Kiến thức

Top 7 Bức thư gửi mẹ nhân ngày 20/10 hay và ý nghĩa nhất

Gửi cho mẹ

Video Gửi cho mẹ

Nội dung thư:

Mẹ yêu..!

Mẹ đang ngủ…

Xem Thêm : Tiểu sử nhân vật: Nobi Nobita là ai? – Anh Vũ Food

Tôi viết thư cho bạn khi tôi say. Hôm nay tôi đã uống 2 chai bia. Tôi say. Tôi đã khóc.

Mẹ ơi, ngày 20 tháng 10 là ngày gì? Đây chỉ là một ngày bình thường đối với tôi.

Tôi đã khóc. Tôi nghĩ đến mẹ tôi. Từ khi em hiểu 20/10 là gì? bạn đã làm gì cho tôi.

Ngày khai giảng, em xin mẹ 2.000 đồng để mua hoa tặng cô chủ nhiệm. Mẹ đi học về, mẹ bán những chiếc cân than đen, cân không có cân, phải chất lên cân… Hàng đêm, vai phải của mẹ thường đau nhói.

Ngày thứ hai của năm học cấp 3, tôi xin mẹ 10.000 đồng, ngoài việc mua hoa tặng mẹ, tôi còn mua thiệp để vẽ cho người bạn yêu cả đêm. Mẹ nằm trên giường, hai tay day day trán: “Bố con chắc tháng này không được nghỉ phép”…

Xem Thêm : Kể chuyện cổ tích cho bé Audio – Nghe đọc truyện cổ tích mp3

Ngày còn học cấp 3, tôi xin mẹ 50.000 đồng để đi liên hoan trại với các bạn đến tận khuya. Mẹ đã dọn dẹp nhà cửa, và bữa ăn của bạn vẫn được đặt ngay ngắn trên đĩa ăn tối. Hai anh em đánh nhau mệt quá rồi ôm nhau ngủ…

Đại học. Tôi là một lớp trưởng và tôi chúc mừng rất nhiều người tôi biết, bạn bè, thầy cô, cô chú… tất cả mọi người vì sự dí dỏm và những lời nói đặc biệt của họ. Mẹ tôi cầm điện thoại gọi ngày nào cũng dặn: “Ngủ đi con nhớ kéo rèm, nhớ khóa cửa cẩn thận, con đi ngủ sớm”.

Nhưng… em biết không, anh luôn nghĩ đến em trước tiên. Tôi luôn luôn làm vậy. Ngày còn nhỏ, tôi hay làm thơ tặng mẹ nhưng không dám đem đi tặng, tôi hay mua hoa tặng mẹ và gửi cho bạn bè… các thứ. Có lẽ bởi vì tôi đã trở về nhà? Ở quê, những người lần đầu làm mẹ đều đen nhẻm, không có chồng con để mừng Ngày của Mẹ. Trong thị trấn, tôi gặp một người phụ nữ trạc tuổi mẹ tôi. Họ mặc váy và đi dép cao gót. Chúng bước đi nhẹ nhàng, uyển chuyển, nhanh nhẹn, không vội vã, tất bật như mẹ chúng. Trang điểm và đi uống cà phê lúc 8 giờ tối. Mẹ nấu ăn, giặt giũ, mắc màn cho chúng tôi ngủ. Tôi đã gặp những người phụ nữ trạc tuổi mẹ tôi. Họ nói về những cuộc đi nhảy, về những chuyến công tác mòn mỏi nhưng biết chỗ này, chỗ này, chỗ kia. Và mẹ tôi, khi tôi gọi lại và hỏi: Mẹ ơi, mẹ là ai? Cua rất ngon, tôi đã nói. Mẹ trả lời: “Mẹ cũng không biết, hình như là hến, nghêu”… khi biết con cua. Tôi đã khóc. Tôi đã gặp một người phụ nữ ở độ tuổi của bạn. Chồng của họ chở họ đi siêu thị hàng tuần và mua cho họ những bộ quần áo đẹp. Tuy nhiên, khi chán chồng, họ lại cùng bạn bè ra đường, đến vũ trường, quán cà phê. Còn tôi, mỗi khi bố làm tôi buồn là tôi lại khóc. Mẹ nói với chúng tôi: “Mẹ mới nói được ba, chúng ta là con, sai sai thế nào cũng không có quyền nói…”. mẹ tôi. Bây giờ tôi nghĩ về thời thơ ấu của tôi. Toàn bộ cuộc sống được dành trong cơ thể của người mẹ. Chúng con luôn ở bên mẹ. Còn bố thì ngày nào cũng gọi điện cho mẹ, từ mẹ đến 3 đứa lần lượt gặp nhau… 1 tháng bố mới về 1 lần. Khi chúng ta lớn lên, đứa nào cũng thông minh, ai cũng khen mẹ giỏi giang, còn bố thì thật may mắn khi có mẹ… Mẹ, bố cũng là một người tuyệt vời phải không mẹ? Dù đôi khi bố có thể làm mẹ buồn, nhưng chẳng phải con người hoàn hảo sao? Tôi cũng rất xấu hổ vì làm em trai tôi không tốt như bạn tưởng tượng. Người mẹ! Mẹ ngủ đi, đừng thức nữa, sao mẹ ngủ sâu thế. Sao qua 1 đêm như hoa mắt mẹ? tại sao bạn Bệnh Người mẹ! tôi yêu mẹ. tôi yêu mẹ. Bạn sẽ sống như bà đã dạy tôi để tôi có thể dạy bạn. “Không khuất phục, kiên cường bất khuất”. Con lớn rồi, con lớn rồi, nhưng đêm đêm con rúc vào nách mẹ và sáng ra tay chân ôm gối ngủ ngon lành trên giường. . . Mẹ ăn sáng xong. Chợt tôi thấy mình như một cô công chúa nhỏ, và thấy mình là người hạnh phúc nhất trên đời, vì tôi không muốn tất cả những gì bố mẹ đã cho chị em tôi. Chúc em ngủ ngon đêm nay. Ngon, bố đi xa luôn mơ về mẹ!

Cảm nghĩ của bức thư: Nỗi nhớ mẹ, những tháng ngày được sống bên mẹ, những giây phút được mẹ che chở là điều hạnh phúc nhất đối với em. Bao năm vất vả khổ cực chỉ mong con lớn lên thành người có ích, mẹ cảm ơn trời biển có ai bằng con không. Cuộc đời không bao giờ bình lặng, giông tố và chông gai, nhưng không hiểu sao mẹ vẫn luôn ở bên, động viên tôi cứ vững bước, không sợ hãi. Sau tất cả, bạn chính là nguồn động viên lớn nhất của tôi, là trụ cột tinh thần để tôi bước tiếp trong cuộc sống, là bến đỗ ấm áp nhất, an toàn nhất và hạnh phúc nhất mà tôi muốn tìm đến dù ở bất cứ nơi đâu…

“Con lớn lên vẫn là con của mẹ, còn mẹ sẽ mãi theo mẹ”

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button