Hỏi Đáp

Kịch Bản Hài Kịch: Cảnh Giá Với Ma Túy | – Noidung.vn

Kịch bản hay về tệ nạn xã hội

Tôi. Số ký tự: 4 ký tự

1. Chị Đẹp: Nữ cán bộ tuyên truyền ác bá trong đoàn thanh niên 2. Trung: Em trai chị Đẹp, nghiện ma túy. 3. dance: học sinh năng nổ của hội đẹp 4. quang: người bán kẹo kéo.

Hai. Tóm tắt tình huống:

Xem Thêm : Em bé thông minh – Kho Tàng Truyện Cổ Tích Chọn Lọc

vu đến muộn trong cuộc họp bàn về ma tuý do Đoàn thanh niên tổ chức. Khi đang ngồi khiêu vũ bên ngoài, anh ấy gặp một người bán kẹo kéo đề nghị được đi dạo. Sau khi ăn kẹo, Vũ gặp chị Đẹp là thành viên của liên minh tuyên truyền phòng, chống ma tuý và tệ nạn xã hội, tình cờ đi họp và phổ biến sơ qua nội dung của hội cho các vũ. Nói xong chia tay. Sau đó, Vũ gặp một người lạ, ngồi cùng ghế đá, có biểu hiện không bình thường: một con nghiện. Chán nản, Vũ định gọi điện cho Đẹp cầu cứu nhưng khi Đẹp đến thì mới biết người nghiện ma túy là Trung, em trai của Đẹp. Sau một hồi bỡ ngỡ, cả hai cố gắng thuyết phục Trung bỏ ma túy và đi cai nghiện. Đối thoại thành công, nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc, vì lúc này ba người mới biết Tiểu Vũ cũng ăn kéo của một người bán đường khác, gây tai họa cho rất nhiều người và cả những người dân vô tội khác.

Ba. Chuẩn bị sân khấu:

Đạo cụ: ghế dài, điện thoại di động cho vũ công, rương nhỏ có quai, kéo quang (hai cặp kéo). Âm thanh: nhạc rùng rợn, nhạc vui nhộn, tiếng ồn.

Bốn. Phân tích tình huống:

