mình còn rất nhiều người cũng đang ngày đêm nỗ lực, cống hiến sức lực cho sự phát triển của đất nước. Anh hiểu giá trị của sự hy sinh thầm lặng và cao cả. Sự khiêm tốn của anh ấy thật đáng khâm phục. Bác Hồ đã dạy “có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”. Thật tự hào khi thế hệ trẻ Việt Nam có được một người như anh – luôn đam mê, nhiệt huyết, triết lý sống và làm việc đúng đắn nhưng vẫn giữ được phẩm hạnh cao đẹp.

Truyện ngắn “Lặng lẽ Sapa” khắc họa thành công hình ảnh một em nhỏ có khí chất đáng yêu. Anh là đại diện tiêu biểu cho hình ảnh lao động mới trong xã hội mới: dám nghĩ dám làm, không ngại khó khăn.

Cốt truyện cô đọng, chân thực, đồng thời tác giả đã tiến hành miêu tả chi tiết, sắc nét tâm tư, ý tưởng, hành động của từng nhân vật để người đọc cảm nhận được nội dung của truyện . Không chỉ vậy, câu chuyện này còn cho chúng ta thêm bài học, động lực để sống và làm việc có ích hơn cho sự nghiệp của đất nước, chăm ngoan, học giỏi, trở thành người có ích cho xã hội.

Phân tích nhân cách thanh niên – Mô hình 4

Nghệ thuật chú trọng thể hiện cái đẹp. Nếu cái đẹp là cái liên quan đến cuộc sống, bắt nguồn từ lao động, tiêu biểu cho cái đẹp của cuộc sống thì nó phải được coi là đối tượng miêu tả nghệ thuật chủ yếu. Có lẽ từ quan điểm này, Nguyễn Thanh Long đã chú trọng xây dựng những nhân vật đẹp về tâm hồn và tính cách trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sapa” của mình. Trong số những nhân vật đó, anh thanh niên làm nghề tạc tượng ở Sapa đã gây xúc động mạnh trong lòng người đọc.

