Hỏi Đáp

Top 10 Bài văn phân tích tác phẩm “Khuê oán” của Vương Xương

Khuê oán

Vương Xương Linh là một trong những nhà thơ kiệt xuất thời Đường. Ông để lại cho đời 186 bài thơ, phần lớn là những bài thơ khải hoàn. Bài “khuất oán” có thể gọi là một kiệt tác, tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của Vương Xương Linh: sâu lắng, tao nhã và tinh tế.

Phẫn nộ

Xem Thêm : Phí và Lệ phí là gì? Hướng dẫn cách phân biệt | Luật Hùng Thắng

<3

Xuân đã ngừng từ lâu.

Bắt gân kiến ​​bằng đầu lá liễu,

Kết hôn với một giáo sĩ. “

Bài thơ này nói lên tâm trạng của người thiếu nữ trong nhà trong những năm tháng bị người chồng yêu dấu chạy vạy nằm đất để sinh tồn. Thiếu nữ được nói đến trong “khuê lầu” không phải thuộc tầng lớp thường dân, mà là một tiểu thư sống trong căn lầu tía, lầu xinh đẹp.

Xem Thêm : Trái nghĩa với nhân hậu là từ gì?

Dưới đây là những điều cần biết để hiểu bài thơ “Hai khổ thơ đầu nói về cuộc sống thanh nhàn của người thiếu nữ, chưa từng biết sầu (nỗi sầu không tên) khi sống hạnh phúc, được đoàn tụ bên người chồng yêu quý Phòng khê là ngôi nhà hạnh phúc, hồi nhỏ cứ mỗi lần trang điểm xong là lên lầu (đi dạo, ngắm hoa, ngắm cảnh), ngắm trời…):

Xem Thêm : Phí và Lệ phí là gì? Hướng dẫn cách phân biệt | Luật Hùng Thắng

<3

trang xuân ngày dừng lâu

(Tuổi trẻ cô biết buồn,

Haruhi trang điểm và lên lầu soi gương.

Từ “soi gương” trong bản dịch là do Tản Đà suy ra, chứ không có trong nguyên văn. Từ “chunri” có nghĩa đen là ngày xuân, trong ngữ cảnh, nó còn có nghĩa là mùa xuân của tuổi trẻ, sắc đẹp và tình yêu, là ngày đẹp nhất và hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô. , giờ chỉ còn là những kỷ niệm thân thương.

Hai câu đầu nói về một tâm hồn vô tư, yêu đời (không biết buồn là gì), và về những cử chỉ (soi gương, nhẹ nhàng bước lên cầu thang) quả thực nhà thơ ít miêu tả, và nhiều gợi Nhiều. Từ “ngày xuân” là thời gian nghệ thuật, ba nhân vật “em không biết sầu” là những quan niệm nghệ thuật nghệ thuật cùng tồn tại, gợi lên sự trẻ trung, duyên dáng, hùng vĩ, nhàn nhã, cao sang, phong độ…

Khi còn trẻ, cô sống trong một gia đình giàu có, trong một gia đình ấm áp và hạnh phúc. Nhưng phong ấn chồng là khát khao, ước mơ của chị. Chồng cũng vậy, “thơ nói đến vợ chồng”… Có thể nói, giấc mơ của một cung nữ là rất đẹp và hợp pháp. Tầng lớp thượng lưu đời Đường cách xa chúng ta hơn 13 thế kỷ. Họ đón nhận nhà vua theo lý tưởng của tầng lớp trung lưu. Ở câu 3 và câu 4, “chiến thắng” và “ăn năn” là những từ tựa của bài thơ:

Xem Thêm : Phí và Lệ phí là gì? Hướng dẫn cách phân biệt | Luật Hùng Thắng

<3

Vợ chồng là người âm, hợp phong thủy

(Dáng cây liễu bên đường,

“Phong thủy” nghĩ ngu, để nó kiếm tiền).

“màu liễu” là màu của cây liễu và là hình ảnh hiện tại. Sau khi sống một mình trong nhiều năm, vợ anh lên lầu thăm cô. Nó như sửng sốt trước sự đổi màu của liễu. “Ngày xuân” là quá khứ, “Vĩnh Lưu Cơ” là hiện tại. Đó là mùa thu, màu sắc mùa thu. Ý nghĩa của hình ảnh là: tuổi thanh xuân tươi đẹp đã qua đi, khuôn mặt xinh đẹp cũng dần tàn phai sau bao năm chờ đợi và cô đơn. “Liễu muôn màu” là hình ảnh ẩn dụ, ước lệ, dùng để diễn tả tình yêu.

Vợ chợt thấy liễu rủ, hoa rực rỡ, bèn hối (báo cáo) để chồng đi lính xin ấn phong hầu. Hối hận khi trả giá cho giấc mơ của một người hầu. Một người chồng có thể chết trên chiến trường. Chồng cũng có thể là một “chàng siêu tốc vừa từ sương về” (nhúng để chinh phục). Hiện thực phũ phàng: cô đơn, sầu muộn, tuổi trẻ mòn mỏi, khát khao và tuyệt vọng. Bà chủ thở dài, than thở, tiếc hùi hụi. Cô tự trách mình, cô oán trách số phận của mình. Đây là “oán hận”.

Ở đây, thời gian nghệ thuật và quan niệm nghệ thuật lại cùng tồn tại. “Bắt kiến” và “ăn năn” là nỗi lòng của người vợ, là nỗi đau, nỗi niềm của người vợ trẻ có chồng đi lính: ân hận, sầu muộn, đau đớn, chỉ biết tự trách mình. Có người cho rằng “oán hận” thể hiện tinh thần của nhân dân đời Đường trước những cuộc chiến tranh phi nghĩa. Chúng tôi không nghĩ như vậy.

“Nỗi oan” là tiếng thở dài, nước mắt, sự ân hận của người vợ dành cho nàng công chúa trong mộng phải trải qua bao nhiêu cô đơn, cay đắng. Văn phong của Vương Xương Linh nhẹ nhàng, từng thìa một. Con dấu hầu như luôn đi kèm với một cái giá: máu và nước mắt.

Qua bài “kuê oán” ta thấy được phong cách nghệ thuật đầy tình yêu cuộc sống và tình người của Vương Xương Linh. Bạn càng đọc, bạn càng nghĩ về nó.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button