Hỏi Đáp

Mắng nhiếc – không phải xây dựng mà là tàn phá – Báo Thanh Niên

Mắng nhiếc

Con dao vô hình

Chắc hẳn nhiều bậc cha mẹ sẽ không khỏi bàng hoàng khi chứng kiến ​​lời thú nhận của cô bé 15 tuổi: “Con không hiểu sao mẹ lại nói những lời cay nghiệt với con như vậy. Nếu con mắc lỗi mà mẹ đánh con, Tôi sẽ không đau đớn như vậy Ngoài ra, những lời xúc phạm của mẹ tôi khiến tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ ngu ngốc, vô dụng, không biết gì mà lại làm khổ bố mẹ, sau những lời xúc phạm đó, tôi không thể tập trung vào việc học được nữa. bố mẹ tôi sẽ rất hạnh phúc…sau khi tôi có con, anh sẽ không đối xử với tôi như bố mẹ tôi nữa!”.

Chỉ vì mày không đậu đại học thôi, t. Ở Hình An, cha mẹ anh mắng: “Thật ngại quá, cùng một món ăn, cùng một món ăn, người ta không thể thi đậu. Ở đây, họ chỉ giỏi đua xe và ăn diện. Tôi không biết ai không thì chúng tôi còn dám ngước nhìn nữa”. Cô gái xấu hổ, buồn chán, quẫn trí và dại dột uống thuốc ngủ tự tử. Cũng may gia đình tôi phát hiện ra, nếu không không biết đến bao giờ tôi mới không hối hận vì sự ngông cuồng của mình.

Nguyễn Văn T., 16 tuổi, là học sinh trường giáo dưỡng Thanh Trì, Hà Nội. Vì bỏ nhà đi và phạm pháp nên anh được gửi đến ngôi trường này để học tập. Em tâm sự: “Hết thời gian học, em muốn ở lại đây hoặc đi nơi khác, nhưng nhất định không về. Em không thích bị gọi là đồ ăn có hại! …

Lý do là gì?

Không hiểu

Việc cha mẹ xúc phạm, mắng mỏ con cái vì không yêu thương mình là không đúng. Khi nói chuyện chỉn chu, tôi luôn nghĩ rằng mình chỉ có thể nhìn thấy và sửa chữa khuyết điểm.

Xem Thêm : FeO + H2SO4 → Fe2(SO4)3 + SO2 + H2O – Trường THPT Sóc Trăng

Không thể thực hiện được

Lý do thứ hai khiến cha mẹ dùng “võ mồm” là để dạy con bất tài, khi con mắc lỗi, cha mẹ thường dọa nạt, phạt đòn roi. Hiệu quả, họ chuyển sang ôn hòa, nhưng cha mẹ giáo dục thấy con không chịu thay đổi nên dùng lời lẽ nặng nề, tạo thành một vòng luẩn quẩn, không những không giúp con tiến bộ mà còn khoét sâu mặc cảm.

Giận cá chém thớt

Cuộc sống bộn bề, áp lực, áp lực công việc nhiều khiến lòng cha mẹ lúc nào cũng căng như dây đàn. Thế là khi về đến nhà, cha mẹ lại trút hết mọi bực bội lên con cái.

Nó từng được đối xử như thế này

Tất cả chúng ta đều mang trong mình ký ức về lời nguyền của những “yêu thích”, “di vật” của quá khứ mà đôi khi chúng ta không nhận ra. Mẹ tôi kể: “Hồi nhỏ tôi hay bị bố mẹ mắng là ngu, lúc đó tôi giận và uất ức lắm, bây giờ mắng con nhiều lần như vậy cũng không sao. . Mình cứ nói tự nhiên thôi có bịa đặt gì đâu.”

Lời khuyên của cố vấn

Trẻ em rất nhạy cảm và dễ dàng đáp lại những lời xúc phạm của người lớn. Vì vậy, khi nói, khi giáo dục và cả khi phê bình con cái, cha mẹ nên nhớ những điểm sau:

Không nhận xét về phong cách ”capture”

Xem Thêm : Không học hành thì đi bán hàng rong, vẫn giàu như thường

Không có con là điều hoàn toàn tồi tệ. Vì vậy, khi trẻ mắc lỗi, cha mẹ nên góp ý, nhắc nhở lỗi sai, không nên góp ý bóng gió cho trẻ. Nếu chẳng may con bị điểm kém, cha mẹ nên nói: “Hôm nay con không cố gắng, con lại thi trượt đấy”. Đừng bao giờ nói: “Sao con ngu thế, ngu thế”. Những nhận xét xúc phạm trẻ, coi thường tất cả những nỗ lực mà trẻ đã thực hiện cho đến nay và sẽ gây ra những phản ứng mạnh mẽ.

Cho trẻ cơ hội thể hiện bản thân

Có lỗi thì có lỗi, không phải trẻ không đau, không nhận ra. Hãy cho con bạn một cơ hội để bày tỏ cảm xúc của mình. Nếu thấy con bị điểm thấp, cha mẹ có thể hỏi: “Còn sau hôm nay thì sao? Lần nào con cũng học rất chăm chỉ”. “Mẹ không hiểu sao hôm nay con lại lơ đễnh như vậy. Lần sau mẹ sẽ cố gắng hơn.” Bằng cách đó, nguy cơ cơn giận dữ của cha mẹ sẽ giảm đi.

Phê bình phải trữ tình

Không ai không tức giận. Đừng kìm nén cơn giận của mình vì nó rất khó kìm nén trong một thời gian dài. Có nhiều cách để thể hiện sự tức giận, nhưng dù tức giận đến đâu, bạn cũng đừng xúc phạm đến tính cách, tính khí của trẻ. Cha mẹ thường không gọi con mình là “ngu ngốc”, “hư hỏng” hay “vô dụng” mà nói về cảm giác của chúng. Ví dụ: “Tôi rất tiếc vì bạn đã trượt kỳ thi” hoặc: “Bạn có thích chơi trò chơi điện tử không? Nhưng dù sao thì tôi cũng không vui vì bạn quá bận”. chỉ đạo một cái gì đó nhiều hơn từ lớn. Hãy luôn nhớ rằng sự tức giận mang tính phá hoại, không mang tính xây dựng.

Đừng xin lỗi

Tại sao khi mắc lỗi với ai đó trong công việc hay ngoài xã hội, chúng ta lại cảm thấy có lỗi và cố gắng nói lời xin lỗi. Nhưng không dám xin lỗi bạn. Anh là người tôi yêu, người sống bên tôi hàng ngày, chẳng phải quan trọng hơn người ngoài sao? Nếu mắng tôi quá đáng, cha tôi có thể nói: “Vừa rồi ba giận quá, hơi quá rồi, con đừng trách ba”. Mẹ cũng có thể nói: “Mẹ mắng con chắc mẹ ghét con lắm”. Chỉ như vậy, trẻ mới đủ vị tha để không bùng nổ những phản ứng tiêu cực.

Yêu em là chưa đủ. Cha mẹ cần có những kỹ năng và phương pháp giáo dục nhân văn để giáo dục con cái. Một trong những kỹ năng đó là biết cách kiềm chế cơn nóng giận và tránh những lời nói xúc phạm đến lòng tự trọng của trẻ.

(Theo Khoa học và Đời sống)

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button