Anh ấy là một chàng trai 27 tuổi, hoạt bát và năng động, anh ấy đã tình nguyện làm việc một mình trên đỉnh núi Yanshan, nơi có độ cao hơn 2.000 mét so với mực nước biển. Công việc tưởng chừng đơn giản, chỉ là đo gió, tính mưa, đếm mây, tính nắng, nhưng anh phải vượt qua muôn vàn khó khăn, thử thách. Anh tâm sự với người nghệ sĩ già: “Khó nhất là thu hình và phát sóng lúc một giờ sáng. Bác ơi trời lạnh, ở đây mưa tuyết rơi, Bác cầm đèn ra vườn thắp đèn. gió và tuyết đang thổi. Sự im lặng lúc đó là có thật. Thật khủng khiếp. Nó như bị chặt ra từng mảnh, gió như một cây chổi, cố gắng cuốn đi tất cả, ném đi khắp nơi…” Nhưng có lẽ phần khó nhất là sống một mình trên đỉnh núi bao quanh bởi cây cối và mây mù lạnh lẽo và quanh năm không có ai. Ở nơi đó, thật khó để gặp những người khác nhìn và nói chuyện. Vì vậy, anh đã vượt qua nỗi ám ảnh về công việc, tràn đầy nhiệt huyết và không cảm thấy cô đơn, bởi anh tin rằng công việc của mình có liên quan mật thiết đến công việc của nhiều đoàn viên. Đặc biệt, anh thấy rõ công việc của mình là “hàng ngày tham gia dự báo thời tiết, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Lúc đó tôi mới hiểu niềm vui của ông khi biết mình cũng góp phần đánh trả máy bay phản lực Mỹ ở cầu Hàm Rồng. Tuyệt vời làm sao, càng đọc những cuốn sách câm, chúng ta càng phát hiện ra những nét mặt đáng yêu và đáng quý của cậu bé ấy. Anh ấy là một người ham đọc sách và nghiên cứu và chăm sóc bản thân để đọc thường xuyên. Anh tâm sự với các cô gái trẻ “bạn thấy đấy, tôi luôn có người để tâm sự”. Anh đã tự tạo cho mình một cuộc sống thú vị và năng động trên chiếc phao. Anh nuôi gà lấy trứng, anh trồng lay ơn, thược dược đỏ tươi và tím. Anh chăm sóc khu vườn dược liệu quý, anh sắp xếp tam phòng sạch sẽ… Đời sống tinh thần của anh trong vắt không tỳ vết. Chỉ trong 30 phút tiếp xúc với bác tài xế, lão họa sĩ và chàng kỹ sư nông nghiệp trẻ tuổi, lòng hiếu khách, trái tim ấm áp và thái độ nhân văn của anh đã khiến chúng tôi cảm động. Anh lo không tìm được thuốc đắt tiền để chữa cho vợ người đánh xe, hái hoa gửi gái, trứng, nấu cơm đãi những vị khách quý đến thăm bất ngờ. Những nét nhân cách trên phản ánh vẻ đẹp tâm hồn của anh, một thanh niên sống dưới chế độ mới và làm chủ tập thể. Thông thường, các tác giả quan tâm rất nhiều đến việc đặt tên nhân vật. Nhưng trong sự tĩnh lặng của Sapa thì không phải vậy. Nhân vật chính của chúng ta không có tên. Tác giả chỉ đơn giản mô tả nó là “vóc dáng thấp bé và nét mặt rạng rỡ”, và gọi đơn giản đó là “tuổi trẻ”. Có lẽ đây cũng là một dụng ý nghệ thuật của tác giả, phù hợp với tính cách vị tha của ông. Khi nói về công việc của một người, ông không muốn nói về mình mà nói rằng “một người, chàng trai trên đỉnh Fansipan 3142, cô đơn hơn bạn”. Khi người họa sĩ già giao cho anh vẽ, anh giới thiệu “anh kỹ sư vườn rau Sapa, đồng chí đã làm bộ bản đồ để nghiên cứu độc lập nước nhà”. Khiêm tốn, anh không muốn được tôn cao.

Khi viết những dòng này, tôi nghĩ đến thơ Việt Nam của Li Anxuan. Nhân vật trữ tình trong thơ ông cũng là một anh hùng “không hình, không địa chỉ”, tác giả lấy một cái tên chung – Giải phóng quân nhân dân. Các dân tộc của quốc gia đó có gặp nhau trong đức hy sinh không? Những người anh hùng thầm lặng “ngày đêm nhớ nước” ấy vô danh và khiêm nhường. Họ làm việc, công việc của họ tuyệt vời nhưng không dữ dội, tâm hồn họ cao đẹp và trong sáng nhưng không đơn giản. Trong sự tĩnh lặng của Sapa, chúng tôi thấy họ như một tổng thể: người bạn, người kỹ sư, nhà khoa học trên đỉnh Phan-xi-păng. Nhà văn phản ánh những tư tưởng mới của thời đại cách mạng nước ta thông qua cuộc sống và sinh hoạt của một quần chúng bình thường. Vì vậy, nhân vật này trở thành nhân vật điển hình và có tác dụng giáo dục mạnh mẽ.

Mặt khác, các nhân vật trong truyện, từ bác lái xe, ông họa sĩ già, đến cô gái, tất cả đều làm cho hình ảnh người thiếu niên thêm sinh động, đậm nét. Sự xuất hiện của người lái xe chỉ để hướng dẫn và giới thiệu nhân vật chính, nhưng chính lời nói của anh ta đã thu hút sự chú ý và quan tâm của độc giả. Bằng niềm đam mê và sự cân nhắc, người họa sĩ già đã phú cho hình ảnh của chàng trai trẻ một vẻ đẹp hồn nhiên, chân thực và độc đáo trước khi một tác phẩm nghệ thuật mà ông tìm kiếm bấy lâu bỗng hiện ra.

