Hỏi Đáp

Sưu tầm một số bài ca dao mở đầu bằng cụm từ Thân em

Một số bài ca dao mở đầu bằng thân em

<3 Chúng giống nhau về mặt nghệ thuật như thế nào?

Bài văn mẫu

Ca dao – dân ca phản ánh sinh động đời sống tinh thần phong phú của nhân dân lao động. Họ tuôn ra những cảm xúc thật, niềm vui và nỗi buồn. Nhiều câu ca dao có đặc điểm giống nhau về hình thức và nội dung, nhưng mỗi câu lại có một vẻ đẹp riêng, phù hợp với những hoàn cảnh và tâm trạng khác nhau. Chẳng hạn, hàng loạt câu mở đầu bằng “em yêu” nói đến lòng nhân hậu, cao thượng và nghèo khó của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa.

Ngậm ngùi, xót xa, ngậm ngùi, cay đắng, là những cảm xúc chung bao trùm lên những dòng thơ này, khiến chúng giống như những tiếng thở dài tủi thân, tiếng kêu đau đớn, uất hận thầm lặng của người phụ nữ trước cảnh ngộ éo le. Trong xã hội phong kiến, họ bị tước đoạt tự do, tước đoạt quyền sống sung sướng, buộc phải cam chịu số phận. Tuy bề ngoài xấu xí, kém may mắn của những chiếc gai dài ẩn chứa chất lượng thịt ngọt ngon nhưng chắc hẳn mọi người cũng phải công nhận đúng không? ! Cho dù sắc đẹp như hoa đào, nhưng sắc đẹp đó chưa chắc đã là cơ sở của hạnh phúc. Giống như những hạt mưa từ trên trời rơi xuống, số phận của mỗi cô gái đều khác nhau. May mắn trong cuộc sống có thể đưa họ đến những tình huống cuộc sống trái ngược. Có người được tôn vinh, có người bị ngược đãi, như nước trong giếng người khôn rửa mặt, kẻ phàm phu rửa chân. Phụ nữ giống như cánh hạc, bị số phận trói buộc, dù muốn thay đổi cũng chỉ là mong ước.

Sáu bản ballad với những tương phản khác nhau nhưng cùng chung một hoàn cảnh: quyền sống của phụ nữ xưa nay nhưng trước hết là quyền tự do. Đây là gốc rễ của mọi nỗi đau và sự bất công mà họ phải chịu đựng trong cuộc đời.

Sáu câu ca dao là sáu điệu buồn man mác. Bởi vì rốt cuộc khách nhân ôm loại lụa đào nào, trong cung không có mưa, nước giếng một đêm chưa gột rửa, tất cả đều là vận may, vận may hiếm có. Bao nhiêu hoa đào, bao nhiêu hạt mưa, bao nhiêu giếng nước, sẽ có một số phận tươi sáng? ! Vì vậy, đau vẫn là tình trạng phổ biến nhất đối với phụ nữ.

Những câu thơ trên là tiếng nói tủi thân của một kiếp người như thế. Than phiền đừng phàn nàn vì biết trách ai đây! Đã nói rằng mọi thứ trên bầu trời không thể thay đổi.

Sáu câu thơ gần giống nhau về nội dung và kết cấu. Mở ra cơ thể của bạn, sau đó những gì được so sánh. Còn những câu sau đều mượn tính chất của sự vật đó để nói lên thân phận của người phụ nữ.

Tuy nhiên, trên cơ sở cùng một nghĩa, hình ảnh của mỗi bài thơ tương đối khác nhau, dẫn đến sắc thái của mỗi câu.

Chúng ta sẽ lần lượt phân tích từng câu, để thấy được cái hay, cái đẹp trong ý nghĩa và hình thức biểu đạt.

Câu 1:

Trong quá khứ, phụ nữ bị ràng buộc bởi các nghi thức xã giao khắt khe, cũng như các phong tục và định kiến ​​xã hội gia trưởng. Quan trọng nhất là nam viết phải, mười nữ viết: (trai nhất, thập nữ không). Ngoại nữ: (con gái ngoài tộc). hay: Khôn cũng là đàn bà, ngu cũng là đàn ông… đẩy người phụ nữ xuống vị trí thứ yếu trong gia đình và xã hội.

