Tin Tức

Muốn Học Khí Công Ở Đâu Tphcm, BẤM HuyỆT ThẬP ChỈ ĐÁº O

ảnh đẹp

*
*
*
*
*
*
*
*

Buổi sáng chủ nhật hôm nay tuy đã 5 giờ sáng rồi mà TP. SG như đang còn ngái ngủ. Trên con đường đến câu lạc bộ khí công để giảng dạy, bầu trời âm u, mây giăng khắp lối, sương mờ phảng phất khắp mọi lùm cây ngọn cỏ, gió se se lạnh thổi nhè nhẹ trong mùa mưa của buổi sáng SG. Đi giữa những con đường rợp bóng cây trải dài trước mặt mà tôi cứ nhớ về những năm tháng dài học khí công của mình tại Chợ Lớn ngày nào trong quá khứ gần 20 năm về trước với bao chút vấn vương bâng khuâng xao động ….

Đang xem: Học khí công ở đâu tphcm

Xem Thêm : Trọn Bộ Sách Mềm Tiếng Anh Lớp 4 Tập 1, Từ Vựng Tiếng Anh

CON ĐƯỜNG TÌM ĐẾN KHÍ CÔNG

Buổi sáng chủ nhật hôm nay tuy đã 5 giờ sáng rồi mà TP. SG như đang còn ngái ngủ. Trên con đường đến câu lạc bộ khí công để giảng dạy, bầu trời âm u, mây giăng khắp lối, sương mờ phảng phất khắp mọi lùm cây ngọn cỏ, gió se se lạnh thổi nhè nhẹ trong mùa mưa của buổi sáng SG. Đi giữa những con đường rợp bóng cây trải dài trước mặt mà tôi cứ nhớ về những năm tháng dài học khí công của mình tại Chợ Lớn ngày nào trong quá khứ gần 20 năm về trước với bao chút vấn vương bâng khuâng xao động ….
Năm 1990, tôi được chuyễn công tác từ miền Tây lên SG sau gần 15 năm làm việc ở đó. Như vậy kể từ cuối thập niên 1970 từ giã Huế ra đi vào Nam công tác, gót chân tôi đã dẫm nát mọi ngóc ngách của bao địa danh miền Tây An Giang Long Xuyên, Minh Hải Bạc Liêu, Cần Thơ, Sóc Trăng, Vĩnh Long… và đã đi qua bao kinh rạch, ruộng cò bay thẳng cánh và núi non biên giới như Thất Sơn huyền bí, kinh Vĩnh Tế Tân Châu dài mịt mờ và những thôn xóm làng mạc hoang sơ của vùng Hòa Hảo ở tận Phú Tân An Giang hoặc ở những nơi tận cùng đất nước như Minh Hải Bạc Liêu xứ sở của hắc công tử hoặcCà Mau nổi tiếng với tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh ngày xưa và với người dân thật mộc mạc chân tình. Âu đó cũng là kỷ niệm trong những năm tháng công tác của một thời trẻ tuổi để khi về già mà nhớ mãi Miền Tây Nam Bộ Việt Nam…
Nhưng khi bước chân lên SG để chuẩn bị vào làm việc ở BV Phạm Ngọc Thạch, sức khỏe tôi vẫn tệ hại như bao năm kể từ thời sinh viên, không cải thiện được chút nào cả. Nhìn vào tôi không một ai tin rằng tôi là một bác sĩ nếu không khai nghề nghiệp. Cũng chẳng phải bị thiếu ăn, thiếu thuốc, chẳng phải bị làm việc quá sức, thế mà tôi cứ bị gầy ốm xanh xao, lên bàn cân chỉ nặng 44 kg, thật ốm yếu nếu so với chiều cao. Mỗi lần đến bữa ăn là tôi cảm thấy đã no dù chưa ăn một miếng nào, có khi chỉ ăn một chén cơm lưng là phải buông đủa, thật vô cùng tức tối. Và quanh năm tôi cứ bị rối loạn tiền đình gây chóng mặt, huyết áp thấp vô cùng, với bao nhiêu thuốc men Tây y chẳng trị được. Nhất là bộ hô hấp thật yếu của tôi, thường xuyên thở cạn không sâu, tiếng nói thều thào yếu ớt như người mất sinh lực và hay có mùi tanh của máu ở cổ họng, đêm về giấc ngủ không yên, trằn