Đặc biệt là cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa một kỹ sư nông nghiệp và một cán bộ trẻ. Cô gái bàng hoàng khi chợt thấy một đời sống tinh thần tươi đẹp trong những trang sách anh mới đọc được một nửa.

Cách miêu tả tinh tế về tâm trạng, tư thế, cử chỉ của tác giả đã tô điểm cho hình tượng nhân vật chính một cách tinh tế và duyên dáng.

Tác phẩm Lặng lẽ Sapa không có nhân vật tiêu cực, nhưng không phải vì thế mà tác phẩm ít giá trị hiện thực. Nhân vật nguyễn thanh long thân thương, quen thuộc với chúng ta bởi tính cách của nhân vật được bộc lộ qua những mối quan hệ đời thường, qua những nỗi niềm, tâm sự, suy nghĩ… chứ không phải qua những biến cố, biến cố, ầm ĩ.

Xem Thêm : Dòng điện xoay chiều là dòng điện như thế nào?

Thắng bại, vui buồn, tranh giành cũ và mới… Ngày nay bấp bênh nóng nực ngày đêm. Những hạt giống mới, nhân tố mới, hy vọng mới lần lượt được thêm vào. Đó là cảm nhận của ta sau khi đọc đến những trang cuối cùng của truyện. Những dòng chữ rõ ràng, đẹp đẽ, nhiệt tình, chăm chỉ, yêu đời xuất hiện trong cuốn sách. Những hình ảnh thu hút trí tưởng tượng và cảm xúc của chúng ta, khiến chúng ta yêu mến, đồng tình nồng nhiệt và khao khát được sống như những con người ấy.

Phân tích tính cách thanh niên – Văn mẫu 5

Mỗi tác phẩm văn học đều có một số phận riêng. Có tác phẩm vừa ra đời đã chết thảm. Một số tác phẩm gây chấn động dư luận rồi cũng bị người đọc lãng quên theo thời gian. Nhưng cũng có những bài thơ, câu chuyện có sức sống lâu bền và sức hấp dẫn kỳ lạ trong lòng người đọc. Truyện ngắn “Lặng lẽ Sabah” của Nguyễn Thanh Long là một truyện đặc sắc để lại nhiều dư âm đẹp đẽ cho mỗi chúng ta.

Truyện không có những nhân vật phi thường, không có những chiến công ngoạn mục… như ta thấy trong nhiều truyện viết về chiến tranh thời chống Mỹ.

Văn của nguyễn thanh long nhẹ nhàng nên thơ: thiên nhiên được thể hiện bằng giọng điệu trữ tình ấm áp lạ lùng. Họ là những người lao động bình thường, đáng yêu, tuyệt vời.

Bốn người mà tác giả nhắc đến, già trẻ lớn bé, trừ anh lái xe, đều là trí thức xã hội chủ nghĩa: một ông họa sĩ già, một nhà khoa học, một kỹ sư trẻ mới ra trường. Câu chuyện hầu như không có cốt truyện, nhưng cuộc gặp gỡ của họ thật khó để thoát ra khỏi tâm trí chúng ta.

Người lái xe thân thiện và vui tính như người kể chuyện nhưng khiến chúng tôi khó quên. Người họa sĩ già từng trải xin tổ chức hoãn “tiệc tùng” và đi “chuyến đi Tây Bắc lần cuối trước khi nghỉ hưu”. “Cây bút” cũng như trái tim kia của ông, suốt đời “đi” và “vẽ”, ông “ham” nghệ thuật nên càng “yêu đời”, “yêu người” hơn. Ông trò chuyện với chàng thanh niên nửa tiếng đồng hồ, thái độ chân tình của ông đối với viên kỹ sư như tình cha con, khiến chúng tôi khâm phục và yêu mến ông, bởi ông là một nghệ sĩ thực thụ, một trí thức lịch thiệp, một người đẹp. nhân cách có đời sống nội tâm phong phú.