• Cảnh 1: Vu quang hội ngộ. Tiếng phanh xe. Wu chạy thẳng ra khỏi cánh này và dừng lại trước cánh bên kia với vẻ mặt lo lắng. – Xin cho tôi vào để tôi họp. Có một giọng nói từ bên trong. Là tiếng của bác bảo vệ: – Giờ mới họp. Hết giờ hành chính. Đi đến nhà bạn! – Tha thứ cho tôi. cho tôi vào! – 5 giờ rồi, bảo vệ lại nghỉ rồi. Không thể vào và về nhà! Vũ Nữ rời ghế đá ngồi xuống. ——có gì lạ đâu! Kinh doanh quan liêu khủng khiếp! Tôi đến muộn 2 tiếng nhưng tôi không cho anh ấy vào. tức giận! Ah Guang, người bán kéo, là một kẻ ấu dâm với bộ quần áo lòe loẹt, dáng người nhỏ nhắn, cái miệng lém lỉnh và đôi mắt gian dối. Bán kéo chỉ là cái vỏ giả của anh. Lúc này, ánh sáng bắn ra từ đôi cánh. – Kéo hông! Ai có thể kéo hông! Anh ơi, mua cho em ít kẹo đi. – Không mua bán gì cả. đi chỗ khác! – Kẹo ăn cho vui mà anh, mua cho em đi, tội nghiệp em. – Nhìn kỹ cái mặt này. Bạn thấy gì? – Khoan đã, hai người đẹp dễ sợ! – Mặt này đẹp trai thật, nhưng mặt này bị khùng. Cuộc họp này thật điên rồ. mua và bán. cuộn! – Những kẻ điên, chờ đã, cái kéo của tôi dành cho những kẻ điên. Ăn nó để đảm bảo bạn không phát điên. Mua nó cho tôi. Thương thân nghèo, thương thân cong queo, anh mua kẹo cho em. – Ở đây có bán kéo không? Bán kẹo và quần áo như thế này? Âm thanh kinh khủng! – Giống trường học nhỉ? – Tôi không thể. Như mấy người hát lô tô thì có! – Giời ơi, người ta bảo mình ấu dâm đó. “Bóng” của mọi người không là gì ngoài bộ sưu tập! – Giời ơi, chịu không nổi, đòi làm “Bóng”. Vậy 1 cái kẹo bao nhiêu tiền? – Vâng 5. – 5 bộ? – Dạ, năm ngàn. Vũ nhảy dựng lên. – Cái kẹo có 500 đồng, con bán 5000 đồng à? Tôi không có tiền để mua kéo của bạn. cuộn! – Xin hãy đợi phần trình bày của tôi. Kẹo 500 4500 – 4500 còn lại? – … gợi ý. Quang vừa nói vừa vỗ mông Vũ. Vũ giật mình. – Trời ơi, “hai lần” vẫn muốn viết blog à? Nói không mua. Nói nhỏ thôi, em không nghe thấy sao? Bạn có muốn được đánh đòn? Khiêu vũ với ánh sáng với chiếc tù và vĩ đại. chiếu sáng. – Chờ chút, tên này trêu ngươi! bạn đang bực với tôi à? Tôi sẽ nôn nao cho bạn! nào, nào, nào! Said nhẹ nhàng nhảy xuống định giết Wu, khiến anh ta liên tục lùi lại vài bước. – Tôi cúi cho bạn! Vậy thì hãy bán cho tôi một cái cây và cút đi cho khuất mắt tôi. – Chỉ một cây? – Đừng hỏi bao nhiêu? – đi! – Thì 2 cây. Tiền đây rồi! ngừng biến mất! – Cảm ơn rât nhiều. Hai bạn đều rất đáng yêu! (hôn hôn) Anh muốn nghe cưng! Ai kẹo mông? Lười vào cánh gà. Vũ tặc lưỡi, ngồi xuống ghế đá, hớp một ngụm kẹo que.