trọc mất ngủ có khi thức trắng đêm thâu để thường xuyên thấy cảm giác rã rời phờ phạc trong những đêm dài trắng mắt…. Cái viễn cảnh dễ mắc bệnh Lao là điều rất dễ xảy ra trong tương lai, tôi lo sợ vô cùng… Là một bác sĩ Tây y tôi hiểu nếu cứ như thế thì sẽ có ngày chết yểu vì bệnh tật và tôi như già đi trước tuổi. Tôi cũng đi làm tất cả xét nghiệm kiểm tra sức khỏe thì kết quả bình thường chưa thấy có bệnh lý gì. Đã nhiều đêm nằm suy nghĩ mình là thầy thuốc vô lý lại để chết trên đống thuốc ư ? Phải mau mau tìm cách cứu lấy cơ thể mình ! Mà cứu bằng cách nào đây ? Tây y, Đông y đã thua cuộc rồi…Tôi đã lâm vào bế tắc thật sự…
Có những dịp Tết, trở về Huế thăm bạn bè quê cũ, tất cả đều ái ngại cho tôi : quá khứ học hành lao nhọc và 15 năm thăng trầm kiếm sống lang thang khắp miền Nam, sức khỏe yếu ớt như thế chắc tương lại sẽ không thọ quá 50…
Trở về SG vắt tay lên trán nằm suy nghĩ…Tôi bỗng giật mình…Tụi bạn nói cũng đúng. Mình là thầy thuốc mình biết rõ điều đó…Sự lo âu luôn đeo đẳng. Tôi cố tìm cách bồi dưỡng sức khỏe tối đa bằng cách mỗi ngày uống thuốc bổ, chích thuốc bổ và mỗi đêm ăn 2 hột vịt lộn cùng uống 2 lon bia. Suốt một tháng chẳng lên kilo nào cả, yếu vẫn yếu, xanh xao vẫn tồn tại. Tôi biết ruột của mình có vấn đề, kém hấp thụ, ăn bao nhiêu đi nữa đều bị thải ra phân, chất bổ không vào máu là bao. Làm sao đây ? Không sớm thì muộn cũng sẽ bị bệnh…Tây y không giải quyết được…Chắc chắn cơ địa của tôi bị “Tiên thiên bất túc” (yếu từ trong bào thai), mà đã là bệnh cơ địa thì chẳng có một phương thuốc nào trị được
Rồi tôi cũng phải miễn cưỡng nhận công tác ở BV Phạm ngọc Thạch dù đó không phải là chuyên khoa của tôi và làm tại khoa cấp cứu bệnh Lao. Lại một nổi lo âu nữa. Ngày nào cũng phải khám bệnh cho bệnh nhân lao phổi, toàn là bệnh nặng, lao lủng phổi, lao kháng thuốc, đủ mọi loại lao và mọi lứa tuổi. Tôi làm việc giữa một thế giới bệnh lao và sống giữa môi trường sương mù vi trùng, sự lo sợ lây lan luôn đe dọa lấy tôi. Hơn nữa ngày nào cũng có cảnh bệnh nhân ho ra máu khủng khiếp từng tô lớn rồi chết hoặc những thân xác gầy gò da bọc xương bị lao kinh niên kháng thuốc nằm chờ chết trong suy kiệt, thật ghê khiếp. Là BS. tôi phải khám, phải tiếp xúc hằng ngày, trong môi trường đó, với cơ thể tôi thì trước sau gì cũng là miếng mồi ngon béo bở cho vi trùng Lao…Tôi lại đi vào ngõ cụt bế tắc của sức khỏe hiện có…Làm sao đây ? câu hỏi ấy cứ miên man dày vò tôi trong sự lo âu không lối thoát.…
Ở BV thường xuyên có những buổi hội thảo toàn quốc về bệnh Lao, có nhiều giáo sư bác sĩ già tràn đầy kinh nghiệm chuyên khoa Lao từ Hà Nội vào tham dự. Tôi cũng không bỏ lỡ cơ hội để hỏi có cách gì đặc biệt hơn trong sự ngừa lao hiệu quả không ? Nhưng tất cả đều trả lời chung chung cùng một cách như tôi đã học đã biết, đó là tránh mất sức, ăn uống đầy đủ. Còn thuốc men thì không ngừa được vì đâu biết vi trùng của nguồn lây đã kháng thuốc hay chưa ?