Anh thanh niên là nhân vật mà tác giả rất thích, anh được khắc họa sâu sắc và để lại nhiều ấn tượng tốt đẹp cho mọi người, ngay từ ngoại hình, anh “thấp bé mà vẻ mặt rạng rỡ”. Anh sống và làm việc một mình trên đỉnh núi Yanshan cao 2.600m so với mực nước biển và quanh năm sương mù lạnh giá bao phủ. Công việc và hiệu quả của nó là thước đo phẩm giá con người. Anh làm công tác khí tượng, “đo gió, mưa, nắng, mây, động đất, tham gia dự báo thời tiết hàng ngày, phục vụ sản xuất và chiến đấu”. Anh lấy số liệu và báo cáo chính xác về “ngôi nhà”. Những đêm mưa tuyết lạnh giá, ông vẫn xách đèn ra vườn vào lúc một giờ sáng, và những gian khổ kèm theo không thể nói nên lời. Ông có công phát hiện những đám mây dạng hang trên bầu trời ở Hàm Rồng để Không quân ta bắn rơi nhiều máy bay Mỹ. “Người đàn ông cô đơn nhất thế giới” hay gì đó?

Giá trị thực sự của anh ấy nằm ở cuộc sống tốt đẹp. Anh là người rất “khao khát”, nhưng không phải là người “hoài niệm phồn hoa đô hội”. Anh luôn tự hỏi mình: “Tại sao tôi sinh ra, tôi đã ở đâu, tôi làm việc cho ai?”. Ý thức trách nhiệm thúc đẩy chúng tôi. Anh biết dùng sách để “trò chuyện”, học nâng cao, nâng cao kiến ​​thức. Anh ấy nói về mình một cách hồn nhiên và khiêm tốn. Anh ấy không muốn họa sĩ vẽ chân dung của mình. Ông ca ngợi những kỹ sư vườn rau sapa, những nhà khoa học lập sơ đồ sét, những người mà ông nói là “những người vì nước mà lo cho…”

Anh ấy cũng có một trái tim đẹp và nhân hậu. Anh đưa nó cho vợ của người lái xe vừa tỉnh dậy từ ngôi nhà cũ Sanlu. Anh tặng người kỹ sư một chuyến tham quan “ngôi nhà” của mình và tặng một bó hoa lớn rất đẹp. Anh ấy gửi cho khách của mình một mẻ trứng cho bữa trưa. Mọi thứ đều quê mùa, nhưng đằng sau món quà này là một tấm lòng bao la, đầy tính nhân văn. Anh ấy là một trí thức lịch sự, quan tâm và đam mê.

Người kỹ sư trẻ này được tác giả phác thảo trong vài dòng, nhưng rất có duyên. Cử chỉ của cô là “Ôm bó hoa vào ngực”, cô lắng nghe câu chuyện và lặng lẽ suy nghĩ, cô xúc động khi nhìn thấy trang giấy anh đọc trên bàn. Vừa bước vào cuộc sống của chính mình, cô đã gặp được một chàng trai trẻ tuổi như nước trong gương, cô nhìn mình để hiểu chính mình, nghĩ về mối tình đơn thuần mà cô từ chối, “nghĩ về con đường cô đã đi”. Cô ấy đẹp như những bông hoa cô ấy cầm trên tay.

Đó là những nhân vật có tâm hồn trong sáng, giản dị, nhân hậu, giàu lòng yêu thương. nguyễn thanh long không tô hồng mà chỉ bóng gió “một trang, một đoạn, một nét đời… một nhận xét nhỏ để gợi nhớ cho người đọc” (vẽ mãi), nhưng rất thấm thía. Vì nó là màu sắc và hương vị của cuộc sống.

