Hỏi Đáp

Phân tích Ai đã đặt tên cho dòng sông liên hệ Đây thôn Vĩ Dạ

Liên hệ ai đã đặt tên cho dòng sông

Video Liên hệ ai đã đặt tên cho dòng sông

Tài liệu Hướng dẫn giải bài Ai đã đặt tên cho dòng sông gắn với làng này là Vĩ Dạ (hàn Mặc Tử), hướng dẫn làm bài, phân tích đề, tư duy bằng sơ đồ và một số bài văn mẫu tài liệu tham khảo giấy.

Hướng dẫn phân tích ai đã đặt tên cho dòng sông trong câu hỏi thôn Vĩ Dạ

Đề bài: Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương, ai đã đặt tên cho sông là Hoàng Phủ Ngọc Đường và từ đó liên quan đến đoạn 2 của thôn Vĩ Đại này. Vẻ đẹp của thơ trữ tình soi sáng cái tôi của hai nghệ sĩ.

1. Phân tích chủ đề

– Yêu cầu đề bài: Ai đã đặt tên cho dòng sông Phân tích vẻ đẹp của sông Hương Liên hệ Vida Village

– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: từ ngữ, chi tiết, hình ảnh tiêu biểu trong đoạn 2 của bài Hoàng Phủ Ngọc Tường Ai đã đặt tên cho dòng sông và bài Làng vi vâng này.

– Phương pháp lập luận chủ yếu: phân tích.

2. Hệ thống luận đề

Chủ đề 1: Vẻ đẹp thiên nhiên sông Hương nơi người đã đặt tên cho dòng sông

Luận điểm 2: Đoạn 2 của bài viết phân tích làng này là vi da

– Bài 3: Mối quan hệ, so sánh những điểm tương đồng và khác biệt

4. Lập dàn ý chi tiết

a) Giới thiệu:

– Giới thiệu tác giả đã đặt tên cho dòng sông

-Mối quan hệ của đoạn trích với khổ thơ thứ hai của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

(Bạn có thể tham khảo ngay: đoạn thứ hai của bài thơ cảm nghĩ được hiểu rõ hơn ở Làng Weida)

– Dẫn dắt câu hỏi: Qua vẻ đẹp của sông Hương, ta cảm nhận được vẻ đẹp cái tôi trữ tình.

b) Văn bản:

Thay đổi ý định:

– Tác phẩm “Ai đã đặt tên cho dòng sông” sáng tác năm 1981 dựa trên cuốn tùy bút cùng tên xuất bản năm 1986 đã trở thành minh chứng cho lối viết độc đáo, nội tâm, nồng nàn, súc tích và tài hoa của Hoàng Phúc Ngọc Tường. , tên tuổi của ông đã có một tiếng vang lớn trong kho tàng văn học Việt Nam.

Phân tích:

Đề 1: Vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương trong tác phẩm ai đã đặt tên cho dòng sông

*Thượng nguồn sông Hương:

– Sông Hương là bản hùng ca của rừng già khi chảy qua dãy núi Dài. Sông Hương có lúc “rộn ràng, dữ dội”, như một con linh thú ngàn xưa có nhiệm vụ canh giữ non sông đất nước, có lúc lại “hiền lành, thiết tha”. Trong “Đại Thiên” và “Rừng ngàn hoa đỗ quyên”, tác giả đã tạo nên những cung bậc giả thanh trầm bổng, ngân nga mãi, vang vọng giữa núi rừng.

-Tính đối ngẫu của thượng nguồn sông Hương cũng giống như cuộc đời của một cô gái nửa giang hồ “tự do phóng khoáng”, thể hiện “sức mạnh của bản năng người con gái”, đem vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ hóa thành phù sa. mẹ của nền văn hóa của một quốc gia”.

/p>

– Hoàng Phủ Ngọc Tường còn rất tài hoa trong việc liên tưởng, ẩn dụ, so sánh, nhân hóa, miêu tả vẻ đẹp hai mặt của sông nước trong biển và của núi ngàn hùng vĩ đầy tư tưởng nhân văn.