Rồi vài tháng sau, trong đêm trực dài tại bệnh viện, để giết thời gian thức trắng qua đêm, tôi mượn một tờ báo nhỏ của một bệnh nhân và bất ngờ đọc được một phóng sự nói về BS. Nguyễn Khắc Viện đã nhờ khí công mà thoát chết khỏi bệnh lao mắc phải rất nặng từ lúc 30 tuổi và còn sống ở tuổi 80. Tôi như vớ được phao, say sưa đọc ngấu nghiến. Càng đọc tôi càng suy luận theo lý luận của Tây Y thì thấy đây là một phương pháp tuyệt vời ngừa lao, phòng chống mọi bệnh tật cải tạo cơ địa mà tây y thất bại…
Từ đó tôi quyết tâm bắt đầu đi tìm thầy khí công học đạo. Đầu tiên, tôi gặp một cán bộ hưu trí cho tôi xem cuốn sách khí công và nghe nói tập theo cách này cũng có hiệu quả lắm. Tôi như mù tịt về kiến thức khí công nên có sách là tập theo. Sau vài tháng tập thở 4 thì như trong sách hướng dẫn, tôi chẳng thấy có kết quả gì cả, lúc ấy tôi lại mất niềm tin mãi đến sau này tôi mới hiểu ra là phương pháp thở này chỉ là sơ cấp không giải quyết cơ địa con người được mà phải bài bản khí công cao hơn mới có hiệu quả…
Tôi lại miệt mài đi tìm chân sư không mệt mỏi…Đã có nhiều lần nhờ người giới thiệu đến những ông thầy Võ có, thầy Đông y có, những thầy đang dạy ngoài công viên có. Có thầy dạy cho tôi những bài võ, họ gọi đó là khí công, có người dạy những động tác không theo một học thuyết nàovà không dạy thở hít gì, cứ theo đó mà tập. Không được hỏi hoặc thắc mắc. Tôi vẫn cứ tập. Có lúc bị tác dụng phụ như bị mất ngủ , bị nhức đầu..v..v..Tôi đành phải bỏ cuộc vì biết rằng mình đã gặp thầy không ra chi. Tôi lại đi tìm thầy chính phái một lần nữa. Mà ở TP. SG rộng lớn như thế này, biết tìm ở đâu bây giờ ? Nếu gặp thầy giả một lần nữa thì uổng công và tốn thời gian. Ai cũng vỗ ngực tự xưng mình là thầy khí công trong khi bài bản lại có rất ít chỉ 1-2 bài mà thôi, bài thì lấy từ Võ mà ra, lung tung không dựa trên một lý thuyết nào cả. Lần này tôi cẩn thận, không dại gì lao đầu vào như con thiêu thân cho mất thời gian. Như vậy tôi đã mất 3 năm đi tìm thầy mà không gặp chân sư, chỉ gặp giả hiệu mà còn bị tẩu hỏa nhập ma, may mà nhẹ chứ nặng thì chết… Nằm suy nghĩ, tôi cũng đã bắt đầu chán nản. Hố hầm mình đã vấp, đã có một ít kinh nghiệm đối với thầy thật thầy giả. Tôi vẫn kiên trì tìm kiếm. Sau một thời gian làm việc ở BV Phạm Ngọc Thạch, tôi đã quyết định xin chuyển qua công tác khác để có thể xa rời môi trường sinh tử đó. Nếu còn ở lại chắc có ngày tôi cũng sẽ chết vì cái lò vi trùng lao dữ dằn ấy. Công tác mới rãnh rỗi hơn và có thì giờ để đi tìm thầy khí công…
Mỗi buổi sáng tôi vẫn tập thể dục tạm thời mà thôi, còn vấn đề chính là khí công tôi vẫn tìm nhưng chưa có. Thỉnh thoảng tôi nghe nói nên tìm thầy Thái cực quyền (TCQ) mà học vì bài khí công này hay lắm cho sức khoẻ. Bản thân tôi cũng biết danh nó từ lâu qua sách vở, nhưng thực tế tìm ở đâu ? Ai là người có đủ trình độ dạy đây ? Tôi lại bỏ công mỗi buổi chiều rãnh rỗi lùng sục vào Chợ Lớn đến những lò Võ hỏi han nhưng chẳng ai biết TCQ cả, họ chỉ đơn thuần dạy Võ mà thôi