Người thanh niên tâm sự với họa sĩ: “Em thấy đời đẹp quá”. Thật vậy, truyện ngắn Lặng lẽ Sapa giúp ta yêu đời hơn, yêu người hơn. Và những vần thơ của thanh hải chợt vang lên trong lòng, làm xúc động một mùa xuân nhỏ-âm thầm cho đời…

Phân tích tính cách thanh niên – Văn mẫu 6

Nguyễn Thành Long bắt đầu viết văn từ thời kỳ chống Pháp và nhanh chóng trở thành cây bút tiêu biểu của văn xuôi cách mạng Việt Nam. Ông thành công với truyện ngắn và ký. Các tác phẩm của nguyễn thanh long tập trung phản ánh vẻ đẹp của con người Việt Nam mới trong lao động và chiến đấu với lối viết chân thực, giản dị và trữ tình. Tuổi trẻ trong tác phẩm Lặng lẽ Sapa là một bức chân dung đẹp về con người Việt Nam trong quá trình lao động và xây dựng cuộc sống mới.

Cốt truyện đơn giản, là cuộc gặp gỡ tình cờ ngắn ngủi giữa một họa sĩ, một kỹ sư và một chàng trai làm khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn ở Sabah. Việc tạo ra tình huống này giúp nhà văn giới thiệu nhân vật một cách thuận lợi, nhất là thể hiện họ qua con mắt và ấn tượng của các nhân vật khác. Do đó làm cho hình ảnh của tuổi trẻ trở nên khách quan và chân thực hơn.

Chàng trai trẻ này đã sống và làm việc trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Anh sống một mình trên đỉnh núi Yanshan, quanh năm mây mù bao phủ. Là cán bộ khí tượng, địa vật lý, anh có nhiệm vụ đo mưa, nắng, dự báo thời tiết, phục vụ chiến đấu và sản xuất. Hoàn cảnh sống neo đơn, khó khăn là cơ hội để anh thể hiện những phẩm chất cao đẹp, đáng quý của mình.

Trước hết, anh là người có quan niệm đúng đắn về công việc, cuộc sống và hạnh phúc. Công việc này anh luôn yêu thích và đam mê, dù phải làm việc trên đỉnh núi cao 2.600m anh vẫn mong được làm việc ở nơi cao hơn, đỉnh Phan-xi-păng, bởi đối với những người làm khí tượng, càng cao càng tốt. thứ càng quan trọng, giá trị càng cao thì điều kiện làm việc càng tốt. Tôi không nghĩ công việc của mình cô đơn vì khi tôi làm việc thì tôi và công việc là một cặp, làm sao gọi là cô đơn được. Hơn nữa, anh cũng hiểu sâu sắc ý nghĩa công việc của mình, tuy vất vả, một hai giờ sáng đã phải đi vệ sinh nhưng nếu không có việc làm thì anh sẽ buồn biết bao. Lời tâm sự của anh với mọi người thật đáng yêu, thật chân thành: Nghề của tôi vất vả lắm, mà bỏ thì chết. Phục vụ Tổ quốc cũng là lý tưởng cao cả trong cuộc đời anh, bởi anh luôn tâm niệm mình là ai, sinh ra ở đâu, sinh ra ở đâu và làm việc cho ai. Đây là những quan niệm đúng đắn, thể hiện lí tưởng sống cao cả, lành mạnh của thanh niên. Về hạnh phúc, với ông, hạnh phúc là được đóng góp vào sự nghiệp chung của đất nước. Anh vô cùng sung sướng khi biết mình đã kịp thời tìm ra một đám mây giúp quân ta quét sạch máy bay địch trên cầu Longzhu. Đồng thời, anh cũng có cái nhìn rất lạc quan về cuộc sống: một mình trên đỉnh núi, không ai quan tâm đến mình, nhưng anh luôn cảm thấy “cuộc sống thật tươi đẹp”, chưa bao giờ cảm thấy cô đơn hay buồn tẻ. . Vì ở Sapa luôn có những người lao động như các anh đang âm thầm phục vụ nhân dân, đất nước. Ngoài ra, anh còn có một nguồn hạnh phúc khác, đó là niềm vui đọc sách, và sách cũng là người bạn mà anh tâm sự, trút bầu tâm sự.