Xem Thêm : Rớt nước mắt những câu chuyện cảm động về tình cha – Gia đình

<3 Chị xinh đẹp của em! Em gái xinh đẹp! Đen đủi! Ôi chúa ơi, tôi chỉ cần dừng lại. dep cười đáp lại: – anh vừa gọi em là siu blak hả? – Ừ, vì mày giống siu blak! – Nghe giống ca sĩ nhỉ? – Không! Cô ấy trông giống… nước da. Vẻ đẹp đã biến mất. vu chưng hửng: – Ôi chị đẹp quá. Tôi chỉ đua thôi! – Nhìn mặt anh là tôi không muốn nói nữa. nhảy! Hôm nay có một cuộc họp quan trọng, tại sao bạn cố tình đến trễ? – Hôm nay chúng ta họp để làm gì? – Họp phổ biến về thuốc! – Ối! Nếu bạn có một ý tưởng phổ biến về bất cứ điều gì khác ngoài ma túy, các phương tiện truyền thông sẽ nói về nó, nhưng không ai biết tại sao lại cần một cuộc họp. – Tôi nói không. Vậy tôi hỏi bạn dùng thử, bạn có biết thuốc gì không? – Dễ thôi. ma túy là từ ghép có 2 từ: ma túy và ma túy. Ma là ma, thuốc là rượu. Y học nói đến ma rượu. Tôi biết! Vì vậy, hôm nay chúng ta gặp nhau để thảo luận về một loại rượu mới, phải không? bạn có thể cho tôi một cốc khăn giấy Tôi biết vì vậy tôi sẽ đi họp càng sớm càng tốt! – Trời ơi! Tôi không biết, tiếp tục nói chuyện vớ vẩn. Ý anh là anh đi họp, con trai anh không đi họp, con gái như anh thì sao? – Chuyện gì đã xảy ra với thuốc? – Ma tuý là chất độc gây nghiện có trong một số chất hoặc hợp chất hữu cơ tự nhiên. Ví dụ như thuốc phiện, cần sa, thuốc giải khát, bạch phiến. Không phải rượu ma đâu bố. – Đó là nó. Nhưng thuốc độc lắm phải không? Âm dương phối hợp có độc không? Cái chết ngay lập tức? – Không, không chết liền. Nhưng sẽ chết dần vì suy nhược và một số bệnh khác. Chẳng hạn như cảm sốt, kiết lỵ, táo bón, ghẻ lở, hắc lào, hắc lào và các bệnh ngoài da khác… thậm chí là mất trí nhớ, viêm gan, AIDS, v.v. – Trời, nghe nói có ếch là em sợ quá. Nhưng, như tôi, cái chết không xa lắm, vì vậy tôi sẽ rời đi và ngừng chơi ma túy, được chứ? – Tôi không. Một khi đã nghiện thì rất khó bỏ, phải bán nhà, bán nhà, trộm cắp, ăn cắp, thậm chí giết người. – Không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra, vụ mua bán nhà này, tôi đã theo dõi. Không thể nói là xa hàng xóm được, tôi mới bán xe mấy hôm trước, hôm nay nghe tin đã nhận nhà. – Oa, nó nghiện thuốc à? – Ở đâu! Anh ấy đã thua cá cược bóng đá. – Trời, thế thì khác. Tôi kể cho các bạn nghe: Con nghiện uống ma túy