Tuyển chọn nhưng bài thơ Xuân Diệu hay nhất – HocDe.vn
Xuân Diệu là người mới nhất trong hàng ngũ các nhà thơ mới. Ông nổi danh trong phong trào thơ mới với tập thơ “Gửi hương gió” và “Tuyển tập thơ”. Đặc biệt, bài thơ “Yêu quỷ mùa xuân” được độc giả vô cùng yêu thích bởi triết lý mới, nguồn sinh khí mới. Ông được mệnh danh là ông hoàng thơ tình, nhưng theo đánh giá của một nhà thơ: “Cho đến nay, trong những năm tới, ai có thể đánh bại được sự kỳ diệu của mùa xuân trong lĩnh vực thơ tình? Những bài thơ về mùa xuân dưới đây Tuyển tập về mùa xuân sẽ giúp bạn hiểu hơn về hồn thơ của Xuân Diệu.
1. Biển
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng tôi muốn bạn là Baisha
Bãi biển dài và bằng phẳng
Tỏa sáng như mặt trời pha lê…
Bãi biển cát vàng tuyệt đẹp
Thông
như nằm mơ lặng lẽ
Ngàn năm sóng gió…
Tôi muốn tạo sóng
Hôn em bằng cát vàng mãi mãi
Hôn thật nhẹ, thật nhẹ
Nụ hôn ngọt ngào mãi mãi
Hôn đi, hôn đi
Mãi mãi
Cho đến khi bầu trời tan chảy
Tôi vừa ngừng làm việc…
Đôi khi vội vàng
Tôi muốn nghiền nát bạn cho đến chết
Đã đến lúc yêu
Lũ ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng tôi cũng xin lỗi
Hát mãi
Tình yêu không bao giờ kết thúc
Khi bọt trắng
Gió thổi khắp nơi
Nụ hôn ngàn năm vẫn chưa đủ
Vì anh yêu em nhiều lắm, em yêu!
2. Bạn đã giết tôi
Ta giết ngươi, ta chôn ngươi trong lòng
Sau này anh không thể thực sự yêu em
Một số đã biến mất, một số đã biến mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết không?
Ồ! Tôi yêu em! Bạn vẫn là người yêu thích của tôi.
Đến giờ vẫn thắt ruột
Trái tim tôi vẫn đập như thời gian,
Nhớ bao nhiêu tình nồng nồng,
Ghi nhớ phần đẹp nhất của cuộc đời chúng ta
Hoa hậu thế giới, bạn để tôi mở
3. Ghi nhớ
Nàng tiên vĩnh cửu
Ồ! Rời xa em, anh rơi xuống vực thẳm
Cuộc sống không có em thật lạnh lẽo và tê liệt
Còn tôi và bạn thì sao, nhưng chúng ta khác nhau
ta: hai người xa lạ – là tôi đó!
Ta giết ngươi, ta chôn ngươi trong lòng
Tôi vẫn mong bạn có thể tha thứ cho tôi
Anh vẫn yêu em như lần đầu
thế” mà sao ta vẫn xa nhau
Vì tôi bướng bỉnh
Vì bạn đã chết
Con đường dẫn đến tâm hồn
Ta đã giết ngươi, ta ngày đêm yêu ngươi
Tao giết mày rồi tao sẽ không vứt xác mày đâu.
4. Tình yêu
Yêu là chết đi một chút trong tim,
Vì khi yêu là phải được yêu?
Cho nhiều nhận ít:
Không biết người ta ỷ lại hay thờ ơ.
Phút thân tình, giờ chia ly.
Tôi tưởng trăng tròn,
Vì khi yêu là phải được yêu!
Yêu là chết đi một chút trong tim.
Họ bị lạc trong bóng tối,
Một người theo dấu vết của tình yêu;
Cuộc sống là một sa mạc cô đơn.
Tình yêu là nút thắt
Yêu là chết đi một chút trong tim.
Nhan đề bài thơ chỉ có một chữ yêu. Mở đầu bài hát cũng bắt đầu bằng chữ yêu. Đây là tâm trạng bối rối, suy tư của nhà thơ khi tìm thấy tình yêu. Tuy nhiên, đường tình duyên vốn muôn hình vạn trạng và không phải mối tình nào cũng có một cái kết viên mãn. Nhiều cặp đôi yêu nhau nhưng không đến được với nhau.