Không những thế anh còn là người có trách nhiệm với công việc được giao. Dù sống một mình trên đỉnh núi, không ai đốc thúc công việc nhưng anh vẫn kiên trì, vượt qua mọi khó khăn, hoàn thành nhiệm vụ với tinh thần tự giác cao. Bất chấp thời tiết xấu và mùa đông lạnh giá, anh thường dậy đúng giờ để đốt đèn. Từ những công trình ít người biết đến đó, ông đã góp phần làm nên chiến thắng của quân và dân miền Bắc.

Ngoài ra, anh còn có lối sống nề nếp, làm việc nghiêm túc, khoa học. Mặt khác, anh cũng là một người cởi mở, chân thành và tôn trọng mọi người. Anh giao gói thuốc cho vợ người lái xe, trứng cho mọi người và hoa cho người kỹ sư. Tất cả những hành động này đều là sự chân thành của anh ấy với mọi người. Anh ấy cũng là một người rất khiêm tốn, luôn cảm thấy rằng công việc và những đóng góp của mình là quá nhỏ bé. Vì vậy, khi họa sĩ đề nghị vẽ một bức chân dung, anh ta đã từ chối và được giới thiệu với một người mà anh ta nghĩ sẽ xứng đáng hơn.

Bên cạnh đó, chúng ta không thể quên lối sống đẹp của các bạn trẻ. Anh ấy biết làm thế nào để giữ cho cuộc sống của mình có trật tự. Căn nhà của anh tuy nhỏ và đơn sơ nhưng lúc nào cũng sạch sẽ, ngăn nắp, khác hẳn với suy nghĩ của nghệ sĩ. Ngoài ra, anh còn tích cực tìm kiếm những sở thích lành mạnh để cân bằng đời sống tinh thần: trồng cây, đọc sách, nuôi gà. Tuổi trẻ là hình ảnh tiêu biểu của thế hệ thanh niên thời chống Mỹ cứu nước. Họ là những người lao động bình thường đang âm thầm cống hiến cho đất nước.

Nhằm làm nổi bật chân dung người thanh niên, tác phẩm được trần thuật theo ngôi thứ ba, góc trần thuật chủ yếu là lời kể của nhân vật họa sĩ. Cách nhìn này khiến câu chuyện của các nhân vật khách quan và chân thực hơn, có góc nhìn đa chiều về nhân vật. Qua cái nhìn và cảm nhận của người nghệ sĩ, hình ảnh người thanh niên hiện lên rõ nét và dễ mến hơn. Ngoài ra, ngôn ngữ mộc mạc, giản dị, chân chất của nhân vật cũng là điểm nhấn làm nổi bật tính cách nhân vật và làm nên thành công cho tác phẩm.

Chàng trai trẻ này là điển hình của thế hệ trẻ Việt Nam những năm 70 đầu thế kỷ 20. Vẻ điển trai của anh sẽ là tấm gương sáng cho thế hệ sau học tập và noi theo, và sự phục vụ đất nước thầm lặng của anh.

Phân tích nhân cách thanh niên – Mẫu số 7

Nói đến nhà văn Nguyễn Thành Long là chúng ta nói đến một nhà văn chuyên viết truyện ngắn tiêu biểu, đặc sắc của nền văn học Việt Nam hiện đại những năm 1960 – 1970. Phong cách viết của Ruan Qinglong nhẹ nhàng, trữ tình và giàu chất thơ, năm tháng trôi qua, ông đã để lại những tác phẩm trường tồn với thời gian. Truyện ngắn “Lặng lẽ Sapa” là một điển hình cho phong cách nghệ thuật này. Truyện đã phác họa thành công hình ảnh người lao động nhập cư bình dị, vô danh, cần cù làm việc để đất nước giàu mạnh. Trong số đó, hình ảnh chàng trai làm công tác khí tượng thủy văn, địa vật lý trên đỉnh núi Yên Sơn ở độ cao 2.600m so với mực nước biển là hình ảnh tiêu biểu cho vẻ đẹp toàn diện của tân binh những năm gần đây. Xây dựng cuộc sống mới ở miền Bắc, xây dựng nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Truyện ngắn “Lặng lẽ Sabah” là kết quả chuyến đi thực tế của Nguyễn Thành Long lên Lào Cai vào mùa hè năm 1970. Tác giả muốn khẳng định và ca ngợi vẻ đẹp và ý nghĩa lao động thầm lặng của con người qua câu chuyện.