dữ lắm, mà mua về cũng hết tiền nên phải bán nhà bán đất lấy tiền mua ma túy tiếp tục sử dụng. Nếu không sẽ nghiện, sau đó sẽ rất đau đớn, muốn chết, muốn chết, muốn sống lại. – Tôi thừa nhận là tôi khiếp sợ khi nghe anh nói thế. Nhưng tôi đã bao giờ gặp một người nghiện chưa? Anh ấy đã bao giờ cướp bạn chưa? – Có thể! Nhìn chung, hiện nay ở Đà Nẵng tỷ lệ người nghiện ma túy ngày càng giảm. Nhưng tôi phải luôn cảnh giác cao độ vì ma túy luôn rình rập và phải hiểu biết để tránh. Nhắc đến những vụ án ma túy, tôi lại nhớ, những gã đàn ông, bia ôm, mát xa, rồi vũ trường. Mấy thứ này nghiện như chơi. Tôi không thấy điểm chơi với những thứ này. – Anh đang nói ai vậy, tôi không bao giờ chơi mấy thứ đó. Tôi chỉ nhớ tôi đã lắng nghe khi bạn nhắc nhở tôi. Em nghe người ta nói, đi mấy vụ đó không hiểu sao vui hay buồn, nhưng khi vui, nghe tin của anh là mừng rồi. – vậy em đi ? – Không, tôi chưa bao giờ nhúng tay vào những chuyện đó. Không đời nào! Vũ quay lại thì thào. – Bất cứ khi nào ai đó mời bạn đi … đi. Quay lại chỗ chị Đẹp, vu hỏi: – Chị ơi, làm cách nào để nhận biết một người nghiện? – À, muốn nhận ra một người nghiện thì phải xem biểu hiện của họ. Người nghiện ma túy thường gầy gò, xanh xao, xanh xao, thường xuyên mất ngủ và hay ngáp vặt, sợ mùi nước, trên bả vai có vết bầm tím sau khi tiêm quá nhiều lần. Họ bị cô lập với thế giới, ngại tiếp xúc, đôi khi rất kích động, đôi khi rất thô lỗ và thậm chí dễ mắc các tệ nạn xã hội như trộm cắp, cướp giật, mại dâm… —— Kinh khủng! Vì vậy, nếu bạn gặp rắc rối, bạn phải chạy trốn nhanh chóng, phải không? – Không nên đâu. Nếu tôi phát hiện ra một người nghiện ma túy, điều đầu tiên tôi làm là báo cáo với chính quyền. Gia đình và xã hội cùng nhau giúp đỡ người nghiện phục hồi và hòa nhập với cuộc sống bình thường mà không xa lánh họ. Không sao đâu, nói ngay cho tôi, tôi sẽ giúp bạn. Và bạn, lo lắng, sẽ sớm biết cách tránh nó. À, đây là hồ sơ thuốc, cầm lấy xem đi. Bạn phải đi chợ. Ê nghe nhớ nếu gặp con nghiện cho nó biết ngay nhé! – Ha ha! cho tôi biết phải làm gì! Bạn có sợ những con nghiện như vậy không? Nếu tôi từng gặp anh ấy, tôi sẽ nhớ anh ấy. – Đừng nói dối tướng quân. Hãy nhớ những gì cô ấy nói. – Vâng, tôi biết. – của anh đây. – Chị đi! Người đẹp bước vào cánh gà. Vũ ngồi trên ghế đá đọc tài liệu.