Cái mới trong tâm hồn Chun Magic là luôn khao khát được yêu, yêu chân thành, yêu say đắm, dù anh biết: yêu là chết đi một chút. Anh vẫn không ngừng tìm kiếm tình yêu trong cuộc sống, kể cả trong thơ ca.
5. Nhanh lên
Tôi muốn tắt nắng
Màu không phai;
Tôi muốn buộc gió
Giữ cho hương không bay xa.
Đây là tuần trăng mật của con bướm này;
Ở đây có hoa xanh;
Cành lá rung rinh ở đây;
Đây là bản tình ca của tình huynh đệ.
Nhìn kìa, đèn đang nhấp nháy;
Mỗi sớm mai, thần vui gõ cửa;
Tháng giêng ngon như môi khép;
Tôi rất vui. Nhưng nhanh lên nào:
Tôi sẽ không đợi nắng hạ mãi là xuân.
Xuân đến tức là xuân đã hết
Xuân không già, xuân không già
Nếu mùa xuân qua đi, nghĩa là tôi cũng sẽ chết.
Lòng ta rộng mà trời chật
Đừng kéo dài tuổi trẻ của thế giới,
Sao có thể nói là xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu chúng ta làm lại, chúng ta sẽ không gặp lại nhau.
Thế giới vẫn còn đó, nhưng tôi không có vĩnh cửu,
Vì vậy, tôi cảm thấy tiếc cho thế giới;
Hơi thở năm tháng nồng nàn chia phôi,
Sơn Hà vẫn lặng lẽ chia tay…
Một cơn gió tuyệt đẹp thì thầm giữa những chiếc lá xanh,
Bạn có tức giận vì bạn đang bay đi không?
Chim bỗng ngừng hót,
Sợ nó sắp phai?
Không bao giờ, ôi! Không bao giờ nữa…
Đi nào! Mùa chiều chưa định,
Tôi muốn ôm
Tất cả cuộc sống chỉ mới bắt đầu nở hoa;
Tôi muốn mây bay và gió thổi
Tôi muốn yêu bướm,
Tôi muốn một nụ hôn để làm tình
Và nước, cây và cỏ,
Cho em hương thơm, cho em tràn đầy nắng
Hài lòng với vẻ đẹp của ngày tươi;
– Huyền Hồng, ta muốn cắn ngươi!
Caocao là bài thơ tinh thần kì ảo mùa xuân tiêu biểu nhất trong những năm tiền khởi nghĩa. Xuyên suốt bài thơ là tiếng nói của một tâm hồn thiết tha yêu đời, yêu nghề. Thứ tình yêu nồng nhiệt, nghiêm túc, háo hức, vội vàng, sợ thời gian, sợ đánh mất tuổi trẻ. Cái mới của thơ là ở chỗ nó mang đến một cái nhìn mới về cuộc sống chưa từng thấy trong thơ truyền thống.
6. Ngốc
Sở dĩ người ta đau khổ là vì yêu không đúng cách,
Yêu là sai, yêu không nhằm vào người.
Có tiệm vàng nhưng đừng cho,
Người khổ vì xin không đến nơi.
Chúc các bạn xem vui vẻ!
Mới nghe thôi mà cái gai đã thấu tận xương rồi.
Buông dây cương ra,
Mọi người đau khổ vì họ không thể rời đi được nữa.
Đôi mắt ấy còn tưởng có bọ;
Trái tim tôi tràn đầy trí tưởng tượng;
Nghìn thế hệ tìm cớ ngắm mây,
Đấu tranh cả đời để giành lấy thế giới.
Người khổ vì cố chen vào ngõ hẹp,
Cửa đã đóng, càng quyết tâm đi vào.
Rồi tôi bị thương, tay cầm gươm,
Không muốn chữa bệnh, không muốn chữa bệnh cho thú độc.
7. “Tại sao”
Dưới nắng hồng, bữa cơm trước canh hai,
Nhìn tôi, cô ấy muốn hỏi “Tại sao?”
Khi tôi đến tìm đôi môi đẹp
Nụ cười của tình yêu thỏa mãn dục vọng.