Xem Thêm : Độ lệch chuẩn là gì? – Full Công thức, Cách tính chi tiết 2022

Hẹn hò sai cách ảnh hưởng đến lối suy nghĩ của phụ nữ, khiến họ tự ti và có những cảm xúc tiêu cực. Một người phụ nữ nông dân quanh năm làm việc dưới nước vất vả so sánh thân hình của mình như con ấu trùng gai, trong trắng ngoài đen. Con gấu gai góc, xấu xí sống dưới bùn sâu hầu như không được chú ý, mặc dù bên trong màu trắng. Vừa ngọt vừa cay.

Câu 2:

Bà lão tự nhận thức, đánh giá đúng những phẩm chất tốt đẹp của mình và khẳng định chúng qua những ẩn dụ nghệ thuật: thân như tơ đào…

Nó đẹp về chất liệu, hình dáng và màu sắc vì nó được dệt bằng loại lụa tốt nhất. Lụa nhẹ và mềm, rất mát, mặc vào bạn sẽ rất đẹp. Lụa đào vừa đẹp vừa đắt, nhưng khi bán ra phải đứng giữa “trăm người bán, vạn người mua”, đủ hạng người từ sang hèn, trong sáng đến thô tục, ai chịu đi? Lụa đẹp thật, nhưng phải có người biết trân trọng giá trị của nó! Hình ảnh tấm lụa đào gợi nhớ đến người con gái trẻ trung, sôi nổi nhưng hình ảnh tấm lụa đào tung bay giữa chợ lại có phần mỉa mai, đáng thương. Lo lắng và lo lắng là rất thực tế. Vì vậy, môi trường khách quan có vai trò quyết định, thậm chí có khi quyết định cả vận mệnh của một đời người.

Câu 3:

Hình ảnh những hạt mưa rơi lại gợi lên một sắc thái tình cảm khác. Phụ nữ cảm thấy mình quá nhỏ bé. Có bao nhiêu hạt mưa từ trên trời rơi xuống trong một cơn mưa? ! Hạt mưa nào cũng trong và mát, chỉ là rơi ở đâu – số phận của mỗi hạt mưa là khác nhau. Số phận của tình hình là không thể đoán trước. Nó có thể dẫn đến điều hoàn toàn ngược lại. Trong muôn ngàn hạt mưa, có hạt may mắn hơn, không rơi xuống giếng, không rơi vào luống hoa, không biến mất vào luống cày mà rơi vào căn gác tím. Câu ca dao này quả thực là sự miêu tả sinh động về số phận thăng trầm của người phụ nữ xưa.

Nếu không may rơi vào một tình huống trớ trêu, họ chỉ có một lựa chọn duy nhất là chấp nhận nó. Có một câu ví von dân gian thế này: thân con gái mười hai bến nước, sáng tối không rõ ràng, bởi người phụ nữ chịu nhiều áp bức, trói buộc, bị tước đoạt tự do, quyền làm chủ. Tam tòng: tại gia, vâng lời, hiếu thảo và làm rể, không được sống tùy ý và hoàn toàn ỷ lại. Dù biết là vô lý, bất công nhưng họ vẫn phải nhẫn nhịn, cam chịu.

Câu 4:

Câu này dùng cái giếng giữa đường làm hình ảnh so sánh, làng quê ngày xưa thân thuộc lắm. Vì giữa đường có nhiều người qua lại, tất nhiên cũng có người thông minh (người tốt, người tinh mắt…) và người bình thường (người tầm thường, người hèn hạ…). việc sử dụng nước giếng khoan hoàn toàn phụ thuộc vào mục đích và cách thức của mỗi người. Rửa mặt và rửa chân là hai hình ảnh tương phản sinh động và thú vị.