•Cảnh 3: Cuộc gặp gỡ giữa vũ và trungVũ vẫn ngồi trên ghế đá, tiếng nhạc xập xình. Từ đôi cánh, Trang vừa đi vừa nhún nhảy theo điệu nhạc khiêu vũ. Vũ ngạc nhiên nhìn theo. Trung liên tục làm những động tác lắc lư kỳ lạ khiến Vũ giật mình ngã khỏi ghế. Nhạc tắt, trung ngừng nhảy, thở hổn hển. vu lẩm bẩm: – Kinh khủng như người điên! – Cảm ơn rât nhiều! – Nói cám ơn? – Vậy thì hãy nói Siêu nhân! – Không phải siêu nhân mà là kẻ mất trí! – Người điên ua là gì? – Nó là đồ điên! Vũ cười sung sướng rồi về chỗ. Chợt thấy trung ngồi dưới đất, vu ngạc nhiên: – Này, có ghế rồi sao không ngồi xuống? – Anh có ghế không? Ồ! quên đi. Cảm ơn vì đã lắng nghe! Uể oải đứng dậy, anh lê chân xuống ghế. vu hỏi: – Sao hồi nãy nhảy nhiều mà bây giờ trông như ông già vậy? trung không thể nói thành tiếng: – Cà phê! Vì nó quá phê! – cà phê? Mới đi nhậu về à? – không! chỉ uống! – Bia hay rượu? – không phải rượu! – Uống gì? – Uống thuốc! – Thuốc bổ hay thuốc ngủ? – không! Thuốc lắc đó! vu ngạc nhiên nhưng cũng cố trấn tĩnh – nó nói là chơi rồi. Tôi vừa gặp chị tôi, chị ấy đã nói với tôi rằng nó có độc và có độc, tôi không nên đi khám ngay sao? Anh ơi, hãy nghe sự thật! Trung tỏ vẻ bực bội vì bị ngắt lời: – Tao chơi thuốc đấy mày! vu đứng dậy lẩm bẩm một mình: – Mẹ kiếp! Có lẽ đó là sự thật. Anh này quen quá! Hình như đến đây vu lần giở file dep đưa cho nàng. Trump bắt đầu ngất xỉu. vu bắt đầu để ý. Trung cứ ngáp dài, nhột nhột khắp nơi rồi ngất đi. Wu đột nhiên hoảng sợ, cuống cuồng lật hồ sơ và đọc: – gầy gò, xanh xao và ngáp. Ha ha ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah a ah ah ah (Khóc) Trung ngửa đầu nhắm mắt ngủ thiếp đi. Nhảy qua và ngửi nó. – Nó không có mùi thơm. Hắn nhẹ nhàng vươn tay vén Sở Sở ống tay áo lên. – Tay bị kim đâm (nhạc kinh dị) ngày càng run, đầu gối va vào nhau liên tục. Âm nhạc rùng rợn hơn cơn mưa như trút nước. Nhảy như bị giật lùi. nói lắp. – Nghi…nghi…nghiện! vu đứng dậy, cố trấn tĩnh lại. – Bình tĩnh và lắng nghe điệu nhảy. Bạn đang làm gì vậy? Cứ gọi là đẹp. Điện thoại ở đâu Wu lấy điện thoại di động ra và bấm số vào tai. – Xin chào. Chị đẹp giữ… giữ… cứu em với! Thằng Trung đang ngủ say bất giác rên lên. (nhạc kinh dị). vu giật mình: – Mẹ, mẹ? đứa bé! Chiều em không về ăn cơm! Vũ đưa mắt nhìn qua, thấy trung vẫn còn ngái ngủ, vũ nói tiếp: – Đẹp, có người ghiền mày đây. Vâng, đúng vậy! Chính xác những gì bạn đã nói! Hãy đến và lắng nghe! Vâng!