Người thanh niên này là nhân vật chính trong câu chuyện. Tuy nhiên, anh ta không trực tiếp xuất hiện ở đầu truyện mà được người lái xe giới thiệu với chàng họa sĩ và cô kỹ sư trẻ khi anh ta tạm nghỉ trên đường. Có thể thấy NTT kể chuyện rất khéo léo, đồng thời qua con mắt và sự đánh giá của các nhân vật khác, các nhân vật hiện lên cũng rất tự nhiên, chân thực và khách quan. Cuộc gặp gỡ giữa người trẻ với các họa sĩ, kỹ sư tuy rất ngắn ngủi nhưng người đọc có thể cảm nhận sâu sắc hoàn cảnh, phẩm chất tuyệt vời của người trẻ trong cuộc sống và công việc, cũng như những đóng góp thầm kín, những khoảng lặng của người trẻ đối với quê hương, đất nước. Như nhà văn đã nói về tác phẩm của mình: “Nghĩ khẽ, Sapa là một bức chân dung…”. Đó là một chân dung đẹp – gương mặt tinh thần của chàng trai 27 tuổi đang làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn ở độ cao 2.600m giữa núi rừng Sa Pa.

Dưới con mắt của cánh tài xế, chàng thanh niên này được đặt cho một cái tên rất đặc biệt “người cô đơn nhất thế giới”. Cái tên này thực sự phù hợp với hoàn cảnh sống của anh, quanh năm Sifang chỉ có thể làm bạn với cỏ cây, mây trời và núi non ở Sabah. Chán đến nỗi anh phải hạ cây chặn xe vì “quá tham của người”. Công việc của anh là: “đo gió, mưa, nắng, tính toán, động đất, hành quân trên mặt đất, dự báo thời tiết hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu”. Công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, chính xác và tinh thần trách nhiệm cao. Nửa đêm, đúng giờ, dù lạnh giá hay tuyết rơi, tôi vẫn phải dậy ra ngoài làm công việc đã quy định. Đặc biệt là khi thời tiết xấu ở độ cao, càng khó ngủ sau khi tan sở. Nhưng có lẽ, với chàng trai này, khó khăn nhất chính là sự cô đơn, quanh năm không người qua lại. Hoàn cảnh sống và làm việc của chàng thanh niên này rất đặc biệt. Nhưng anh đã vượt qua tất cả những khó khăn, gian khổ đó để có được cuộc sống tốt đẹp hơn bằng cách cống hiến cuộc đời mình.

Mặc dù sống cô lập, hàng ngày đối mặt với chính mình không một bóng người đồng hành, nhưng anh không bao giờ buồn chán hay chán nản. Vì anh nghĩ: “Làm nghề mình một công đôi việc, làm sao gọi là một mình được, huống chi công việc của mình gần gũi với bao nhiêu anh chị em ở dưới, công việc vất vả như vậy thì mình không thể để cho được. Nó đi, tôi sẽ chết.” Anh ấy nói Anh ấy coi công việc như một người bạn đời, và thậm chí hiểu được sự đóng góp của anh ấy, nhưng không dám kết giao với những người xung quanh. Với anh, hạnh phúc là cống hiến hết mình cho công việc. Khi tình cờ biết tin lực lượng không quân của ta đã hạ gục bao nhiêu đám phản lực Mỹ trên cầu Longjaw, ông cảm thấy “quá sung sướng”. Ông vui mừng biết bao khi cảm thấy mình đã góp phần vào thắng lợi của Tổ quốc trong cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Có lẽ, chính những suy nghĩ với thái độ sống tích cực đó đã giúp anh vượt qua muôn vàn khó khăn trong cuộc sống, công việc và hướng đến một cuộc sống tốt đẹp, ý nghĩa hơn.