Suốt 6 tháng liên tiếp, tôi vẫn tìm không ra thầy TCQ. Rồi một buổi sáng tình cờ ghé vào một hiệu sách cũ ở Chợ Lớn xem những cuốn sách Tàu có hình vẽ những đồ hình luyện tập khí công, bên cạnh tôi có một người Tàu lớn tuổi chừng 60, với giọng nói tiếng Việt lơ lớ, ông ta hỏi tôi xem cái gì ? Tôi bảo rằng tôi đang xem hình vẽ sách khí công chứ không đọc được chữ Tàu. Ông ta bảo rằng muốn học khí công thì phải có thầy mới thành công được. Tôi thật tình kể cho ông ta nghe về mục đích của tôi. Nghe xong ông ta giới thiệu cho tôi một vị thầy khí công Trung Quốc của ông ta rất giỏi, cứ đến theo địa chỉ này mà bái sư xem sao. Tôi nghe qua lòng cứ nửa tin nửa ngờ vì mình đã trải qua 3 năm thất bại rồi, nhưng cứ thử xem sao, vô lẽ Việt Nam ở sát nách Trung Quốc mà không tìm ra thầy hay sao ? Biết đâu được !
Vào một buổi sáng mùa hè ngày chủ nhật năm 1992, theo lời chỉ dẫn sẵn có, tôi thu xếp mọi việc để vào Chợ lớn tìm gặp vị thầy khí công. Trên đường đi, phố xá đông người, đường dài hun hút, cây xanh rợp bóng, nắng vàng rực rỡ, bầu trời trong vắt gợn lên những đám mây trắng bay lờ đờ giữa một thành phố xa hoa và lộng lẫy, thật yêu đời làm sao nhưng đối với tôi, chẳng có gì là hấp dẫn cả vì thân xác yếu đuối, rả rời thì làm sao mà thấy tươi vui, thấy lãng mạn với thiên nhiên cỏ cây hoa lá…Đúng như câu nói:“sức khỏe là vàng” Đi và đi để tìm vàng đây tức là tìm cách cứu lấy tấm thân ta bà này đừng để yểu mệnh vì bệnh tật…
Đến được địa chỉ người thầy, tôi ngồi chờ ở phòng khách. Trong khi chờ đợi, tôi đảo mắt nhìn quanh và chú ý đến một tủ sách lớn ở góc phòng. Chao ôi là nhiều sách đuợc sắp xếp theo thứ tự đẹp mắt, cuốn nào cũng có vẽ đồ hình tập khí công khác nhau bằng chữ Tàu. Sách dày có mỏng có, vô số mà trong đời tôi chưa bao giờ gặp
Đang miên man quan sát thì có một bóng người từ trong đi ra, đó là một người đàn ông chưa già lắm, cao lớn, quắc thước hồng hào, lưng thẳng, tóc tai còn đen nhánh, giọng nói sang sảng như chuông, tôi nghĩ ông ta chỉ khoảng 60 tuổi mà thôi. Sau khi cung kính chào và tự giới thiệu mục đích muốn bái sư học khí công, tôi cũng chân tình tâm sự với thầy về quảng thời gian 3 năm qua tìm thầy học đạo ra sao…Ông ta im lặng một lúc, sau đó chỉ vào tủ sách ấy nói : Muốn học thì phải nghiên cứu hết những cuốn sách đó. Tôi giựt mình và thắc mắc : con là người Việt, không biết chữ Tàu thì làm sao mà đọc được ? Ông thầy trầm ngâm không nói gì hết…Sau một hồi suy nghĩ, tôi bỗng nói đại rằng : Thôi con sẽ cố gắng nhờ người dịch ra tiếng Việt, chuyện ấy là chuyện của con, xin thầy khỏi lo ! Từ đó ông và tôi chuyện trò tâm đắc suốt nửa buổi sáng chủ nhật và tôi vô cùng ngạc nhiên khi biết tuổi đời ông ta là 80. Ông đã luyện khí công Trung Quốc và Võ Thuật từ năm 20 tuổi, như vậy bề dày tập luyện khí công là 60 năm, quả thật ghê ghớm, KC đã kéo lùi ông từ tuổi 80 trẻ lại như tuổi 60, thật là một thành quả mà Tây y không làm nỗi….