– Từ đó, tác giả nhẹ nhàng nhắc nhở mọi người: “Cứ nhìn dáng vẻ của thủ đô… chưa hiểu hết bản chất của sông Hương. Một chặng đường gian khổ, rồi cũng đã qua.. .” .”. Kiểu suy nghĩ này càng làm cho sự liên tưởng của tác giả thêm sắc bén .

* Sông Hương về với châu thổ:

– Đô thị sông Hương được các nhà văn yêu thích với cái tên “Người tình mong đợi”. Pretzel ngủ quên và đợi người yêu đánh thức sau giấc ngủ sâu là những từ đắt giá mà không phải ai cũng có được.

– Dòng sông Hương đi qua “không ngừng uốn mình”, “uốn thành một khúc cong thật mềm”,… rồi bất ngờ vẽ một vòng cung thật tròn theo hướng Đông – Bắc ôm lấy chân núi Thiên Mụ, thấp dần đến Huế . Dòng sông phô bày hết vẻ đẹp và sự quyến rũ của mình trước tất cả những người yêu cái đẹp, hóa thân thành một cô gái xinh đẹp đung đưa trong ánh hoàng hôn, tạo nên một vẻ đẹp bất tận.

– Đi qua tam thai, cảnh vật êm dịu như tấm gương phản chiếu muôn màu.

– Bước vào rừng thông, lăng tẩm các vua Nguyễn, dòng sông Hương mang vẻ đẹp bình dị, tĩnh lặng như triết lý, thơ cổ.

Xem Thêm : Ý nghĩa và giá trị của test nhanh kháng nguyên COVID-19

– Đi ngoại ô Kim Long: vẻ đẹp tươi vui…

->Sông Hương như một cô gái dịu dàng, mộng mơ, đi theo tiếng gọi con tim, đi tìm hạnh phúc trong tình yêu

->Nghệ thuật so sánh, cân đối, hài hòa, giàu chất thơ, ngôn ngữ giàu hình ảnh, những sắc màu lấp lánh làm nên dòng sông Hương, vẻ đẹp trầm mặc, cổ kính với những lâu đài, lăng tẩm.

*Sông Hương ở kinh thành Huế

– Bắt đầu từ thành phố Huế, sông Hương được ví như một người tình tươi vui, quyến rũ

-Nhận ra những dấu hiệu rõ ràng hơn của thành phố, Qianqiao in trên bầu trời như một vầng trăng khuyết.

– TRƯỚC KHI GẶP TÌNH YÊU CỦA BẠN: Khẽ cúi đầu…tình yêu không nói ra”.

– Giữa lòng Huế, sông Hương như một “điệu chậm” dành riêng cho Huế, sông Hương đã hoàn toàn chậm lại, đi thật chậm, thật chậm…lặng lẽ, khao khát Yêu thương và lưu luyến. đất liền.

->Sự gặp gỡ của hai dòng nước ở Tương Thuận, trong cái nhìn của tác giả, là sự đoàn tụ của vợ chồng.

Chủ đề 2: Kết nối với Phần 2 của bài viết này “Đây là làng Weida”

– Thôn Vĩ Dạ này được lấy cảm hứng từ một tấm bưu thiếp với hình ảnh dòng sông và thuyền chở trăng. Trong ký ức của mình về Huế, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về thôn Vĩ Dạ – một ngôi làng được xây dựng ven sông Hương, với phong cảnh nên thơ và đẹp như tranh vẽ. Qua bài thơ này, Hàn Kết Đồ cũng mượn chuyện tình đơn phương của chính mình để gửi gắm thầm kín tình yêu đất nước, cuộc sống, con người.

– Đoạn hai của bài thơ miêu tả vẻ đẹp của đêm trăng và sự hoang vắng, thâm trầm của vùng đất sông núi đất Cố đô.