Trong công việc cũng như cuộc sống, ông luôn nghiêm túc và kỷ luật, luôn sạch sẽ, ngăn nắp và đúng giờ. Ngày nào cũng vậy, vào lúc nửa đêm, dù trời lạnh đến mấy, anh vẫn dậy ra ngoài làm việc. Ông làm việc đều đặn, mỗi ngày bốn lần, vào lúc bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối và một giờ sáng. Teen luôn biết cách tìm niềm vui cho riêng mình ở những nơi vắng vẻ: “trò chuyện” với sách để tăng thêm kiến ​​thức. Có lẽ vì yêu công việc, yêu cuộc sống, cần cù lao động nên anh rất thạo việc và giỏi “ban đêm không nhìn máy, nhìn gió thổi lá, nhìn trời, ngắm trời. những ngôi sao biến mất. Buổi sáng, anh ấy có thể nói những đám mây và Suanfeng… Anh ấy biết cách tận tâm, nhưng anh ấy không bao giờ quên làm đẹp cho mình. Cuộc sống của chính anh ấy. Có một vườn hoa rực rỡ nơi anh ấy sống. Anh ấy nuôi một đàn con gà, trồng ruộng trồng rau, tự cung tự cấp, đến chơi nhà nó chạy về trước, không phải nó “không kịp dọn chăn” như họa sĩ nghĩ, nhưng anh ấy đã chạy trước để cắt hoa và pha trà để đón khách, điều này cho thấy anh ấy thực sự là một người rất tình cảm, chu đáo, cẩn thận.

Mặc dù muốn sống một mình ở một nơi lạnh lẽo hoang vắng nhưng hắn vẫn rất hứng thú với những thứ bên dưới. Anh ấy cũng rất tốt bụng và quan tâm đến những người xung quanh. Anh ấy chào đón mọi người nồng nhiệt: anh ấy gửi củ cho vợ người lái xe ốm yếu, hoa và trứng cho kỹ sư nông nghiệp và họa sĩ già. Khi chúng tôi chia tay, anh ấy thực sự nhớ anh ấy, và anh ấy không quên gặp lại mọi người … Có thể thấy anh ấy là một người cởi mở, chân thành và hiếu khách.

Hơn thế, cậu bé còn tỏ ra là một người khiêm tốn và trung thực. Anh ấy luôn cảm thấy rằng công việc và đóng góp của mình là không đáng kể. Hoạ sĩ muốn vẽ ông, ông muốn từ chối nhưng “để không thất lễ, con ngồi xuống để ông vẽ”. Anh ấy nhiệt tình giới thiệu anh ấy với những người khác (kỹ sư vườn rau, người vẽ bản đồ sét), những người mà anh ấy cho là đáng ngưỡng mộ hơn anh ấy và xứng đáng được vẽ.

Tóm lại, tác giả đã phác họa thành công vẻ đẹp lý tưởng, hoàn cảnh, cách làm và chất lượng công việc của nhân vật chính với rất ít chi tiết và chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc rất ngắn của truyện. Anh là hình ảnh tiêu biểu của con người Sapa và là chân dung của người lao động trong thời đại mới, thời đại xây dựng chủ nghĩa xã hội.

Danh mục mẫu | Bài viết tốt 9 điểm:

  • mục lục văn bản tường thuật
  • Nội dung tự truyện
  • Mục lục Nghị luận xã hội
  • Danh mục các bài báo học thuật 1
  • Danh mục các bài báo học thuật 2
  • Giới thiệu kênh youtube vietjack

    Ngân hàng đề thi lớp 9 tại

    khoahoc.vietjack.com

    • Hơn 20.000 câu trắc nghiệm có đáp án môn toán, văn lớp 9

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button