– Vì sao lần đầu gặp nhau,
Tôi bị lưu đày đến một đất nước rắc rối,
Đừng vô tình đi qua cửa,
Xem Thêm : 70 mẫu câu thuyết trình tiếng Anh giúp bạn tự tin như chuyên gia
Zhiyu có vô ơn không? –
Ai mang mùi
Bài hát này rất hay! Tôi chỉ thích nó,
Lặng lẽ trôi theo dòng cảm xúc
Thuyền đánh cá lạc trong sương mù
Làm sao giải thích được tình yêu!
Chẳng nghĩa lý gì cả, một buổi chiều
Nó chiếm lấy tâm hồn tôi bằng những tia nắng,
Có mây nhẹ, gió nhẹ…
Bạn nên ở trong rừng dừa
Đứng dưới nước, đứng say,
Cho tôi làm người qua sa mạc
Tránh xa mùa hè đồng tính; – không sao đâu.
Rồi một ngày nào đó tôi sẽ đi.
Tại sao, ai sẽ bỏ cuộc!
Em ngu quá, ngu quá
Tôi chỉ hiểu tình yêu và không có gì khác.
8. Nụ cười xuân
Giữa vườn chim hót, hoa thơm ngát
Cô gái nhìn nắng chói chang
Tại sao Lichun lại mượt mà như vậy!
Cánh hoa hồng nở nụ cười rạng rỡ
Ánh sáng bao trùm đỉnh cao
Cây vàng nhảy múa trong nắng
Một cơn gió thơm vô tình thổi qua
Đặt cành mai sát cành đào
Liễu xanh tóc dài đẹp quá
<3
Có thứ gì đó mơn trớn trong không khí
Dường như nó toát ra hơi thở của tình yêu
Cô gái nghe lần đầu
Tiếng hát say đắm
Nét xuân chín trên má
Nó khiến người ta cảm thấy nặng nề…
Cô gái tuyệt vọng đang đợi ai đó
Chưa từng hẹn – xuân sang
Và chàng trai xa xôi đó
Chị gái làm tình đứng cười
9. Tương tác có mục tiêu
Hôm nay lạnh lắm, ông mặt trời đi ngủ sớm;
Em yêu, anh nhớ em! Tôi nhớ bạn.
Không gì buồn hơn một buổi chiều vắng lặng.
Nơi ánh sáng và bóng tối gặp nhau.
Gió khẽ kéo tôi qua đám cỏ rối;
Vài mảnh sầu đêm lẩn khuất cành;
Mây theo chim về đồi xanh xa
Mỗi lớp học đều có nhịp độ nhanh và yên tĩnh
Không gian xám xịt sắp tan thành nước mắt.
Hết rồi! Bạn cần thêm gì nữa à!
Hết rồi, gió ngắm trăng.
Sương trên lá rơi,
Tôi không còn ghen tị và tức giận nữa.
(Giận nhau đi! Vui làm sao!)
Một mình tôi nghe cả buổi chiều
Từ từ đi vào tâm hồn cô đơn.
Anh nhớ ngôn ngữ. Tôi nhớ bức ảnh đó. tôi nhớ anh ấy.
Anh nhớ em, anh nhớ em! đứa bé!
Anh nhớ em từ những ngày xa,
Nhớ môi cười giữa trời.
Nhớ mắt em quá!
Đã bao lần gió làm đau,
Nhưng hãy nhớ, ồ, hãy gọi cho tôi…
Có đi có lại là một trạng thái tinh thần khó diễn tả khi bạn đang yêu. Nhà thơ đã diễn tả một cách tinh tế điều này qua sự hòa quyện giữa hai nguồn cảm xúc: tình vợ chồng và tình yêu cuộc sống trần thế. Không gian nói đến trong bài thơ là nói đến khoảng cách, tạo nên một nhịp thơ dồn dập rất đặc trưng trong hồn thơ xuân.
Tương tư hiểu theo nghĩa địa phương là nhớ nhau. Nhưng sự tương tư trong Phép thuật mùa xuân cũng mang một ý nghĩa mới. Tình yêu không chỉ là tình yêu nồng nàn, nhớ em, nhớ hình, nhớ chữ, nhớ hình, nhớ ánh mắt mà còn là nhớ chính mình “anh nhớ em những ngày xa cách”. Nhìn lại quá khứ của mình, đó là thời đại mà một người có thể sống lương thiện, tự tin vào bản thân, tin vào tình yêu và sống với những khát khao mãnh liệt. Đây chính là thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc trong bài thơ hồi hướng.