Xem Thêm : Hướng Dẫn Gia Hạn Thẻ Bhyt 2016 Trên Ibhxh™ Và Ibhxh™ Lite, Hướng Dẫn Cấp Thẻ Bảo Hiểm Y Tế Năm 2016

Xem thêm: Cung Bạch Dương Và Bảo Bình Nữ, Bạch Dương Và Bảo Bình

Từ đó mỗi tuần 3 buổi tôi đến nhà thầy học khí công. Kiến thức thầy thật uyên bác cao thâm vừa thực hành lẫn lý thuyết rất ư là bài bản trường lớp. Thầy dạy từ từ, từ sơ cấp, trung cấp rồi đến cao cấp. Vì tôi không theo nghề Võ nên thầy dạy cho tôi khí công y gia và phật gia (KC Trung Quốc có 5 dòng : lão gia, khổng gia, phật gia, võ gia và y gia) để phòng chữa bệnh, gia tăng sức khỏe đạt đến trường sinh bất bệnh. Chủ yếu luyện tinh khí thần, thở hít vận khí thật kỹ càng và nghiêm khắc. Ví dụ khi học pho Thái cực quyền có những thế thầy bắt tôi phải làm đi làm lại suốt 3 tháng mới qua thế khác, nếu ham hố mà không tinh thì thầy sẽ không dạy nữa. Lúc đầu tôi thích học nhiều học nhanh nhưng với cách dạy này làm cho tôi phải thấm thía có nghĩa là nhờ vậy mà có được cái tinh suốt đời không bao giờ quên và không sai sót kỹ thuật. Song song với thực hành, thầy đưa sách Tàu KC cho tôi về nhà nghiên cứu lý thuyết. Tôi phải thuê người dịch ra tiếng Việt hoặc đôi khi thầy dịch tóm tắc cho tôi ghi chép tại chỗ. Thời gian trôi qua thật nhanh vô cùng, thấm thoát mà đã 6 năm học với thầy…Bao nhiêu kiến thức khí công đồ sộ thầy đều dạy cho tôi hết, do đó tôi đã có một sự hiểu biết về khí công to lớn hơn trước nhiều, nhất là thừa hưởng rất nhiều pho tài liệu sách vỡ cùng băng video khí công của thầy gởi mua từ Bắc Kinh Trung Quốc, đó là một tài liệu vô giámà tôi được thừa hưởng. Như thế tôi đã học mọi loại khí công (trừ KC võ thuật) như tĩnh công, động công của các môn phái, từ đạo gia, phật gia, các gia phái của Thiếu Lâm, Hoa Sơn, Côn Luân cho đến Võ Đang. Mỗi phái có những bài KC có cả vài ngàn năm chứng thực trên sư kiện thân dưỡng sinh trường thọ độc đáo, cả là một di sản quí báu của nhân loại…
Cuộc đời là một sự biến động không ngừng, tan hợp và hợp tan, trăng tròn để mà khuyết, người hợp để mà tan, bèo giạt hoa trôi giữa dòng đời xuôi ngược này mà không ai biết trước được…Một hôm sau buổi học cũng vào sáng chủ nhật đẹp trời, nắng vàng rực rởtrải dài khắp cả cỏ cây muôn hoa của vùng Chợ Lớn xưa cổ, thân xác và tâm hồn tôi lâng lâng như thoát