Gió theo gió theo mây

Dòng hoa ngô đồng buồn

– Nhà thơ vẽ nên những hình ảnh nhân văn về sông nước, mây trời. Cảnh đẹp buồn vì nó gợi cảm giác xa cách, chia lìa. Thế giới bên ngoài càng tươi đẹp, nhà thơ càng thấu hiểu thực tại của chính mình. Kẻ hóm hỉnh mượn cảnh để vẽ nên tình cảm của mình, lấy cái phi lý để có lý, anh ta rất yêu cuộc sống, nhưng cuộc đời của một nhà thơ được tính bằng phút và giây.

– Hai câu cuối: Trăng tròn vành vạnh, đẹp như mơ:

Thuyền ai đậu trên sông trăng kia

Đêm nay có chở trăng về được không?

——Một câu hỏi tu từ gợi bao nỗi băn khoăn, khiến ta cảm nhận sâu sắc nỗi lòng của một con người đang chạy đua với thời gian, sống, yêu và khao khát hạnh phúc. Tất cả được thể hiện trong một từ “kịp thời”, một từ khiến câu thơ thêm vội vã, gấp gáp, như đuổi theo những mong đợi ấy, hay đuổi theo tình yêu thương của gia đình. Psalms ấp ủ?

Bài 3: Liên hệ, so sánh

– Điểm giống nhau:

+ Cả hai nhà thơ đều dùng những danh lam thắng cảnh của xứ Huế để tô đậm, gợi cảm xúc.

+ Hãy cùng nhau tái hiện lại vẻ đẹp của thiên nhiên, cảnh vật và con người xứ Huế vô cùng độc đáo và thơ mộng. Với nó, chứng tỏ mảnh đất Huế, con người Huế đã chiếm một vị trí sâu thẳm nhất trong trái tim tác giả.

+ Trong văn chương, họ đều thể hiện một cái tôi tinh tế, nhạy cảm, có tâm hồn rất lãng mạn, phong phú.

– Chênh lệch:

+ Bức tường ngọc bội được đặt trong một không gian rộng và thoáng hơn với hướng nhìn ra sông Hương. Từ thượng nguồn đổ ra biển, vẻ đẹp của sông Hương được thể hiện dưới nhiều góc độ.

+ Đây thôn Vĩ Dạ là một bài thơ lấy cảm hứng từ bưu thiếp… nên góc nhìn hạn hẹp, cảnh vật trong ký ức, vẻ đẹp của Huế mang một nét bình dị, thân thuộc mà lãng mạn. Lãng mạn… mà cũng buồn.

=> Hoàng Phủ Ngọc Tường và Hàn Mặc Tử là hai nghệ sĩ nặng tình với Huế. Cả hai đều là những cây bút văn chương tài hoa, tinh tế, nhạy cảm và có tâm hồn rất lãng mạn, phong phú.

c) Kết luận

– Ngòi bút uyên bác, say sưa trước tài hoa của ngọc tường cung đình, sông Hương hiện lên vẻ đẹp của sự lãng mạn trìu mến.

– Với Han Mike Tu, vẻ đẹp của sông Hương trở nên phong phú, đáng yêu và đáng yêu.

Xem Thêm : Vẻ đẹp thiên lương trong sáng của huấn cao

Đoạn văn tham khảo: Bài viết mang tên dòng sông phân tích vẻ đẹp của sông Hương

Phân tích bài văn mẫu hay ai đã đặt tên cho dòng sông có liên quan là thôn này vi da

“Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông Này” là một tự truyện tuyệt vời về dòng sông êm ả và thơ mộng của Huế của tác giả Tống Ngọc Ngọc. Vòng cảm xúc của bài viết là vẻ đẹp độc đáo, khác biệt của con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế. Hoàng Phủ Ngọc Tường là bậc thầy trong việc miêu tả vẻ đẹp và tâm hồn của dòng sông xứ Huế này.

Có lẽ vì đặc điểm của phong cách ký bút nên cách viết của Huang Fuyutang rất tự do và dễ dàng, điêu luyện và mềm mại. Bằng trái tim yêu Huế, yêu cảnh sắc thiên nhiên, yêu sông Hương, Huang Fuyutang đã đăng lên bài những sắc màu, âm thanh rất riêng của Huế.

Sông Hương được tác giả ca ngợi là “con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế”, con sông vắt ngang thành phố Huế này đã chứng kiến ​​biết bao đổi thay của mảnh đất này.

Khi tác giả viết Sông Hương, điều đầu tiên tôi nhìn thấy là khung cảnh của vùng thượng nguồn. Cảnh đẹp của dòng sông lúc này gợi cho tác giả hình ảnh một cô gái giang hồ tự do, ngông cuồng và quyến rũ. Trong ngòi bút của tác giả, dòng sông Hương hiện lên thật tuyệt vời “Sông Hương như một bản nhạc rừng cổ thụ. Khi thì gầm thét dưới bóng ngàn cây, khi dữ dội vượt qua bao thác ghềnh, khi thì cuộn trào như cuồng phong. Sâu thẳm trong vực thẳm”. Có lúc dịu dàng say đắm, có lúc trải dài hàng dặm, màu hoa đỗ quyên rực rỡ, chỉ với một số chi tiết và bức tường ngọc hoàng, vẻ đẹp của sông Hương có lúc mạnh mẽ, có lúc mềm mại, có lẽ đây là nét đặc trưng của sông Hương khi nó chảy ngược dòng thời tiết Có nhiều thay đổi.

Đặc biệt, trong con mắt của tác giả, Tương Hà giống như “một cô gái giang hồ tự do, phóng khoáng và dũng cảm, một tâm hồn tự do và trong sáng”. Có lẽ đó là biện pháp nhân hóa ẩn dụ để gợi lên vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ của dòng sông. Có thể thấy, trong lối viết tự do, phóng khoáng của tác giả, vùng thượng du toát lên vẻ đẹp huyền bí, hùng vĩ và đầy cá tính.

Tuy nhiên, đây mới chỉ là thượng nguồn, như bức tường ngọc của cung điện khám phá vẻ đẹp của dòng sông trong quá trình chảy về thành phố Huế, người đọc có thể ngỡ ngàng trước sự dịu dàng, mềm mại và uyển chuyển của nó. Tác giả so sánh Tương Giang là “người tình dịu dàng thủy chung nơi cố đô”. Không phải vô cớ mà tác giả lại so sánh nghệ thuật như vậy.

Dòng sông Hương chảy về thành phố có sức hấp dẫn lớn đối với người đọc. Tại đây, ta được trải nghiệm lối viết nhẹ nhàng, tinh tế và vô cùng tài hoa của tác giả. Ông đã miêu tả vẻ đẹp của sông Hương không chỉ bằng lời nói mà còn bằng cả trái tim chan chứa tình yêu. Giữa cánh đồng hoa dã quỳ, sông Hương như một “nàng công chúa ngủ trong rừng” – một vẻ đẹp muôn màu trong một câu chuyện cổ tích tuyệt đẹp. Dòng sông Tương Thủy bỗng “quay lại” “ôm lấy chân núi Thiên Mục” và “lơ lửng giữa hai ngọn núi cao như lâu đài”. Cách miêu tả này thật trữ tình, thật độc đáo khiến người đọc khó có thể cưỡng lại vẻ đẹp tuyệt vời.

Dòng sông Hương vừa hiền hòa vừa dịu dàng “mềm như lụa”, thỉnh thoảng lại phản chiếu muôn màu dưới ánh phản chiếu của sớm xanh, chiều vàng, chiều tím. Sự thay đổi màu sắc theo mùa, theo thời gian trong ngày này tạo nên một nét độc đáo cho những ai muốn ngắm nhìn sông Hương trong một thời gian dài.

Ngọc Hoàng đã miêu tả sông Hương như một bức tranh vẽ nên bức tranh hoàn hảo và tuyệt vời nhất về dòng sông huyền thoại này. Dòng sông Hương đã tạo nên vẻ đẹp của cố đô Huế ẩn sâu trong hàng nghìn năm lịch sử.

Điều thú vị nhất là sông Hương chảy một đoạn ở trung tâm Huế, tác giả tưởng như sông Hương tìm thấy mình khi gặp thành phố thân yêu nên càng vui hơn.