10. Mối tình đầu
Tôi chỉ có một mối tình đầu,
Tôi đưa nó cho bạn, cùng với một lá thư.
Anh không lấy em, tình yêu của em cứ thế mà mất đi
Tình yêu đã cho đi thì không thể lấy lại được.
Văn bản mỏng như một dòng chảy ảo;
Tình yêu cũng buồn như mọi cuộc chia tay.
Niêm phong giấy trong túi;
Phải viết lại hàng trăm lần.
Nhút nhát cũng có mặt vụng về,
Đến bên em, đợi mãi không về.
Tôi xé những trái tim trẻ bằng giấy mới,
– Đó là một ngày nhiều mây.
May mắn thay, trái tim của bạn vẫn còn rất trẻ.
Máu xuân chưa nở hết
Anh vẫn nghe tiếng chim hót khi gió thổi khắp vườn,
Anh vẫn yêu em, lựu, hoa trà.
Nhưng lúc đầu say hoa bướm,
Ngàn lần bắt gặp giấc mơ
Mắt rụt rè không dám nhìn,
Bàn tay yêu thương không bao giờ nắm giữ.
Khi tôi còn trẻ, tôi nghĩ đó là một trò đùa,
Ai mà ngờ được tim tôi tan nát!
Mắt không ướt, mà là nước mắt
Len đang lẻn vào.
Đóa hoa đầu tiên, mang hơi thở của sự trong trắng;
Đầu xuân trong trẻo và nguyên sơ.
Mùi hương mới bền như đá;
Khi sương giăng, trời đất mờ mịt.
Lá mất dòng sầu,
Ánh ban mai cũng nhạt,
Tôi chỉ có một mối tình đầu
Ta đưa cho ngươi, ta đi!
11. Chờ anh
Trong chiều tối
Tôi sẽ đợi bạn ở cửa
Nhận mọi bóng hình từ xa
Lọc hình ảnh quen thuộc.
Tôi thấy mọi người đang rất vội
Như chim bay về rừng
Người đi xe đạp chu đáo
Nghĩ rằng nhà bếp đang cháy.
Tôi cũng lo việc bếp núc
Tâm trọng cơm nước
Mong chờ tuần hôm nay
Cho vào bát và cho tôi nếm thử hương vị đậm đà
Nhưng bóng của mặt trời lặn đã dày hơn
Đây là hình ảnh của bạn – ồ!
Đôi khi tôi gần như hét lên “Tôi đang đến”
An ủi lần nữa: “Đợi chút!”
Anh đứng như cây không chịu đi
Hãy nhớ rèn luyện tính kiên trì
Anh vội nhìn mặt người ta
Luôn đồng cảm với sự chia ly.
Nếu các loại thực phẩm khác được chọn riêng,
Trái tim tôi tan nát, nhưng tôi vẫn còn niềm tin.
Yêu em sâu đậm, anh quên tất cả
Khốn khổ đang chờ bạn.
12. Đời anh, em đi rồi…
Cuộc sống của bạn đã kết thúc
Tuổi trẻ như đóa hoa trong đời
Tôi không hiểu em yêu
Thế giới bốn năm tươi đẹp cảm ơn vì đã có bạn
Ngôi nhà, cánh cửa trái tim
Hàng cây, mắt đón ngày đêm
Tiếp tục đi, tôi mong chờ
Tôi quay lại, hét lên: Em ơi!
Ăn uống trở thành một bữa tiệc vui vẻ
Đối với tôi, rau cũng được;
Kết quả cảnh bình thường rất đẹp;
Có em, anh không thấy bơ vơ
Bốn năm say
Tình yêu là bất tận
Bốn năm mà thời gian trôi nhanh
Ai có thể sống đời đời trên thiên đàng;
Xem Thêm : Top 10 Bài văn phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân” của Nguyễn
Tạm biệt, tạm biệt
Đôi khi, hai cách, hai cách: đau khổ!
Bốn năm trời xanh khép lại
Nhớ em như một giấc mơ ngọt ngào
Từ giờ trở đi, anh ấy đã sống lại
Ngồi ăn bằng đôi đũa;
Có một bóng người đang nằm;
Có sách trong văn phòng vào buổi sáng.