tục sau khi chấm dứt buổi tập…Thì thầy bỗng lặng yên trầm ngâm, đôi mắt nhìn xa xa và có một điều gì u ẩn không muốn nói…Tôi thật ngạc nhiên và thốt lên : Thưa thầy có chuyện gì không ? Thầy ôn tồn và đành phải nói thật : như vậy thầy và con đã gắn bó suốt 6 năm trời, hôm nay thầy đành phải nói thật, chúng ta phải chia tay vì thầy mới nhận giấy bảo lãnh ra nước ngoài đoàn tụ với con cháu…Dù không muốn đi nhưng thầy cũng phải đi. Và thầy cũng đã mãn nguyện đã truyền đạt gần hết KC cho con…Tôi lặng yên ngồi im không nói…Thời gian như ngừng lại, không gian như nặng nề sắp chứng kiến cảnh chia phôi…Lòng tôi bỗng chùng xuống như có một cái gì đè nặng trong người, và cảm tuởng như có áng mây buồn vương vấn trước mặt, những lời của thầy làm tôi sầu nản, tâm tư tôi bỗng nhiên bồng bềnh như trôi nỗi giữa biển khơi…Đột ngột bất ngờ và tiếc nuối…
Rồi cái gì đến nó sẽ đến, 10 ngày sau tôi đã tiễn đưa người thầy 86 tuổi ra đi mà chẳng biết có ngày gặp lại …Thầy đã bỏ lại khung trời Chợ Lớn VN mà suốt mấy chục năm gắn bó, bỏ lại tôi, người học trò thành tâm học đạo, nay tôi đành phải đơn độc đi một mình trên con đường tu luyện, một bóng một hình làm sao không buồn cho được…Chắc có lẽ thầy cũng không muốn vậy nhưng vì hoàn cảnh phải đi, mãi cho đến bây giờ tôi chẳng có tin tức gì của thầy và nếu tính thì thầy giờ này đã trên trăm tuổi, cũng có thể đã gởi nắm xương tàn ở đất lạ quê người …Một thoáng bâng khuâng và vời vợi nỗi nhớ mong chợt đến làm lòng tôi chơi vơi khi hoài niệm lại những tháng năm xưa cũ với thầy hôm nào…tháng nọ…
Từ đó mỗi buổi sáng sớm tinh mơ tôi lặng lẽ âm thầm ra công viên gần nhà tập luyện những gì đã học, thời gian tập đã trở thành chuyên nghiệp, đều đặn 2 tiếng cho một buổi tập và sau đó tôi tìm tòi thêm sách vở từ nhiều nguồn để tiếp tục nghiên cứu hoàn thiện cho chính mình. Thêm nữa, tôi cũng tham gia vào hội dưỡng sinh TP. HCM, ở đó tôi lại có dịp tiếp xúc với nhiều vị khí công tiền bối, người Việt có người Hoa có, họ đã trên 70 tuổi và có nhiều kinh nghiệm bài bản quí báu giúp tôi được học hỏi thêm những gì tôi còn thiếu nhất là tài liệu mới nhất được họ mua từ Bắc Kinh trong những chuyến về Trung Quốc thăm bà con…. Tất cả đã bổ sung thêm cho tôi vào cái kho tàng KC quí giá mà tôi sẵn có…..

Xem thêm: Thất Nghiệp Chuyển Sinh (Phần 1) Tập 1, 18 Thất Nghiệp Chuyển Sinh Ý Tưởng Trong 2021

Sau gần 10 năm luyện tập kiên trì, sức khoẻ của tôi đã được cải thiện thật tuyệt vời, ăn nhiều, ngủ ngon, hồng hào, tóc tai đen nhánh, tiếng nói mạnh mẽ và bệnh chóng mặt, hoặc hạ huyết áp đã hoàn toàn biến mất, sự trẻ trung trở lại rất nhanh trên thân xác và nét mặt….Hệ tiêu hóa của tôi đã thay đổi, không còn kém hấp thụ như xưa nữa, khí công đã cải tạo sửa chữa cơ địa của tôi một cách tinh vi và kỳ lạ nhất….Tôi không còn sợ bệnh phổi nói chung và nhất là bệnh lao, hệ miễn dịch đã được tăng cường mạnh mẽ trong cơ thể. Từ 44 kilô tôi đã lên được 60 kilô không còn gầy ốm nữa mà trước đây dù có nằm mơ tôi cũng không ngờ được, tất cả các bạn tôi ở Huế lâu ngày gặp tôi lại đều ngạc nhiên bất ngờ trong lúc đa số tóc đã bạc, lưng khòm, bệnh tật, xanh xao, lão hóa…Còn tôi nhờ khí công mà đã vượt thời gian chống được lão hóa và bệnh tật, quả thật là một kỳ tích …
Và giờ đây sau gần 20 năm luyện tập, tôi đã rút ra được một số kinh nghiệm trong lãnh vực kiện thân dưỡng sinh vô cùng quí báu, đó là nên cân bằng giữa một nền y khoa Tây Y và khí Công. Mỗi lãnh vực đều có mỗi sở trường sở đoản riêng của nó, chứ đừng tuyệt đối thần thánh hóa một bên nào cả mà mất cơ hội và thời gian trong sự phòng chống và chữa bệnh để đạt đến trường sinh bất bệnh…có lợi cho thân xác chúng ta…Và cũng phải cẩn thận khi đi tìm thầy khí công chính phái…Cuối cùng tôi vẫn không dừng ở đây mà phải nghiên cứu không ngừng và quảng bá thật rộng rãi những điều mình biết, viết sách, viết báo những gìmình đã học đã có kinh nghiệm cho những thế hệ đi sau hầu mong rằng mọi người đều có một tinh thần minh mẫn trong một thân thể tráng kiện….
Đang miên man suy tưởng, đã đến CLB lúc nào mà tôi không hay. Nhìn lên cao thấy bầu trời bớt âm u hơn, những tia nắng vàng rực rỡ đang dần hé lộ chiếu xuống cỏ cây muôn hoa, lác đác có những đám mây trắng bồng bềnh nổi trôi lơ lững vào chân trời xa thẳm, dưới đất tiếng xào xạc của lá vàng là đà uốn éo, đong đưa, rơi rụngtheo gió ban mai từ những tàng cây xanh um ở CLB. Tôi thấy anh em học viên đang đứng chờ tôi ở sân tập, khai sinh cho một buổi sáng bằng an, tràn trề sức sống…Ước ao tất cả vẫn mãi mãi duy trì con đường luyện thân, luyện ý, luyện khí, luyện tâm như ngày hôm nay hầu đạt đến TRƯỜNG SINH BẤT BỆNH sống tròn tuổi trời trăm năm hạnh phúc…

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Tin Tức

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button