Vẻ đẹp của dòng sông này có thể được đánh giá từ nhiều góc độ khác nhau. Nhìn sông Hương và các nhánh của nó bằng con mắt hội họa, phác ra những đường nét tinh tế của cố đô; qua con đường cảm thụ âm nhạc, sông Hương như một bản nhạc chậm rãi, sâu lắng, trữ tình… đam mê Vẻ đẹp của sự dừng lại.

Sông Hương còn là chứng nhân của lịch sử, là “người” chứng kiến ​​sự đổi thay của cố đô Huế từng ngày. Theo sử sách, “Dòng sông Vị Châu đã chiến đấu oanh liệt bảo vệ biên cương phía Nam của nước Đại Việt trong suốt mấy thế kỷ Trung Cổ, rực rỡ ánh hào quang kinh đô Phú Xuân của anh hùng Nguyễn Huệ…”

Có thể nói, muốn cảm nhận được vẻ đẹp khác lạ của sông Hương từ những góc độ khác nhau, Hoàng Phủ Ngọc Đường phải có một trái tim nhạy cảm, biết yêu thương và trân trọng dòng sông thơ mộng này. Lối hành văn giản dị, nhẹ nhàng nhưng đầy lôi cuốn khiến người đọc không thể dứt ra được. Tác giả đã phát huy được nét bút sắc sảo, gợi cảm này.

“Ai đã đặt tên cho dòng sông này” thực sự là một lối viết độc đáo. Sông Hương hiện ra với tất cả vẻ đẹp của nó.

>>> Tham khảo:Phân tích hình tượng sông Hương trong “Ai đã đặt tên cho dòng sông”

Phân tích lại việc đặt tên sông là Làng Vida

Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn yêu xứ Huế mộng mơ với dòng sông Hương thơ mộng. Có lẽ anh có duyên với mảnh đất này và con người nơi đây nên những điều anh viết thường rất giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất lãng mạn, trữ tình. Văn xuôi “Ai đã đặt tên cho dòng sông” khắc họa rõ nét bức tường ngọc trong cung điện đến từng câu chữ, khắc họa sinh động vẻ đẹp đa chiều của sông Hương, có thể gọi là một tác phẩm thành công về bức tường ngọc trong cung điện. Một vẻ đẹp trầm mặc, dịu dàng, thơ mộng và rất xưa.

“Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông” là một thể loại âm vị học, có thể ghi lại một cách sâu sắc nhất những cảm xúc, nhận thức, những cảm xúc bất chợt, những suy nghĩ bất chợt. .Có lẽ chính thể loại này đã khiến bài văn này in sâu vào tâm trí người đọc đến vậy. Vẻ đẹp của sông Tương Hà được miêu tả qua bức tường ngọc của tòa án được trình bày một cách ấn tượng khiến người đọc phải kinh ngạc và sửng sốt.

Sông Hương là con sông “duy nhất” chảy qua trung tâm Huế nên nó mang một vẻ đẹp mà các dòng sông khác không có được. Dường như bức tường ngọc của hoàng cung rất tự hào về điều này, và nó tràn đầy niềm kiêu hãnh và tự hào.

Vẻ đẹp của Tương Giang và tình yêu say đắm ẩn chứa trong lời văn tinh tế khiến độc giả say mê. “Sông Hương” được nhìn từ nhiều tầng, nhiều khía cạnh, cả chiều dài thời gian và chiều sâu của không gian. Nhưng dù nhìn từ góc độ nào, sông Hương vẫn mang một vẻ đẹp rất riêng.

Ở thượng nguồn, sông Hương có vẻ đẹp không nơi nào có được. Đó là hình ảnh một “cô gái giang hồ tự do và đĩ thõa” với tâm hồn “tự do và trong sáng”. Vẻ đẹp ấy, được ngôn ngữ tác giả ưu ái, đã đi vào lòng người đọc một cách chân thực nhất. Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng vẽ từng đường nét hữu tình, sông Hương như “khúc ca của rừng xanh”, man dại, dữ dội nhưng cũng có lúc “dịu dàng, nồng nàn trong dặm dài đỏ chói của hoa đỗ quyên rừng.”