Cảm ơn bạn rất nhiều
Yêu em nhiều lắm
Ai hoặc bạn đã cứu
Một thoáng thơm, cả đời thơm
Nhớ nguồn vui mà sống
Hãy nhớ khi chúng ta ôm cả thế giới cùng bạn…
13. Bạn có
Bạn đã từng tồn tại chưa?
Cho tôi còn người tôi yêu
Vậy thôi
Em yêu! Tôi không thể vòng tay ôm lấy nó vào chiều mai.
Cái gì sâu và đẹp
Anh cho em tất cả, tim anh đau lắm.
Chỉ còn cái bóng của bạn
Dũng khí để yêu đã hết!
Có anh trên đời này
Đó cũng là niềm hạnh phúc và niềm vui cho bạn.
Em yêu! chúc sức khỏe
Ấm áp hạnh phúc xinh đẹp em đừng buồn.
“Có Em” là Thơ Tình Mùa Xuân Diệu Kỳ được nhiều người yêu thích. Bài thơ này nói về niềm hạnh phúc của em khi có anh bên cạnh (chất trữ tình trong bài thơ). Mở đầu bài thơ là một lời khẳng định: có em trên đời, cho anh một người thương là đủ.
Văn án tiếp theo: Người con trai sẽ dành cho người con gái những điều tốt đẹp nhất, chỉ để lại hình bóng của mình. Bài thơ này thể hiện rõ điểm yêu của tâm hồn Xuân Hoan. Yêu chân thành, yêu say đắm, và sẵn sàng cho đi.
14. Tôi sẽ đi
Anh đi rồi, ra đi mãi mãi trong lòng
Như một ngọn đèn pin, như một vì sao.
Anh đi em ở mãi trong tim
Nhớ em, nước mắt chực trào.
Ôi, cát! Vừa thả tôi xuống nhà ga
Chưa kể chúng ta đã phải chia tay!
Nụ cười em nở, tay em vẫy
Ôi mặt em tươi như hoa.
Em yêu! Điều gì đã xảy ra với cách khác?
Nhưng tôi theo bước chân của bạn
Em yêu, anh nghĩ mình đang đứng
Nắm lấy chân tôi và giữ chặt.
Nhưng cái bóng của bạn đã biến mất,
Người đã ra khỏi ruột của tôi!
Tình ta như ngàn dặm
Luôn siết chặt đôi chân của bạn, cho dù bao xa.
Tôi hứa sẽ quay lại sớm
Sống với em là đam mê
Cái chăn anh tặng em
Hãy gửi cho tôi lời thề của bạn!
Trái tim tôi sâu biết bao nhiêu
Để anh yêu em biết chừng nào!
Em ơi, đi đi
Đừng buồn nghe em! Tôi nhớ, thương…
15. Nụ hôn
trời ơi, những cái ôm ấm áp
Mặt đối mặt, trái tim chạm trái tim
Hãy hôn tôi trong nước mắt;
Em yêu! Như ngọn nến vẫn chờ đợi.
Tôi đã hôn bạn trong một giờ
Anh hôn em bao nhiêu cho vui
Sao lại xa nhau
Cứ để Yue bơ vơ như vậy sao?
Ôi, tìm mãi không thấy mắt
Thật vui khi gặp nhau
Hôn em mãi mãi
Làng yêu xác thịt, bám tinh thần
Mơ mà không mơ
Rất đúng trong cuộc sống.
Những bài thơ về nụ hôn của Xuân Diệu nói về nụ hôn, nhưng là nụ hôn trong mơ. Bài thơ bắt đầu bằng một cái ôm, một niềm nhớ nhung, một cơn say: Anh nhớ em bằng mặt, anh mơ bằng lòng, và anh hôn em bằng nước mắt…
Nhà thơ không xấu hổ khi bày tỏ tình yêu cháy bỏng, trìu mến của mình: nụ hôn ngàn năm trước, anh hôn em biết bao… Dù trong mơ, hồn Thơ Xuân vẫn đượm hương tình, mới hiểu rằng trong cuộc sống thực, Khát vọng tình yêu mạnh mẽ biết bao. Mộng xuân là thế, tâm hồnthơ xuâncũng là thế.