<3 ua trung, bạn cũng ở đó à? Bạn có biết nhảy không? Trong khi đó, Trung vẫn chưa hết vẻ tỉnh bơ. vũ vội nắm tay dep vào một góc run run nói: – Đồ nghiện đó chị! – Những người nghiện ở đâu? – Ở đó! Ngô giơ tay không dám nhìn. Cô em xinh xắn vẫn còn ngạc nhiên: – Đâu? Ý bạn là chị à? – Không, đó là anh trai của bạn. Nó gây nghiện. nhìn bạn đi! Người đẹp rùng mình bước vội đến trung tâm, nghẹn ngào không nói nên lời. – Trung tâm! – Uầy chị đẹp quá! Bạn khỏe không, bạn có khó thở không? Có cần anh đưa em đi bệnh viện không? – Anh nghiện à? Nói lắp giữa chừng, miệng đanh lại: – Nghi.. Nghiện.. Ai nghiện? Tôi.. Tôi không nghiện, tôi không nghiện! Nửa đường quay người rời đi. Chị đẹp hét lên: ——trung, dừng lại! Vì vậy, tôi bị cuốn hút! Trung cắn chặt môi, cố gắng không khóc: ——Ừ! Tôi nghiện nó! Vì thế? Chị xinh đẹp cúi đầu nức nở: ——Trời ơi! Cô là thành viên của Liên minh vận động chống ma túy. Cô đã dạy bao nhiêu người phải luôn cảnh giác và tránh xa ma túy. Tuy nhiên, tuy nhiên, anh trai tôi, em trai tôi, đã nghiện. tên đệm! Tại sao tôi lại ở trong một tình trạng khó khăn như vậy? tại sao tôi lại tệ như vậy Người chị xinh đẹp vừa hét vừa run tay. Trung có vẻ hối hận lắm và muốn khóc. Nhưng hình như vẫn muốn giữ chút sĩ diện, trung hất tay Đẹp ra: – Nghiện rồi thì làm sao đây? phớt lờ tôi! bạn không cần phải lo lắng. Tôi đã dùng tiền của mình để mua ma túy. Khi hết tiền, tôi dùng tiền học để mua thuốc. Khi hết tiền, tôi sẽ vay và vay. Mượn không được thì .. ừm .. ừm , tôi tự lo được , miễn là có tiền tiêu . Tôi không cần bạn! Anh không có quyền xúc phạm tôi. Bạn phải nhớ, skeet, dù sao cũng có phẩm giá khi skeet lắng nghe bạn! Depp ngay lập tức vẫy tay, tát vào giữa. Đau lòng, tan nát, khóc trong tuyệt vọng và hối hận. Đẹp và Vũ bước tới đỡ Trung đứng dậy. Vũ cũng nghẹn ngào: ——Bình tĩnh, tiếp tục! Chị đẹp nhẹ nhàng nắm tay giữa. – Kèn! bạn có nhớ gì không Tôi đã từng là một học sinh giỏi, tôi đã từng là một người con ngoan được thầy cô và bạn bè yêu mến. Anh đã kể cho em nghe về những ước mơ và khát vọng của anh, em còn nhớ không? Trung chỉ biết cúi đầu nức nở, vò tóc lắc đầu. Người chị xinh đẹp nức nở nói: – Trung, nghe em này. Anh sẽ đưa em đi cai nghiện. Rồi tôi sẽ được phục sinh. Em là học sinh ngoan, được mọi người yêu mến, tiếp tục thực hiện ước mơ của mình. Hãy nghe tôi nói! Cuộc đời tôi còn dài. Không quá muộn để bắt đầu lại. Hãy nghe tôi nói! Trung nức nở ngất đi: – Dạ, em tiếc lắm chị xinh ạ! trung gục đầu vào lòng vu và chợt nhận ra không phải dep, trung quay sang dep: – ờ, qua đây. Người chị xinh đẹp ôm lấy đứa em: – Đừng khóc, đừng khóc. Nói cho tôi biết, ai đã tiếp tay cho bạn sử dụng ma túy? – Dạ thưa cô, vâng ạ. Cũng chính tại nơi này, mấy hôm trước có đứa em bán đường kéo tôi đi lấy thuốc và đường. vu ngạc nhiên hỏi: – Bác bán kẹo kéo xe đạp à? – Vâng. – Năm ngàn cây? – Vâng. sao bạn biết – Tôi chỉ chơi với hai cây thôi. Chết rồi, phê thuốc quá chị xinh ơi! vu chỉ vào giữa, và trung chỉ vào vu. Cả hai kêu lên: —Ahhhhhh! trung và vu ôm nhau khóc. Người chị xinh đẹp dịu dàng vỗ về hai đứa trẻ. – Hai người đừng khóc nữa. Tôi sẽ giúp hai người cai nghiện. Từ giờ trở đi, tôi sẽ luôn ở bên cạnh bạn. bạn hứa. Hai đứa nghe anh, đừng buồn quá. Trung nức nở: – Nhưng cai nghiện xong thì làm sao trở lại cuộc sống bình thường được? Làm thế nào để chúng ta sống khi mọi người từ chối chúng ta? – yên tâm đi. Gia đình, nhà trường và xã hội luôn quan tâm, giúp đỡ, tạo mọi điều kiện để các em trở về với cuộc sống. Cùng lúc đó, các thành viên của Đoàn thanh niên ở hai bên cánh gà bước ra ủng hộ chính quyền trung ương, nhảy múa và đứng dậy. Tiếng nhạc vui vẻ vang lên. Khuôn mặt của mọi người mở rộng. Shang Wu: ——nhưng là một cô gái! Người bán kẹo ở đâu? Anh ấy vẫn còn nhắn tin với người khác sao? –Gì! Tôi tin hắn sẽ bị pháp luật và xã hội trừng phạt. Trong khi đó, một cảnh sát còng tay người bán kẹo và kéo anh ta qua sân khấu. Ngoại trừ Depp, những người khác lần lượt bước vào cánh, tận dụng cơ hội để hóa trang. Sau đó đến giàn ngang. Khi chị đẹp đọc đoạn cuối: – Các bạn thân mến. Ma túy là một tai họa của xã hội, phá hoại hạnh phúc gia đình và làm mất trật tự kỷ cương xã hội. Trong chương trình này, nó luôn tìm cách gài bẫy những người bất cẩn như trung và vu. Vì vậy, chúng ta cần nâng cao cảnh giác, mở rộng nhận thức để phòng tránh tệ nạn này. Vì một thế giới khỏe mạnh và thịnh vượng, chúng ta hãy: Cùng nhau: – Nói Không với Ma túy!

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button