Hỏi Đáp

Ông già và biển cả: Tác phẩm kinh điển trong lịch sử Nobel Văn học

ông già và biển cả

Ông già và biển cả là truyện ngắn của nhà văn nổi tiếng Ernest Hemingway được viết vào năm 1952. Có thể nói đây là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Hemingway. Nghề nghiệp. Chính nhờ cuốn tiểu thuyết này mà Hemingway đã vinh dự đoạt giải Nobel Văn học năm 1954. Được nhiều người coi là không chỉ là một trong những tác phẩm văn học vĩ đại nhất trong lịch sử, mà còn là một tác phẩm kinh điển. Cuộc sống ai cũng phải đọc.

Ông già và biển cả, độc giả sẽ theo dõi chuyến đi ba ngày gian khổ của ông lão đánh cá Santiago để bắt con cá kiếm khổng lồ. Tưởng rằng mình câu được con cá kiếm đẹp nhất thế gian thì vận may đã đến, bầy cá mập tranh nhau ăn thịt con cá kiếm duy nhất của ông lão. Đáng buồn thay, khi cuộc hành trình kết thúc, kết quả duy nhất mà ông lão nhận được chỉ là một bộ xương vô dụng.

Xem Thêm : Đường nho là gì? Phân loại và công dụng của đường nho

Nội dung câu chuyện chỉ đơn giản vậy thôi nhưng ẩn chứa trong đó là một ý nghĩa sâu xa, gửi gắm đến người đọc một thông điệp ý nghĩa. Đây chính là “nguyên lý tảng băng trôi” mà nhà văn đã vận dụng triệt để trong tác phẩm của mình, để câu chuyện không còn đơn thuần nói về ông lão đánh cá nữa. “Ông già và biển cả” khác với những tác phẩm khác là chỉ đi sâu vào một thông điệp duy nhất, xuyên suốt tác phẩm là một chuỗi ý nghĩa tượng trưng.

Đầu tiên phải kể đến chi tiết về chuyến đi câu cá của ông lão. Con đường chinh phục cá cờ thực ra cũng giống như con đường chinh phục ước mơ của con người, ước mơ màu hồng nhưng quãng đường không mấy bằng phẳng. Khi ông lão cầm con cá trên tay, có vẻ như nó không đẹp như ông thấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Con cá đã thay đổi, hay cách nhìn của ông già đã thay đổi? Phải chăng đây là hình ảnh ước mơ của con người, chưa thực hiện được, chúng ta khao khát nhưng khi chạm tay vào thì lý tưởng đã mất đi sự trọn vẹn.

Cao trào của câu chuyện được đẩy lên cao trào, khi ông lão một mình chiến đấu với con cá mập để bảo vệ chiến lợi phẩm của mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, Hemingway là một nhà văn vĩ đại mang lại niềm vui đến nghẹt thở cho người đọc. Người đọc như được hít thở hơi thở của ông lão, như muốn đứng lên chiến đấu với lũ cá mập hung ác kia. Để rồi khi chiến tranh kết thúc, ta chợt tìm thấy những hình bóng quen thuộc trong vai ông lão đánh cá. Dũng cảm không chịu khuất phục có lẽ đã trở thành bản năng của con người, nên dù phía trước là mây đen mịt mù, người ta vẫn dũng cảm đứng lên và tiến về phía trước.

Xem Thêm : Top 10 Bài văn thuyết minh về một con vật nuôi mà em thích hay nhất

Thật không may, đây là một cuộc chiến không cân sức. Con cá kiếm tội nghiệp đã bị cá mập ăn thịt, chỉ còn lại bộ xương cho ông lão. Cái kết do chính tác giả tạo ra khiến nhiều độc giả thất vọng, thậm chí nhiều người còn tỏ ra tức giận thay cho nhân vật trung tâm của câu chuyện. Tuy nhiên, chúng ta phải thừa nhận một điều: đây không phải là một câu chuyện cổ tích.

Có lẽ Hemingway không muốn xây dựng một câu chuyện mà tất cả các nàng công chúa đều sống hạnh phúc bên hoàng tử, và ý nghĩa của đoạn kết này còn nhiều hơn thế. Điều cuối cùng mà nhà văn vĩ đại người Mỹ muốn thể hiện trong tác phẩm này là miêu tả một cuộc sống không như mơ. Thật vậy, cuộc đời mà chúng ta đang sống chưa bao giờ được phủ đầy những gam màu hồng lộng lẫy mà còn bị bao phủ bởi sự tàn ác và bất công.

Ông lão cố gắng đến đâu, con cá cũng không còn nguyên vẹn, cũng như con người, không phải nỗ lực nào cũng có thể thành công.

Đây chắc chắn là một kết thúc buồn, nhưng có thể tùy người đọc nhìn nhận nó theo hướng bi quan hay lạc quan. Có những người bỏ cuộc khi thất bại, và có những người không bao giờ bỏ cuộc.Đó là nỗ lực của chính chúng ta.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button