Phần 5:

Đây là một phép so sánh độc đáo và tinh tế, thể hiện sự áy náy trước thân phận bất hạnh, áy náy với cuộc hôn nhân dang dở. Thân em không còn là bông hoa xinh trên cành, mà là một bông hoa héo úa, úa tàn rơi xuống đất. Trong hoàn cảnh éo le ấy, người phụ nữ chỉ còn biết bấu víu vào một hy vọng mong manh: Liệu anh ta có thực sự là người đào hoa? !

Xem Thêm : Sinh năm Canh Thìn 2000 thuộc mệnh gì? Hợp với ai?

Phần 6:

Tác giả dân gian đã chọn một hình ảnh tương phản có sức liên tưởng, gợi tả rất cao. Hạc trên mái nhà là đồ dùng để thờ cúng, thường được làm bằng gỗ hoặc bằng đồng, đặt ở các đình, miếu, nhà công vụ, chùa chiền, v.v. Có những điểm tương đồng. Ngay cả khi con sếu muốn bay, nó cũng không thể cất cánh và bay. Đàn bà phải nghiến răng chịu đựng đau đớn, tủi nhục suốt đời. Nếu có một tiếng thở dài, tiếng than thở của họ không thấu được trời xanh. Vòng luẩn quẩn của số phận trói buộc họ, khó thoát ra. Ngay cả khi họ nghĩ về nó, sẽ không dễ dàng để cắt đứt những xiềng xích vô hình đó. Bài thơ chứa đựng khát khao cháy bỏng và nỗi uất hận sâu sắc.

Bài ca dao trên là lời than thở cho người phụ nữ dưới chế độ phong kiến ​​hà khắc xưa. Nhân vật không phải là một cá nhân cụ thể mà là hàng ngàn phụ nữ cùng cảnh ngộ, và cuộc đời như một chuỗi bi kịch. Đối với họ, hạnh phúc chỉ là một điều gì đó rất mơ hồ, không hình dung và càng khó nắm bắt.

Những câu thơ trên, với sự chân thành sâu sắc được thể hiện ở trên, đã có tác động to lớn đến trái tim và khối óc của mọi người. Ai cũng có thể cảm nhận được một chút cảnh ngộ của tôi, một chút nỗi lòng của tôi từ đó.

Vậy chúng ta nên giải thích thế nào cho hợp lý về sự tồn tại song song của những đường thẳng giống nhau nhưng khác nhau này?

Thứ nhất, dân ca do nhiều người sáng tác ở nhiều thời đại, nhiều vùng đất khác nhau. Trước những đau khổ, người nông dân xưa thường gắn số phận của mình với những hình ảnh tương tư nên ca dao ra đời. Bài thơ chứa đựng những suy nghĩ và ấn tượng thực tế cuộc sống của người sáng tác.

Không hẹn trước, số phận chung của người phụ nữ khiến những câu thơ gặp nhau ở cùng một nội dung ý nghĩa.

Mặt khác, dù trong tâm trí đã có ca dao cổ nhưng trong những hoàn cảnh nhất định, người sáng tác ca dao vẫn phải tự nói lên một điều gì đó. Vì vậy, hết ca dao này đến ca dao khác, nội dung hầu như giống nhau, nhưng hình thức có chút khác biệt. Đây không phải là sự lặp lại đơn thuần mà là sự phát triển và bổ sung cho những gì đã có sự đa dạng và phong phú.

Tuy có nhiều nét tương đồng về nghệ thuật về lối mở câu, cách so sánh, ví von, ẩn dụ, khái quát… nhưng trong mỗi bài thơ vẫn toát lên vẻ đẹp riêng. Điều đáng nói là sau vài lần ngâm thơ ngắn ngủi, người đọc sẽ không thể quên được vẻ đẹp của nó, và vẻ đẹp của nó ngấm dần vào máu thịt từ lúc nào không hay.

Chỉ nhìn vào sáu bài ca dao có cách mở đầu giống như phần thân, ta cũng có thể thấy ca dao là sản phẩm của tài năng và tâm hồn phong phú của nhân dân lao động. Những câu ca dao ấy cho ta hiểu nỗi đắng cay của người phụ nữ Việt Nam xưa, đồng cảm với khát vọng bay bổng của họ.

Than thở

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button