Kiến thức

Tên mình là Hải Anh – The Rotten Log

ý nghĩa tên hải anh

Ngày 19 tháng 3 năm 2017. Cuộc khủng hoảng bản sắc.

Tôi tên là Hải An. gọi bạn ngắn gọn. Con rồng được gọi là Hai’an. Gọi tắt là biển. Biệt danh tự xưng là Haifa. Người Việt thường gọi Hải An, người ngoài chỉ gọi anh. Người Việt phát âm là anh. Phát âm tiếng Anh gần như là ein. Cách phát âm biến thể bao gồm an, anne, en, eng, v.v. Tên chỉ có 1 âm tiết, hoàn toàn không có âm tiết phụ như anna anney anie. Tiếng Hán dịch là hi yīng, tiếng việt dịch là “tinh hoa của biển cả”, còn tiếng Anh là sea quintessence of the sea.

Thật khó để nói từng cái tên, vì vậy tôi sẽ chỉ kể một câu chuyện.

Tôi từng ghét cái tên của mình. Tên Hải trẻ con quá. Trên thực tế, Hai’an là một cái tên unisex, không phân biệt nam hay nữ. Nhưng biển nghe có vẻ giống con trai, còn tôi là con gái. Tôi thích những thứ phải mềm và giòn, như kính hoặc yến sào. Nhưng rồi lại yêu nó vì lý do này. Lớn lên, quen rồi thành yêu, thương. Cái tên của nó cho bạn thấy, dù ai có hỏi bạn là ai thì hãy luôn giới thiệu tên mình là Hội An trước.

Xem Thêm : Cách viết chữ kiểu, font chữ khác trên Facebook, Instagram siêu xinh

Tôi không biết cái tên đó quý giá như thế nào cho đến khi tôi ra khỏi Việt Nam. Người nước ngoài gọi tôi là anh. Mới đầu thấy lạ và buồn cười, nhưng dần dần cũng quen. Cho đến khi bất ngờ có người viết email nói em yêu, em thấy thân thương quá. Thực ra tôi thích được gọi là Hội An hơn. Anh lùn quá, lạ quá, hình như anh không phải hải tặc nữa rồi.

Có người hỏi tôi khi ra nước ngoài có được đặt tên tiếng Anh không? Tôi cũng nghĩ về nó, nhưng tôi quyết định không làm. Tên anh ấy ngắn và dễ phát âm, tại sao lại lấy tên nước ngoài. Khi tôi đang đi bộ, tôi nhận ra rằng tên của anh ấy rất khó phát âm. Mọi người thay đổi một chút, tranh luận về việc tên của họ là en hay an khi họ gặp nhau. Nhưng sau đó tôi quyết định mình không thể sống thêm một đêm nào nữa và tạo ra một danh tính mới. Tôi chỉ là một thủy thủ. Rất đơn giản, Việt Nam. Tôi gặp bạn bè vào ngày đầu tiên của năm mới và phá băng, họ hỏi tôi nếu tôi có thể đặt cho mình một cái tên, tôi sẽ chọn tên gì, tôi cứ nói rằng tôi vẫn là anh em.

Tên là thứ quan trọng. Nó là bản sắc, là “cá tính” của mỗi người. Sách kỹ năng giao tiếp nói rằng gọi ai đó bằng tên là cách nhanh nhất để đưa những người lạ lại gần nhau hơn. Giới thiệu bản thân đi, ai không giới thiệu trước đi.

Cái tên này có gì hay?

Tên tôi đại diện cho chủng tộc của tôi. Trong số hơn 200 quốc gia, chỉ có Việt Nam có tên ông. Người Mỹ thường viết sai thành ahn, nhưng ahn là tên của người Hàn Quốc.

Xem Thêm : Mạch điều khiển động cơ bước TB6600 4.0A 942VDC

Tên tôi có ý nghĩa. Nhiều tên nước ngoài thường không chú ý đến ý nghĩa của tên. Người Mỹ cũng thích thay đổi chính tả để làm cho nó đặc biệt hơn, ngay cả khi cách phát âm giống nhau. Tên tiếng Việt của tôi có ý nghĩa. Tôi thích giới thiệu ý nghĩa tên của tôi với người nước ngoài. Ý nghĩa này đã tạo nên con người của tôi bây giờ.

Tên phổ biến thứ tám. Nghe thấy họ Nguyễn của phong phanh trên các trang báo là họ của 40% dân số Việt Nam. Độ tin cậy của hai nguồn này chưa được xác nhận, nhưng phải thừa nhận rằng tên thật của anh họ Nguyễn là phổ biến. Tôi nhớ có lần anh trai tôi giới thiệu hai anh em với một nhóm người nước ngoài, bắt đầu bằng tên tôi, đây là anh trai tôi và cũng là tên tôi. Một cái tên bình thường nhưng rất đặc biệt. Đại học của tôi có một người bạn cùng họ, hiệp, bạn hỏi chúng tôi có họ hàng gì không, tôi luôn nói có, họ hàng xa. Qi còn hơn thế nữa; cha anh là em họ của ông nội anh. Ai cũng cho là đúng.

Tôi đã viết rất nhiều điều này, chỉ để nói rằng điều tôi muốn nói là một cái tên quý giá. Không có cái tên này, tôi không biết mình là ai. Đến nỗi nhiều khi tôi chỉ muốn ứa nước mắt trước những người xa lạ và ngậm ngùi nhìn cái tên và nghĩ xem mình là ai, mình từ đâu đến, mình đến để làm gì, tại sao mình khác biệt.

Tôi nhớ đã đọc một bài báo của một cậu bé người Trung Quốc tên Ping, cậu ấy nói rằng mình đã dùng nhiều tên tiếng Anh khác nhau, từ james đến william, và cuối cùng chọn tên ping. Nhưng cái tên xa lạ này xa lạ như một nhân dạng thứ hai, một con người khác, sống để làm vui lòng người khác. Có lẽ không phải ai cũng chấp nhận những danh tính khác nhau để làm hài lòng người khác. Tôi đã từng thích chấp nhận con người của mình, trở thành một con người khác với ít hối tiếc hơn con người cũ của mình. Nhưng tôi thực sự đồng cảm với bài viết này. Với người lạ, tôi phải tự mình tìm ra những giá trị xác định mình để không cảm thấy lạc lõng. Tôi thà nghe tên mình bị phát âm sai còn hơn là một danh tính xa lạ. Ý thức về bản sắc này là một ảo ảnh, nhưng tôi không biết “tôi” sẽ ở đâu nếu không có nó.

Tôi là bạn. Tôi là người Việt Nam. Tôi có mái tóc đen, đôi mắt đen và làn da nâu. Tôi là Châu Á. Tôi yêu cơm và hương vị của nước mắm. Tôi sợ bị từ chối. Tôi luôn muốn học mọi thứ. Tôi đánh giá cao tri thức và tình cảm. Tôi thường thích ở một nơi trong một khoảng thời gian, hơn nửa năm đến hơn một năm. Tôi thích đi bộ chậm và thưởng thức thời gian trôi qua. Tôi muốn nhìn thấy thế giới. Tôi là Hải An

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button