Chỉ giữa núi rừng, một nét chấm phá của màu hoa đỏ dại bình dị đã phần nào tôn lên vẻ đẹp bình dị mà ám ảnh của dòng sông Hương. Có thể thấy, cảnh đẹp thượng nguồn sông Hương là một thứ vẻ đẹp mê hồn, hoang sơ và không kém phần tinh tế. Có lẽ đây là nét đặc trưng của sông Hương và xứ Huế.

Sông Hương vốn cho là thuộc sông Thiện Thành, chỉ chảy đến Huế, thuộc về Huế, có tình ngầm lâu đời. Vẻ đẹp của sông Hương là một vẻ đẹp mang âm hưởng của nền văn hóa trầm tích, có thăng trầm nhưng dịu dàng, quyến rũ. Hoàng Phủ Ngọc Tường cho rằng sông Hương là “cô gái dịu dàng, yêu kiều, mềm mại giữa lòng Huế”. Thật tài tình, thật lãng mạn, biết bao dòng sông xứ Huế mộng mơ.

Khi ngược dòng sông Hương đến một thành phố xinh đẹp, nó trở nên lãng mạn và say đắm. “Cô gái thể dục” “vượt qua vực thẳm dưới chân núi Ngọc Sơn, biến mặt nước thành một màu lam thẫm, lặng lẽ như triết lý, như thơ cổ… cho đến khi gặp tiếng chuông trên trời, tiếng gà trống. Từ đó, sông Tương Giang óng ánh như nắng ban mai Một cánh cung dịu dàng quay mặt về phía thành phố, khúc cong ấy làm dịu nàng như một tình yêu thầm lặng”.

Đoạn văn khéo léo mà giàu tình cảm, khi miêu tả vẻ đẹp của cảnh trở về thành của Tương Giang đã thể hiện trọn vẹn vẻ đẹp quyến rũ của bức tường ngọc cung điện. Mỗi câu thơ mềm mại, quyến rũ trong Sông Hương đều làm người đọc ngỡ ngàng. Bằng nét bút hiền lành, chân chất, tác giả đã đi vào lòng người đọc bằng những cảm xúc trong sáng, chân thành nhất.

Sông Hương như một “nàng thơ” đắm mình trong thành phố, đắm mình trong những trang bức tường ngọc cung đình.

Sông Hương còn là dòng sông đã chứng kiến ​​bao đổi thay, bao thăng trầm của lịch sử. Cỏ xanh, lá xanh…”. Vì thế, sông Hương không chỉ tồn tại như vậy, nó còn là chứng nhân của lịch sử một đất nước và những năm tháng không thể nào quên. Từ một dòng sông hoang sơ, phóng túng, sông Hương đã trở nên dịu dàng, tài hoa và mạnh mẽ -willed.Có lẽ đối với người bình thường Đối với người dân Huế bình thường, sông Hương là biểu tượng đẹp nhất tạo nên vẻ đẹp của lịch sử ngàn năm của Huế.

Hoàng Phủ Ngọc Tường đã vẽ nên một bức tranh sông Hương tuyệt đẹp bằng nét bút tinh tế, bằng tình cảm chân thành và trái tim yêu thương. Rất cá tính, rất dịu dàng, rất xinh đẹp khiến người ta không khỏi muốn một lần được chiêm ngưỡng vẻ đẹp đó.

Xem thêm: Sơ đồ tư duy ai đã đặt tên cho dòng sông này

-/-

Trên đây là một số gợi ý cơ bản và hai bài văn hay phân tích Ai đã đặt tên cho dòng sông có liên quan Dòng cảm xúc muốn gửi gắm. Ngoài ra, các em đừng quên tham khảo thêm các bài văn mẫu lớp 12 khác trong mỗi bài để chuẩn bị cho mình những bài học tốt nhất nhé!

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button