16. Gặp Hai
Buổi chiều hôm đó thật đáng để hôn,
Hãy hôn gió và mây bằng tâm hồn bạn
Đường hôn, bóng hôn
Hàng cây xanh trong ánh hoàng hôn
Con sao vậy con
Chiều nay tôi mặc áo khoác Baifu
Tôi đi dép đơn giản và đẹp
Em thật hồn nhiên, thật tự nhiên…
Tôi vẫn muốn bước đi như một giấc mơ
Mắt thất thường
Ai là cây đàn hạc của tâm hồn tôi
Giống như bạn cũ từ cái nhìn đầu tiên, nó giống như bạn cũ từ cái nhìn đầu tiên.
Tôi muốn cảm ơn bạn
Bầu trời thổi như gió
Những bông hoa chiều hôm ấy mọc um tùm
Nó đẹp hơn bình thường.
17. Tình yêu tương lai
Lúc đó tôi chết lâu rồi,
Chôn mộ tan tháng năm,
Với trái đất, tôi có thể tự xử lý,
Nhưng linh hồn vẫn gắn liền với không gian.
Trời còn sáng sao anh đi được
Khi mái ngói buồn thu lại
Con đường vắng lặng bóng cây khó quên
Làm thế nào bạn có thể làm đẹp đôi mắt của bạn vào lúc hoàng hôn!
Tay ngọt ngào như cơ thể
Hãy ôm lấy cuộc đời cô ấy trong lồng ngực của bạn và vuốt ve…
Mùa thu rực rỡ, mùa hè thơm quế
Mùa xuân như đàn cừu, mùa đông như tấm lụa vụn.
Còn sống tôi vẫn buồn
Mỗi lần đau là tim lại tan nát;
Tình yêu ở khắp mọi nơi. Tình hình là khi thác.
Tại sao không tan chảy trong cuộc sống của bạn?
Tâm hồn tôi vẫn theo gió,
Vì ngày xưa tôi ngồi dưới trăng sao
Vầng trăng đã lấy đi từng mảnh hồn tôi
Gió luôn cuốn đi
Trái tim tôi lang thang trong sa mạc
Và sa mạc nhắc nhớ lòng tôi
Từ thế kỷ mờ trên cát trắng,
Giống như một làn sóng dâng cao, nó cũng nâng ngực bạn lên.
Khi chim hót, đó là cổ của tôi:
Trời xanh còn giấc mơ tôi còn đó
Dòng suối tình lặng lẽ chảy dưới bóng cây,
Chiều cao lau lòng than thở.
Thi nhân đã vào làng khói
ở khắp mọi nơi
Như tiếng vọng trong sương xa.
Dòng máu vô tội của trái tim sự sống
Chào buổi chiều tương lai
Một cô gái trẻ đang đi dưới gốc cây,
Thở như lồng ngực người tình
Bướm bay suốt buổi chiều…
Gió hú như tiền nhân đã nói;
Bầu trời êm đềm như tình cũ
Đêm yên tĩnh và có sương mù
Ngày xưa, tìm được một người để chạm vào là cả một buổi chiều…
Yêu thương quá, thiêng liêng quá…
Đi dạo thong thả trên phố Shiyu ở đâu…
Một loài hoa quý mang hương thơm vương giả…
Mây yêu như nhà thơ cũ…
Môi hơi hé, em là tay vịn
Bước chân người đẹp dừng lại, ánh mắt đầy…
Giới luật khép lại, trưa ôm thân sáng ngời.
<3
Đó: “Tiếng nói của ai? – Nhà thơ ở đâu?”
Tuy xuân diệu không còn nhưng thơ ông vẫn còn nguyên giá trị thời sự. Thơ xuân diệu kỳ, nhất là thơ tình của ông, luôn được giới trẻ đón nhận nồng nhiệt, bởi nó mang đến cho thơ những góc nhìn, cái nhìn mới: khao khát sống, khao khát sống. Yêu, yêu chân thành, say đắm… đúng như bạn tôi đã nói: trước đây, bây giờ và mai sau khó ai thay thế được danh hiệu này: ông hoàng thơ tình mùa xuân diệu kỳ. Hi vọng chùm thơ tình do hocde.vn sưu tầm trên đây sẽ làm hài lòng các bạn
Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp