Hỏi Đáp

Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh lớp 8 hay nhất

Phân tích tức cảnh pác bó

Đoạn phân tích một đoạn thơ ngắn của Hồ Chí Minh lớp 8 sơ đồ tư duy và 25 bài văn mẫu hay được thầy cô tuyển chọn từ những bài văn đạt điểm cao quốc gia sẽ là tài liệu giúp học sinh có được nhiều ý tưởng hơn để tinh chỉnh phong cách viết của bạn.

Đề bài:Phân tích thơ Hồ Chí Minh

Lãnh tụ Việt Nam Hồ Chí Minh. Là một chính khách tài ba, đồng thời cũng là một nhà thơ lớn của dân tộc, ông đã để lại cho nền văn học nước ta nhiều tác phẩm có giá trị. Một trong số đó có bài thơ “Bát cảnh tức cảnh báu”. Phân tích khung cảnh, tinh thần lạc quan, bình tĩnh trước khó khăn của ông cũng là một chân dung của người lính Việt Cộng.

Phân tích chi tiết dàn bài, tức là cảnh lớp 8

I. Giới thiệu:

– Giới thiệu về tác giả, tác phẩm: “Kinh Bắc Báo” là bài thơ nổi tiếng của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi Người hoạt động cách mạng.

– Giới thiệu tác phẩm: Bài thơ miêu tả cuộc sống thường ngày của Bác Hồ nơi núi rừng và phong thái lạc quan, ung dung của người chiến sĩ cách mạng.

Hai. Nội dung bài đăng

Bài 1: Cuộc sống sinh sống và làm việc của anh ở vùng núi pac bo

-Cải chính: sáng ><tối, ra ngoài><thể hiện cuộc sống hàng ngày đều đặn, nhịp nhàng của bạn…

– Món ăn của bác đơn sơ, giản dị: rau sắng với măng. Đây là những thức ăn rừng và sẵn có. Cụm từ “thượng khí” không chỉ có nghĩa là sự sẵn có, chất lượng của món ăn mà còn thể hiện thái độ của người chiến sĩ cách mạng luôn sẵn sàng đương đầu với thử thách, khó khăn.

– Điều kiện làm việc tồi tệ: Bàn làm việc của tôi là một tảng đá không ổn định. Bên chiếc bàn ấy, Người đang làm công việc cực kỳ quan trọng liên quan đến vận mệnh của cách mạng Việt Nam.

Chủ đề 2: Đĩnh đạc, lạc quan và hòa hợp với thiên nhiên của bạn.

-Mặc dù cuộc sống vô cùng khó khăn và không có gì trong tay nhưng cô luôn giữ tinh thần lạc quan và giọng điệu hóm hỉnh khi kể về cuộc đời mình…

– Câu nói cuối cùng như tiếng nói tâm huyết của Người: “Đời cách mạng thật là sang”. Sự sang trọng của bạn không phải là sự xa hoa về vật chất, mà là sự xa hoa khi được sống giữa thiên nhiên…

Bài 3: Nghệ thuật

– Thể thơ tứ tuyệt ngắn.

– Ngôn từ giản dị, mộc mạc, giọng điệu vui tươi, hóm hỉnh, thể hiện tinh thần lạc quan của bạn đọc.

– Chính tả mang lại hiệu quả nghệ thuật cao.

Ba. Kết luận:

– Khẳng định lại giá trị của tác phẩm: Đây là bài thơ mộc mạc, giản dị, thể hiện lối sống thanh cao và sáng ngời khí chất cách mạng của Bác Hồ.

– Liên hệ tác phẩm và đánh giá: Hồ Chí Minh không chỉ là lãnh tụ vĩ đại, anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới mà còn là một nghệ sĩ tài hoa, kết tụ tinh hoa dân tộc và tinh thần thời đại.

Phân tích dàn ý ngắn của bài thơ Tả cảnh lớp 8 ngắn

I. Giới thiệu:

– Giới thiệu về phong cảnh Thái Bình Dương của Thành phố Hồ Chí Minh.

Hai. Văn bản:

Phân tích thơ Hồ Chí Minh

1. Bối cảnh cuộc sống và công việc của bạn ở pac bo:

– Cảnh sống của bạn:

  • Về thời gian, tôi vào buổi tối và buổi sáng, còn tôi vào mỗi ngày
  • Về không gian sống của bạn là suối và hang
  • Bạn chỉ việc ra vào hang, suối
  • Thể hiện lối sống đơn giản, đều đặn, ngăn nắp
  • – Kịch bản công việc của bạn:

    • Bàn đá
    • Điều kiện làm việc cực kỳ khó khăn
    • Ăn măng
    • Một cuộc sống cần kiệm, vất vả
    • 2. Bạn nghĩ gì về cuộc sống pac bo:

      Vì cống hiến cho đất nước nên anh rất hạnh phúc với cuộc sống này

      Ông sống rất giản dị và chân chất, cống hiến hết mình vì nước

      Ba. Kết luận:

      – Hãy cho biết cảm nhận của bạn về cảnh xa hoa ở Thành phố Hồ Chí Minh.

      Phân tích sơ đồ tư duy thơ là cảnh pác bộ

      25 Bài Văn Mẫu Phân Tích Thơ Hồ Chí Minh Hay

      Phân tích bài viết một cách ngắn gọn

      Trong trái tim của mỗi người Việt Nam chúng ta không bao giờ quên sự cống hiến, hy sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh cho Tổ quốc. Thầy không chỉ dạy chúng con cách sống có ích trên cõi đời này, thầy còn để lại những vần thơ hay và độc đáo cho nền văn học Việt Nam chúng ta. Tiêu biểu trong số những bài thơ đó phải kể đến bài thơ Tức cảnh người.

      Ba câu đầu tiên thể hiện cuộc sống hàng ngày của Hồ Chí Minh trong Xiaobao. Ở đây không có món ngon, cũng không trang hoàng như cung đình xưa, mà luôn chỉ có những món ăn tự nhiên:

      Sáng ra suối, tối về hang, cháo bẹ măng cũng sẵn bàn sử đảng

      Sáng người ra bờ sông Tiên Tây, tối người về hang sâu. Ở đây, con người làm bạn với thiên nhiên, cùng tồn tại với thiên nhiên, hòa nhập với thiên nhiên, sống hài hòa với thiên nhiên. Thức ăn hàng ngày của thủ lĩnh là cháo và măng. Những thứ này không phải là sang trọng, nhưng có sẵn.

      Có thể thấy rằng mọi người rất tiết kiệm và thanh đạm trong cuộc sống. Trong cái hang tối tăm ấy, người ta vẫn đang đi tìm bước tiến cho cách mạng nước nhà. Không có bàn ghế gỗ, mọi người ngồi trên những chiếc bàn ghế đá chênh vênh để dịch lịch sử đảng. Ở đây, ta thấy một cuộc sống thanh bình không bom đạn, giản dị mà cao quý, nhọc nhằn mà yên bình không tiếng súng.

      Sống trong hoàn cảnh đó không những không chán nản mà còn bị coi là “xa xỉ”: cuộc đời cách mạng thật là xa xỉ. Quá sức chịu đựng cho một người đàn ông như vậy, khi biết rằng ngoài kia còn hàng ngàn người thiếu ăn, những đứa trẻ khát sữa, những bà mẹ đói cho con ăn, và những người bà còng lưng. , người lính ăn bữa này nhịn bữa kia.

      Bài thơ này chỉ có bốn dòng, nhưng nó cho thấy cuộc sống của Hồ Chí Minh ở Xiaobao. Đồng thời ta cũng cảm nhận được vẻ đẹp trong tính cách giản dị, tiết kiệm và cao thượng của Người.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – mẫu 1

      Tức canh pac boo’ là một trong những bài thơ tứ tuyệt tiêu biểu cho phong cách thơ Hồ Chí Minh. Đoạn thơ thể hiện niềm vui, niềm tin vững chắc và nghị lực phi thường của Bác khi sống và làm việc giữa núi rừng Việt Bắc sau hàng chục năm xa cách đất nước, dân tộc.

      Sáng ra suối, tối vào hang, cháo măng vẫn sẵn sàng. Bàn đá chông chênh, lịch sử đảng, lịch sử cách mạng thật là xa hoa.

      Thơ tứ tuyệt thường ngắn gọn, súc tích, muốn hiểu thơ trước hết phải hiểu hoàn cảnh ra đời của bài thơ.

      Tháng 6 năm 1940, tình hình thế giới có nhiều thay đổi. Thực dân Pháp đầu hàng phát xít Đức. Bây giờ, tôi đang hoạt động bí mật ở Côn Minh (Vân Nam, Trung Quốc). Tháng 2 năm 1941, Bác trở về Trung Quốc và chọn Tiểu Bảo làm căn cứ để trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng giải phóng dân tộc. Hoàn cảnh sống của bạn hiện tại rất khó khăn và nghèo khổ. Trời lạnh và yếu, nhưng anh phải ở trong một cái hang nhỏ tối tăm, ẩm thấp. Ăn uống rất khó khăn, thức ăn hàng ngày chủ yếu là cháo ngô và măng. Bàn học của tôi là một tảng đá bên suối.

      Nhưng nghèo đói và khó khăn không làm phiền bạn. Một lòng một dạ lãnh đạo phong trào cách mạng, Người quên hết gian khổ, luôn phấn khởi và tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước.

      Ba câu đầu của bài thơ tả cảnh sinh hoạt và công việc của Bác. Câu đầu tiên nói về nơi ở, câu thứ hai nói về thức ăn và câu thứ ba nói về phương tiện làm việc. Câu thứ tư là câu trữ tình, thể hiện cảm xúc của ông về cuộc sống lúc bấy giờ. Trong thực tế khó khăn gian khổ, tâm hồn ông vẫn sáng ngời chí khí cách mạng.

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Các bạn đang xem: Phân tích bài thơ “bác bè” của Hồ Chí Minh hay nhất lớp 8 (25 bài)

      Cái hang em ở gọi là hang cóc bun, đáy chỉ hơn một mét vuông một chút, tương đối bằng phẳng, có thể kê ván thay giường. Vách hang cao và lõm, không khí lạnh và ẩm. Trước cửa hang có một con suối nhỏ, chảy sát chân núi. Tôi đặt tên cho nó là Đài phun nước của Lênin và Đồi Mác. Bàn của tôi là một trong hai hòn đá, và cái dưới cũng gần con lạch.

      Không gian sống của bạn được chia thành hai phần: một phần là hang động và phần còn lại là dòng suối. Cũng có hai loại hành động là đi suối và vào hang. Thói quen hàng ngày: đi sớm về muộn. Sáng ra suối làm, tối vào hang nghỉ ngơi. Đó gần như là toàn bộ sự thật. Thực ra chất thơ ẩn chứa trong nhạc điệu, vẫn là nhịp 4/3 hoặc 2/2/1/2 của thơ thất ngôn đời Đường, nhưng lồng vào đó là nhịp điệu đều đặn, khoan thai, tuần hoàn. giữa trời và đất… sáng và tối, tối và sáng, trong và ngoài… giản dị, quen thuộc mà dai dẳng, ý nhị.

      Những gian khổ của cuộc sống, những hiểm nguy tiềm ẩn của kẻ thù… Trước phong thái điềm tĩnh và không gò bó của chú He, mọi thứ dường như chìm nghỉm và biến mất:

      Còn có cháo măng.

      Những bữa ăn đơn sơ, đạm bạc, suốt ngày chỉ có cháo ngô, măng đắng, măng rừng, rau rừng… và những thứ ấy luôn sẵn sàng. Mặt khác, cháo măng còn gợi nhớ về cuộc sống thanh bình của người già:

      Mùa thu ăn măng, mùa đông ngâm giá sen, mùa hạ ngâm hồ. (Ruan bướng bỉnh)

      Hoặc:

      Trúc xanh thân ta có nước (Nguyễn Trãi)

      Nghèo được thơ hóa thành giàu. Nó đã từng là một quy ước, một biểu tượng và bây giờ nó hoàn toàn có thật. Thoáng chút thơ xưa, sức quyến rũ mạnh mẽ hơn.

      Nhưng điều thú vị nhất là giọng thơ. Cháo, măng, sáng và tối, có một nhịp điệu yên bình và hài hòa trong đó. Ba chữ cũng được chuẩn bị sẵn để nâng câu thơ này lên hàng bình luận với giọng điệu lạc quan, xen lẫn tự hào, biểu thị một mức độ cao hơn của hòa bình, tự tại.

      Hai câu đầu hiện thực, câu thứ ba hiện thực trữ tình, không có hình bóng, đến đây con người hiện ra sống động, động tác rất rõ ràng:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Nếu trong still ready hàm chứa một chút niềm vui thì đằng sau sự khác biệt về giới từ là một nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc. Tài trợ không ổn định có nghĩa là không ổn định, không có chỗ dựa vững chắc. Bàn đá của bạn thực sự không ổn định vì nó chỉ là một phiến đá. Đó là cái bàn vụng về. Tuy nhiên, nghĩa của từ bấp bênh không phải để chỉ đặc điểm của một bàn thạch cụ thể mà là ẩn dụ về tình thế khó khăn của cách mạng Trung Quốc và cả cách mạng thế giới lúc bấy giờ. Phát xít đã chiến thắng trên tất cả các mặt trận năm đó. Nhưng trong tình thế bấp bênh đó, Bác Hồ vẫn bình tĩnh dịch lịch sử đảng (Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô, viết bằng tiếng Nga) để cán bộ ta rút kinh nghiệm, rút ​​ra những kinh nghiệm phong phú, quý báu để hoạt động. phong trào đấu tranh cách mạng.

      Công trình này của đồng chí đã có tác dụng đặt cơ sở lý luận cho Cách mạng Việt Nam. Đây là một điều rất cần thiết. So sánh tính nghiêm túc, nghiêm túc của công việc với vẻ bề ngoài giản dị, thất thường của bàn thạch, nghe có vẻ khôi hài, bông đùa nhưng thực ra lại có ý nghĩa cách mạng to lớn.

      Khi đó, cả thế giới đang đứng trước nguy cơ rơi vào thảm họa phát xít. Tuy nhiên, Hội nghị Trung ương lần thứ bảy của Đảng ta (5-1941) vẫn khẳng định thắng lợi của cách mạng trong nước. Điều đó chẳng có nghĩa là trong tình thế bấp bênh ấy các đồng chí vẫn vững tin rằng sự nghiệp giải phóng dân tộc và sự nghiệp giải phóng dân tộc sẽ thắng lợi hay sao? Đây là tầm nhìn chiến lược, là tư duy sáng suốt của một nhà lãnh đạo tài ba.

      Nghe giai điệu và thấy rõ. Nhịp thứ tư (bàn đá đổ) nghe hơi rợn (ba thanh bằng, một thanh kế), gợi đến một tình thế hiểm nghèo; nhưng đến nhịp thứ ba (bản dịch của Đặng) thì âm thanh chắc và dồn dập, (Ba Thanh Đồng Hồ). ) đã thể hiện một ý chí chiến đấu kiên định và niềm tin. Những câu thơ thể hiện tư thế hiên ngang, vững vàng của ông trước mọi hiểm nguy, điểm thêm nụ cười thanh thoát, cao thượng.

      Người xưa không muốn và thường lui vào núi rừng để an ủi tâm hồn mình bằng niềm vui của rừng, nhưng chú thì khác. Bác đến với núi thẳm rừng già không phải để ẩn náu mà để vạch ra từng bước cho phong trào cách mạng giải phóng dân tộc.

      Khi ở Côn Sơn năm xưa, Nguyễn Thúy đã biến cuộc sống thanh đạm của mình thành thơ:

      Côn sơn có suối trong nghe tiếng suối chảy róc rách như tiếng đàn cầm. Côn Sơn có đá vần, mưa đổ đá sạch, ta nằm chơi.

      Bây giờ chú He đang làm việc trên công trường:

      Bàn đá không bằng sử sách.

      Trong bóng cô tiên bên suối là cốt cách của một nhà lãnh đạo cách mạng kiên trung.

      Nếu ba câu đầu ẩn chứa niềm hân hoan, tự hào thì ở câu cuối, niềm hân hoan ấy đã được bộc lộ rõ ​​qua ngôn từ, nhịp điệu, âm hưởng. Sự nghèo khó, thiếu thốn về vật chất đã được chuyển hóa thành sự giàu có về tinh thần. Ông đánh giá hiện thực này bằng nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc của một triết gia:

      Đời cách mạng là sang!

      Như vậy suối không chỉ là nơi làm việc, và hang không chỉ là nơi nghỉ ngơi mà hang còn thông ra suối, tạo nên một không gian đủ rộng mở để nhịp sống con người hòa cùng nhịp điệu. của đất trời…vất vả, nhọc nhằn rồi cũng tan vào nhịp quay tròn ấy. Cháo măng tuy đắng và đáng thương, nhưng đã nuôi lớn đến khi đủ đầy, thành niềm vui phút chốc. Bản dịch lịch sử đảng trên bàn đá đổ nát cho thấy quá trình cách mạng đứng vững trong thời kỳ khủng hoảng. Cuộc đời cách mạng thật xa xỉ biết bao! Tinh thần của bài thơ này được cô đọng trong từ này. Niềm tin và niềm tự hào của bạn chạy xuyên suốt bài thơ.

      Chính sự điềm tĩnh khi ra vào, tinh thần sẵn sàng, khí chất trong mưa gió, tính cách bình dị đã tạo nên sự sang trọng, quý giá trong cuộc đời của một con người hết lòng phấn đấu hy sinh vì sự nghiệp cách mạng, giải phóng dân tộc và nhân loại bị áp bức trên toàn thế giới.

      Những bài thơ thất ngôn tứ tuyệt tuy ngắn nhưng đã cho ta biết thêm về thời kỳ Bác hoạt động. Người đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, vẫn sống ung dung, thanh thản và tin tưởng tuyệt đối vào thắng lợi của sự nghiệp cách mạng. Ngoài ra, bài thơ này còn là bài học sâu sắc về cách nhìn nhân sinh đúng đắn, tích cực của một chiến sĩ cộng sản chân chính.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – mẫu 2

      Vũ lâm tuyền thường thấy trong thơ của các thi nhân xưa như nguyễn trãi, nguyễn biện khiêm, v.v. Niềm vui sống với thiên nhiên này còn hiện diện trong thơ Hồ Chí Minh, điển hình là bài thơ tức cảnh pac bộ:

      “Sáng xuống suối, tối về hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang.

      Bài thơ này được Bác Hồ viết vào tháng 2 năm 1941. Sau 30 năm bôn ba nước ngoài và hoạt động cách mạng, Bác đã về nước để trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam, với mục tiêu sớm giành thắng lợi, giải phóng nhân dân khỏi áp bức. Tôi sống và làm việc trong một hang động nhỏ gần biên giới Việt Trung, đó là hang Pác Bó.

      Con suối bên hang Pắc Bó có tên là suối Lê Nin. Ngày qua ngày, nhịp sống của anh đều đặn, sáng ra suối làm việc, chiều về hang nghỉ ngơi. Và khi nói đến chỗ ở, một cảnh sinh hoạt đời thường của mình, ông sử dụng một giọng thơ rất tươi vui xen lẫn hóm hỉnh:

      “Sáng ra suối, tối vào hang”

      4/3 khổ thơ và sự tương phản giữa “sáng”-“tối” và “ngoài-trong” cho ta thấy lối sống nhịp nhàng, đều đặn của ông. Không gian sống của con người diễn ra ở hai nơi: hang và suối. Song song đó là hai vòng tuần hoàn “ra bờ suối” và “vào hang” nối tiếp nhau như những vòng tuần hoàn nối tiếp nhau của thiên nhiên và phúc lành. Bài thơ này chỉ có 7 chữ ngắn gọn nhưng đã diễn tả rất chi tiết về vị trí thời gian “sáng” – “tối”, “ngoài” – “trong”, “bờ sông” – “hang”… hoàn cảnh sống của ông. “. Qua giọng thơ hóm hỉnh, ít nhiều ta cũng hình dung được thái độ tích cực, sống chan hòa với thiên nhiên của ông. Chính tâm hồn khoáng đạt, dễ gần đã giúp ông vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn.

      Sống và làm việc trong môi trường khó khăn như vậy nên bữa ăn của tôi cũng rất đạm bạc:

      “Cháo măng chưa chín”

      Nhắc đến núi rừng Tây Bắc, không thể không nhắc đến hai sản vật “cháo bẹ” và “măng”. Đây là những món ăn quen thuộc với bữa ăn hàng ngày của bạn. Rau mồng tơi, măng thay cơm. “Cháo lòng” và “măng xanh” luôn sẵn sàng phục vụ bữa ăn của người dân. Ngoài ra, ta cũng có thể thấy Hồ Chí Minh đón nhận những điều đó với tâm thế “sẵn sàng” của một chiến sĩ cách mạng không chịu khuất phục trước bất kỳ hoàn cảnh nào. Anh không những không đòi hỏi được chăm sóc hay phục vụ tốt hơn, cũng không cằn nhằn, phàn nàn về cuộc sống đó mà ngược lại, anh tỏ ra hoàn toàn vui vẻ và thích nghi với hoàn cảnh khó khăn. Khi đất nước bị xâm lăng, đời sống nhân dân cơ cực, Người không thể chỉ nghĩ đến mình mà phải nghĩ đến toàn dân, cho cả nước. Sự hy sinh này quý giá biết bao.

      Không chỉ nơi ở nguy hiểm, thức ăn đơn sơ, ngay cả nơi làm việc của nhà lãnh đạo cách mạng Việt Nam cũng “không ai quan tâm”:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Nếu những viên đá trên bờ Lạch Lê-nin cho thấy sự mất cân bằng, phập phồng và khập khiễng, thì quyết tâm làm việc kiên trì và quyết liệt của bạn cũng vậy. Công việc của bạn đòi hỏi sự tập trung cao độ. Ta có thể hình dung rằng, vì ẩn dụ chữ “không vững” mà Bác đã dịch cuốn “Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô” trên chiếc bàn mất cân đối để làm tài liệu học tập cho cán bộ cách mạng lúc bấy giờ.

      Ai thấy bà cả đời hoạt động cách mạng không mệt mỏi:

      “Đời cách mạng thật là sang”.

      Hạnh phúc của Hồ Chí Minh là được dùng sức lực của mình để phục vụ nhân dân, phục vụ đất nước. Người không quản ngại gian khổ, gian khổ, cống hiến sức mình cho dân tộc, đem lại độc lập, tự do cho dân tộc. Lý tưởng cách mạng soi sáng con đường phía trước cho các chiến sĩ cộng sản. Từ “Sang” đã lờ mờ bộc lộ phong thái hiên ngang, lạc quan, yêu đời của ông. Bạn không cần chỗ ở sang trọng, bữa ăn sang trọng hay bàn làm việc phẳng. Điều bạn cần là đứng trong hàng ngũ của Đảng Cộng sản và phấn đấu mang lại cuộc sống bình yên, ấm no cho nhân dân. Có lẽ trên đời ít ai “sang chảnh” như bạn. Với lòng yêu nước sâu sắc, Bác Hồ luôn khắc phục khó khăn, khắc phục khó khăn, cống hiến hết mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc.

      Ba câu đầu của bài thơ thiên về miêu tả cảnh vật, chỉ có câu cuối mới bộc lộ tâm trạng của Bác nhưng dường như sau mỗi câu thơ vẫn phảng phất một nụ cười hớn hở tỏa sáng. Nó đẩy lùi mọi chông chênh và hun đúc thêm trong tôi một tinh thần “thép” giữa cái nghèo và cuộc sống, công việc vất vả.

      Bài thơ được viết theo thể tả cảnh pac bô bằng bốn chữ lớn, theo nhịp 4/3 tạo nên nhịp thơ mềm mại, trầm tư. Tiếng hát hài hước, thơ mộng thể hiện tinh thần lạc quan, dũng cảm của các chiến sĩ cộng sản trước hiểm nguy. Đối với tôi, không có niềm vui nào lớn hơn niềm vui được làm cách mạng, giành được độc lập dân tộc, được sống hài hòa với thiên nhiên.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – mẫu 3

      Bác từng nói: “Bác chỉ có một điều ước, điều mong ước cuối cùng là tất cả chúng ta đều được ăn no mặc ấm, được học hành đến nơi đến chốn”. Thơ là một ví dụ điển hình của kịch bản này. Các tác phẩm không chỉ thể hiện những khó khăn, vất vả của cuộc sống mà còn khiến người đọc cảm thấy lạc quan, yêu đời. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng tâm hồn anh vẫn tràn đầy tình yêu thiên nhiên và niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn.

      “Sáng xuống suối, tối về hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang.

      Sau gần 30 năm hoạt động cách mạng ở nước ngoài, tháng 2 năm 1941, Thục trở về Tổ quốc và trực tiếp lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc. Khi đó Người đang sống và làm việc trong một môi trường vô cùng khó khăn: trong hang Pắc Bó, một hang động nhỏ thuộc huyện Hà Giang, tỉnh Cao Bình. Nhưng theo anh thì dường như không hề gì, anh vẫn có phong thái ung dung, và có một ý chí quật cường và lòng yêu nước ẩn sâu trong tim:

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Bài thơ có nhịp nhanh nhưng hài hòa, trật tự. Như cuộc sống hàng ngày của tôi, tôi sống và làm việc trong bài thơ: Như thường lệ, sáng nào tôi cũng đi làm bên suối, bên tiếng suối róc rách. Nước chảy, đá gần, ông hòa hợp tâm tính, khác hẳn các bậc thánh hiền ngày xưa chỉ lo cho dân, cho nước. Đêm là lúc con người được nghỉ ngơi. Mọi thứ đều đơn giản và yên bình như vậy, không có vấn đề gì, ai biết rằng thời tiết trên núi lạnh đến mức bạn phải làm việc trong một hang động nhỏ ẩm ướt, nhưng bạn không quan tâm đến họ. Câu đầu thể hiện cử chỉ phấn khởi và hòa mình với cảnh sắc thiên nhiên.

      Điền câu thơ tiếp theo, câu thứ hai, tả một bữa cơm nghèo nàn, đạm bạc:

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Đây là những món ăn sẵn có, dễ tìm ở núi rừng. Ở đây không chỉ có những món ăn ngon mà còn có “cháo lòng, cháo măng” và người dân rất hài lòng với cuộc sống nơi đây. Phải chăng từ “chuẩn bị” thể hiện tinh thần cách mạng của đồng bào, hay hàm ý những món ăn bình dị nơi núi rừng sẵn sàng phục vụ bạn bất cứ lúc nào? Dù là gì thì câu thơ này cũng khiến người đọc cảm nhận được sự minh triết của vị cha già dân tộc này. Ai không phàn nàn, nhưng chấp nhận cuộc sống như nó vốn có.

      Nếu mục thứ nhất nói về thói quen sinh hoạt, mục thứ hai mô tả chế độ ăn uống hàng ngày thì mục thứ ba là hình ảnh lao động của con người:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Không phải là những bộ bàn ghế nghiêm trang, êm ái mà là hình ảnh người lãnh tụ đặt sách lịch sử lên phiến đá và tập trung nghiên cứu con đường cách mạng. Vần vần với “ang” cho người nghe cảm giác rộng rãi, âm vang, đồng thời mang lại cảm giác vững chãi, khoáng đạt cho lời thơ. Chữ “khó” là sự kết hợp giữa hình thức và đặc sắc, chữ “đằng đối” với vần khỏe chắc khỏe như một bài thơ cân đối. Điều thú vị là chủ thể ở giữa bức tranh là nhà thơ chứ không phải thiên nhiên. Nhà thơ sống chan hoà với thiên nhiên là nhà cách mạng vĩ đại. Đằng sau hình ảnh chú ngồi dịch lịch sử đảng còn là hình ảnh vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam.

      Mặc dù nơi đây điều kiện vật chất còn khó khăn, thiếu thốn, cuộc sống còn nhiều vất vả, gian khổ nhưng tinh thần, ý chí của anh luôn vững vàng:

      Đời cách mạng thật là sang

      Không xa hoa, không tất cả, chỉ là một cuộc sống đơn giản. Nhưng không gì có thể ngăn cản được tinh thần sắt đá, ý chí quật cường và lòng yêu nước, thương dân. Ba câu đầu tả nơi Bác ở để hoạt động cách mạng, còn nhiều gian khổ nhưng với người như vậy là đủ. Chữ “Sang” ở cuối khổ thơ đã làm nổi bật ý tứ của cả bài thơ. Đó là tiêu đề của bài thơ khải huyền này. Nó không chỉ khiến người đọc tin tưởng, tự hào về tương lai phía trước mà còn thể hiện tinh thần tích cực, lạc quan của con người.

      Thơ của ông giản dị, tối giản, hài hòa với thiên nhiên, luôn gắn với nhiệm vụ cách mạng. Bài thơ này là một bức tranh thơ không chỉ mang màu sắc cổ điển mà còn thể hiện tinh thần thời đại tràn đầy ý chí, niềm tin và sự lạc quan của con người. Chúng ta hãy càng khâm phục ông và hiểu hơn về vị cha già của dân tộc.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – mẫu 4

      Bác Hồ trở về Trung Quốc vào tháng 2 năm 1941, và 30 năm sau Bác bôn ba khắp năm châu tìm đường cứu nước. Lúc bấy giờ, tình hình thế giới và trong nước có nhiều biến động to lớn (Chiến tranh thế giới thứ hai, một cuộc cách mạng khủng bố nữa ở Pháp, Nhật vào Đông Dương; Châu Âu, Pháp đầu hàng phát xít Đức…), Người triệu tập Hội nghị Thường vụ Bộ Chính trị lần thứ bảy. Uỷ ban họp bàn vạch đường lối cách mạng trong tình hình mới, quyết định thành lập Mặt trận Việt Minh (Việt Nam Độc lập) để đoàn kết các tầng lớp nhân dân, chống quân Nhật, chớp thời cơ đấu tranh giành độc lập của nước nhà. quê hương.

      Ông sống trong hang pắc bo (tên đúng là can bo, có nghĩa là đầu nguồn), điều kiện sống vô cùng khó khăn. Đồng chí Võ Nguyên Giáp nhớ lại: “Nơi đầu tiên của tôi ở pắc bo là nơi ở tốt nhất mặc dù ẩm thấp và lạnh lẽo. Căn thứ hai là một hốc nhỏ, cao và sâu trong rừng, chỉ lưa thưa vài cành sậy. . Trời mưa to rắn bò vào giường. Một sáng thức dậy thấy con rắn rất to nằm bên cạnh (…) và sức khỏe sa sút. Tôi luôn sốt. Thuốc hầu như không hơn gì uống vài lá rừng về sắc uống theo cách chữa bệnh của người dân, lương thực cũng khan hiếm (…).

      Có khi chính phủ chuyển đến quận Shishan ở vùng da trắng, không có gạo, chú và các anh em khác phải ăn cháo cả tháng trời. Trong mọi trường hợp, tôi thấy rằng cô ấy thích nghi khá tự nhiên. Tôi không hiểu khi bạn thực hành nó, tại sao mọi thứ đều không thể lay chuyển…”

      Mặc dù sống trong môi trường khó khăn, nguy hiểm như vậy nhưng Bác vẫn rất vui. Tôi rất vui vì sau nhiều năm xa đất nước này, nay tôi được sống và trực tiếp lãnh đạo một phong trào trên đất nước này. Ít nhất là vì ngôn ngữ chính trị sắc bén. Biết đâu đã đến lúc độc lập hoàn toàn, dù con đường phía trước là tăm tối. “Đối với Nguyễn Ái Quốc và các đồng chí, những ngày ở pắc bo như những ngày bất tận, đầy màu sắc của niềm vui, chờ đợi một sự thay đổi lớn mà Nguyễn Ái Quốc chưa từng làm trước đây(…). Với sự nhiệt tình như vậy, mọi người dường như trẻ hơn hai hoặc ba mươi tuổi.

      Cả bài thơ có bốn câu, giọng điệu hóm hỉnh vui tươi, tràn đầy niềm vui và sự thoải mái. Phân tích bài thơ này là phân tích để hiểu niềm vui thú vị, bởi đằng sau niềm vui ấy là vẻ đẹp tinh thần giản dị mà cao quý, chất phác và dũng cảm của Bác.

      Giọng thơ mở đầu khoan thai, thoải mái, đọc thấy cuộc sống nhàn tản của Bác Hồ sống chan hòa với núi rừng:

      Sáng ra suối, tối vào hang.

      Câu thơ ngắt nhịp ở giữa tạo thành hai cặp sóng toát lên nhịp điệu, trật tự: sáng ra, đêm vào… miền. Con suối và cái hang đó đầy quá đầy rồi :

      Còn có cháo măng.

      Câu này có thể hiểu là: Dù chỉ có cháo và măng, nhưng tinh thần cách mạng đã sẵn sàng. Cách giải thích này không sai về mặt ngữ pháp, nhưng tôi thấy không hợp lắm với giọng điệu vui tươi, nhẹ nhàng của cả bài thơ. Có lẽ nên hiểu thế này: đồ ăn (cháo giò, măng) lúc nào cũng có.

      Câu thứ nhất là cuộc sống, câu thứ hai là ăn uống, câu thứ ba là công việc, ba câu đều là tả đời sống vật chất, chỉ có câu kết là bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ.

      Hiểu như vậy sẽ phù hợp với thể thơ lục bát, kết bài mạch lạc hơn. Ở đây chúng tôi chú ý đến vần bằng (âm ang) của nhịp điệu tạo cho người ta cảm giác tươi vui, âm vang đồng thời tạo cảm giác đĩnh đạc, rộng mở trong thơ. Vần ở câu thứ ba làm nổi bật hình ảnh trong bài thơ, đậm chất bút pháp mạnh mẽ, sinh động:

      Bàn đá chông chênh, lịch sử đảng dịch.

      Từ “ngẫu nhiên” là nét lập dị duy nhất trong cả bài thơ, rất sống động, ba chữ “bản dịch lịch sử đảng” đầy sức hút, rất sinh động và mạnh mẽ, như thể ba câu vang vọng lẫn nhau . Đó là hình tượng trữ tình được đặt ở vị trí trung tâm của bài thơ nên con người là chủ thể của thiên nhiên, không bị thiên nhiên lấn át, trộn lẫn. Điều thú vị là “Lin Quanke” sống hài hòa với dòng suối và hang động kia lại là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại, người đã thực hiện các hoạt động cải cách xã hội dựa vào thiên nhiên. Đằng sau hình dáng cụ thể của chú ngồi dịch lịch sử đảng này là bóng dáng oai phong của một lãnh tụ dân tộc, một nhà cách mạng vĩ đại – một hình ảnh đẹp. Bác Hồ đang làm nên lịch sử trên “đầu nguồn” – trên nền thiên nhiên có suối, có rừng… Khung cảnh ấy, cuộc sống ấy thật “sang”! Cả bài thơ kết thúc bằng chữ “Sang”, có thể gọi đó là sự kết tinh của chữ nhãn (chữ mắt), thắp lên tinh thần của cả bài.

      Thơ Bác giản dị mà súc tích, gợi nhiều suy nghĩ, đậm chất cổ điển và thể hiện đầy đủ tinh thần thời đại. Bài thơ này là một ví dụ điển hình của hồn thơ và phong cách đó.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – mẫu 5

      Sau hơn 30 năm tìm lối thoát cho cách mạng dân tộc, Bác Hồ đã trở về lãnh đạo cách mạng Việt Nam năm 1941. Lúc này, tình hình thế giới và trong nước đã diễn ra nhiều biến động lớn. Tại đây Người triệu tập một cuộc họp quan trọng của Bộ Chính trị để tính đường lối của cách mạng. Nơi ở của anh ấy là Hang Bobo. Bài thơ này ra đời trong hoàn cảnh như vậy.

      Hàng pác bo hay còn gọi là bún căn, nghĩa là thượng lưu. Sau khi trở về Trung Quốc, anh chủ yếu sống và làm việc tại đây, điều kiện sống vô cùng khó khăn.

      Hồi tưởng lại những ngày ấy, Đại tướng Võ Nguyên Giáp từng chia sẻ: “Điểm dừng chân đầu tiên của Người là Bắc Bảo Đông, nơi này ẩm ướt và lạnh giá nhưng địa thế vào loại tốt nhất. Điểm dừng chân thứ hai là một hẻm nhỏ rất cao và sâu. Một đoạn cành sậy. Khi trời mưa to rắn bò lên giường. Một sáng thức dậy, ông thấy một con rắn rất to đang lượn quanh mình. Sức khỏe con người sa sút. Sốt rét liên tục xảy ra và chưa có thuốc chữa”, theo đối với người dân địa phương , chỉ có một vài chiếc lá nhọn.

      Có thời gian di chuyển đến quận Baimi, nhưng không có thức ăn, và các đồng chí phải ăn cháo cả tháng. Tuy nhiên, trong mọi trường hợp, anh thích nghi rất nhanh và không bao giờ kêu khổ. Tôi hạnh phúc hơn bao giờ hết vì sau bao năm xa quê hương, cuối cùng mọi người cũng được trở về với lý tưởng dân tộc cao cả và cuộc kháng chiến yêu nước vĩ đại.

      Không phải vì thế mà bốn khổ thơ này được viết với tâm trạng vui tươi, hóm hỉnh. Đằng sau điều này, ngoài việc cho thấy một hoàn cảnh cuộc sống rất khó khăn và khắc nghiệt, còn có một trạng thái nhẹ nhõm và lạc quan không gì sánh được.

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Đoạn thơ ngắt nhịp ở giữa, tạo thành hai làn sóng đôi, toát lên nhịp điệu gãy gọn theo quy luật nhất định. Sáng ra sông, chiều về. Nó cho thấy thời gian sinh hoạt của con người là rất đều đặn.

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Nếu phần đầu tiên là về các quy luật của cuộc sống, thì phần thứ hai là về chế độ ăn uống của bạn. Chỉ có cháo và măng. Nếu hiểu theo nghĩa đơn giản thì cháo, măng và các món ăn khác ở đây sẵn sàng bất cứ lúc nào. Nếu thay đổi cách hiểu thì có thể hiểu rằng dù trong hoàn cảnh khan hiếm vật chất nhưng tinh thần cách mạng vẫn luôn sẵn sàng. Tuy nhiên, có lẽ lời giải thích đầu tiên có vẻ hợp lý hơn nhiều so với trò đùa vui nhộn ở trên.

      Phần đầu nói về cuộc sống, phần thứ hai nói về ăn uống và phần thứ ba nói về công việc. Ba câu đều là những bài thơ hiện thực cuộc sống, bốn câu bổ sung cho nhau.

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Ở đây chúng ta cần chú ý đến nét độc đáo của vần nhân. Âm vần ang vừa khỏe khoắn, vừa vang xa, tạo cảm giác vững vàng, vững chãi. Chữ xen là chữ duy nhất trong bài hát nhưng không hề gây mất ổn định vị trí mà ba chữ “Yi Dang” cuối cùng mạnh mẽ đầy uy lực, nghe như đã hòa quyện cả ba chữ. . .

      Ngay câu thơ này ta cũng đoán được nhân vật chính của bài thơ này là ai và làm nghề gì. Đây không phải là một vị khách nhàn tản, mà là một chiến sĩ cách mạng đang làm công việc trọng đại, trọng đại cho đất nước. Chủ thể không bị quy định bởi bản chất, hay thậm chí là trung tâm của mọi thứ. Không những thế, nó còn làm nổi bật hình ảnh người chiến sĩ cách mạng chân chất, mộc mạc vì sự nghiệp cách mạng tương thân tương ái.

      Kết thúc bài thơ là một bức tranh:

      “Đời cách mạng thật là sang”

      Từ “dâu tằm” đắt nhất trong bài. Đó là nỗi niềm của người chiến sĩ cách mạng từ tận đáy lòng. Đối với con người, bao nhiêu khó khăn trở ngại cũng chẳng là gì, bởi một khi đã dấn thân vào con đường này, họ sẽ không bao giờ nản chí. Cuộc đời của người chiến sĩ cách mạng bôn ba khắp thế giới nhưng luôn nắm bắt tình hình, cuộc sống. Những con chữ cũng chính là chìa khóa thắp sáng giá trị của toàn bài báo.

      Có thể nói tiểu cảnh là một tác phẩm hết sức giản dị nhưng lại chứa đựng biết bao ý nghĩa sâu sắc. Nó mang tính thời đại và mang tính quyết định. Lời văn không xa hoa nhưng lại mang đến cho người đọc một cảm giác rất riêng và thoải mái.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 6

      Bác Hồ không chỉ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam mà còn là nhà thơ lớn của dân tộc. Những tác phẩm ông để lại cho kho tàng văn học nước nhà tuy không cầu kỳ, tỉ mỉ nhưng là những viên ngọc trai đêm ngày không gì thay thế được, là niềm tự hào của đất nước. Một trong những bài thơ đó là bài thơ canh pac bo, viết tháng 2 năm 1941, tại hang pac bo (cao bằng), khi Người trở về lao động và làm việc ở Việt Nam sau hơn 3 thập kỷ hoạt động cách mạng.

      Đến với bài thơ, ta nhận thấy sự vô tư trong cách diễn đạt:

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      3/3 Giữa câu thơ có dấu phẩy ngăn câu thơ thành hai nửa đối xứng, diễn tả một cách tự nhiên nhịp sống thường ngày của Bác Hồ nơi núi rừng. Sau nhiều năm làm việc và sinh sống ở nước ngoài, anh đã quen với nếp sinh hoạt đều đặn, ở Tofu Cave cũng vậy, nơi anh sống và làm việc theo thời gian quy định. Buổi sáng đi đến suối, sống và làm việc trong thanh thản và mãn nguyện, và trở về hang động để nghỉ ngơi vào buổi tối. Bạn sống có kỷ luật và ăn uống thanh đạm:

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Chữ “chuẩn bị” dường như hàm ý một sự đầy đủ, muốn có ngay, thiếu đủ thứ. Nhưng trên thực tế, bữa ăn hàng ngày của người dân chỉ có bẹ chuối và măng, không hề khắc khổ mà rất giản dị. Ở vùng núi này, bạn không thể tìm thấy thứ gì tốt hơn cháo và măng, điều đó chứng tỏ rằng công việc và cuộc sống của bạn vô cùng nghèo nàn, và bạn chỉ có thể ăn uống cho đến no. Nhưng những khó khăn đó đã được chủ tịch bày tỏ bằng giọng nhẹ nhàng, sảng khoái, chứng tỏ ông không coi những khó khăn vật chất tầm thường là quan trọng. Đối với tôi, điều quan trọng nhất bây giờ là an dân, giữ nước và đẩy lùi quân xâm lược:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Ba mươi năm hoạt động cách mạng, trở về quê hương, Bác Hồ tiếp tục đi tìm con đường sáng cho dân tộc. Nơi núi rừng lạnh giá, thiếu thốn vật dụng, trên chiếc bàn đá đổ nát, Người tỉ mỉ dịch lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô làm tư liệu cho các chiến sĩ cách mạng học tập. Hai hình ảnh đối lập, một là chiếc đồng hồ “đá” đổ nát, đổ nát, hai là công việc quan trọng mà ông đang làm: mở đường cho các chiến sĩ cách mạng học tập. Điều này càng làm nổi bật hoàn cảnh sống và làm việc thiếu thốn đủ bề, đồng thời cũng nhấn mạnh trách nhiệm to lớn đặt lên vai anh. Trải qua muôn vàn khó khăn về vật chất và những việc hệ trọng phải làm, Bác kết thúc bài thơ:

      Đời cách mạng thật là sang

      Chỉ một chữ “hát” thôi cũng khiến cho ý thơ chợt bừng sáng. Có bao giờ độc giả thắc mắc vì sao ông gọi cuộc đời cách mạng gian khổ là “Sang”? Sự xa hoa ở đây không phải là sự xa hoa về vật chất, mà là sự dư dả của nhiều thứ khác. “Sang” có nghĩa là sống một cuộc đời hòa hợp với thiên nhiên, không xa hoa mà giản dị, sống hài hòa với thiên nhiên khiến tâm hồn trong lành, thanh thản. “Sang” ở đây là tấm lòng vui vẻ quản lý, làm việc có ích cho dân, cho nước, cho nước, cho đời. “Sang” ở đây chỉ tinh thần lạc quan về ngày giải phóng đất nước sắp đến mặc dù vật chất còn thiếu thốn.

      Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dùng những ca từ giản dị, tự nhiên, giọng thơ sảng khoái, lạc quan để cho ta thấy cái “vui” của nhân dân chứ không phải cái vui của Nguyễn Tí, Nguyễn Thi. bên trong”, mà là một sự hài hòa, chan hòa trong cuộc sống của người chiến sĩ. Ở Hồ Chí Minh, niềm vui sống hòa mình với thiên nhiên vẫn song hành với cuộc đời cách mạng, cuộc đời hoạt động không ngừng vì dân, vì nước. .

      Bài thơ này mô tả các hoạt động hàng ngày của Bác Hồ trong các hoạt động cách mạng ở Beibodong, Gaoping. Qua bài thơ này, hình ảnh Bác Hồ trong lòng người đọc trở nên đẹp đẽ hơn, tỏa sáng hơn với sự giản dị, lạc quan, yêu thiên nhiên, chí khí cách mạng và tài thơ xuất sắc. Nhân cách cao thượng của Người đã giúp Người mãi mãi sáng ngời trong lòng mọi người dân Việt Nam.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 7

      Dù trong hoàn cảnh nào, dù trong nhà tù của dân lập trình hay ở Paris; những con người vui tính, lạc quan đã vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống ở TP.HCM. Đó là một tính cách được rèn giũa trên chiến trường cam go. Mọi thứ đi vào thơ ông với tính chất hiện thực nhất của nó. Cảnh có pac boo là một bài thơ như thế!

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang

      Tháng 2 năm 1941, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc-Hồ Chí Minh hoạt động cách mạng ở nước ngoài hơn 30 năm tìm đường giải phóng dân tộc, sau khi về nước trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng trong nước. Pác bo là nơi mọi người sinh sống và làm việc trong những ngày đầu tiên trở về quê hương. Đây là nơi nằm ở vùng núi cao, nơi đời sống vật chất còn rất nhiều khó khăn. Ông đã hơn năm mươi tuổi nhưng phải ở trong một cái hang rất nhỏ, muốn ra vào phải trèo lên xuống, tối tăm ẩm ướt, gọi là hang cốc bo ở thôn pắc bo, Quảng Châu, Cao Bình Hà. tỉnh.. Nhưng sự khan hiếm về vật chất không thể lay chuyển tinh thần của con người. Pac bo của Shijijing ra đời trong hoàn cảnh như vậy.

      Câu đầu mở ra một thời gian và không gian: “Ra bờ suối, đêm vào hang”. Không gian ở đây là sự sắp xếp không gian của khu vực cao nguyên: khe suối và hang động. Thời gian có một chu kỳ: sáng đến tối. Không gian và thời gian thay đổi và biến đổi. Nhưng trên thực tế, đây không phải là sự chuyển đổi sang một không gian cập nhật khác, mà là sự lặp lại của các khu vực không gian quen thuộc: suối và hang động. Hành động của con người chỉ gói gọn trong hai động từ: ra và vào. Câu này không thừa. Nó đủ để tuyên bố một ngày rất bình thường, giống như rất nhiều ngày khác. Sáng đi làm bên bờ suối, tối về hang. Thể thơ cân đối, đều đặn: sáng-tối; chảy-lỗ, ra-vào. Sự đều đặn này chỉ ra một cách sống, một thói quen trong một tình huống cụ thể.

      Câu thứ hai, ai chỉ hoạt động cụ thể trong pacbô: “Cháo trúc tạm chấp nhận được”. “Cháo Pian” là cháo ngô, và “măng” là măng rừng ăn được. Đây là những món ăn rất dân dã, giản dị của người dân phố núi. Sống trong hang đá, làm việc bên suối, ăn cháo với măng,… cuộc sống đầy thiếu thốn nhưng ta vẫn bắt gặp một tinh thần lạc quan và nụ cười hóm hỉnh trong câu “chưa sẵn sàng”. “Thật may mắn” có thể hiểu theo hai nghĩa: “cháo măng” – món ăn quen thuộc với người dân miền sơn cước thời nào cũng có. Nghĩa thứ hai bộc lộ rõ ​​bản lĩnh của nhà thơ: Dù cuộc sống nghèo khó nhưng tinh thần cách mạng luôn sẵn sàng. Với ý nghĩa này, câu thơ toát lên một tinh thần lạc quan vượt lên trên hoàn cảnh sống. Những câu thơ gợi nhớ đến những vần thơ bâng khuâng của Nguyễn về đời sống vật chất bình dị không màu mè:

      Xem Thêm : Học thuật là gì?

      Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn rau

      Mùa xuân tắm hồ sen, mùa hạ tắm hồ sen.

      Ta thấy nghệ thuật châm biếm ở đây, khi viết về sự khan hiếm vật chất của cuộc sống tồn tại trong thơ ca truyền thống:

      Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại

      Tuổi trẻ đã qua, nhưng thành phố đã xa.

      Nước ao sâu, cá linh,

      Vườn rộng người thưa, gà khó đuổi.

      (nguyễn khuyến bạn đến chơi nhà)

      Đó là một nhân cách rất đáng trân trọng của người “an cư lạc nghiệp”. Cái nghèo không làm họ mất đi nụ cười. Họ cười nhạo sự nghèo khó của chính họ. Sống mà không bắt họ phải tuân theo. HCM vẫn giữ nếp truyền thống trong đời sống. Tôi cũng sẵn sàng chấp nhận cái nghèo của cuộc đời cách mạng và chấp nhận cuộc sống thiếu thốn vật chất. Trong trường hợp này, cần một người có tinh thần và nghị lực cách mạng phi thường mới có thể gợi lên tinh thần hiệp sĩ. Người đàn ông đó sống và làm việc với đam mê dù sống trong cảnh nghèo khó:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang.

      Đến đây chúng ta mới nhận ra sự khác biệt giữa Bác Hà và Lão Thánh. Nếu bao nhiêu người: nguyễn trải, nguyễn sinh khảm, nguyễn khuyến về nước vui vườn trốn đời quên đời điên đảo thì bác Hồ lại về với núi rừng “núi Sam”. ” do bí mật của chức năng cách mạng khi cần thiết. Tuy ở trong núi nhưng họ vẫn cống hiến hết mình cho xã hội, cho sự nghiệp hoạt động cách mạng đầy gian khổ. Chú He không phải ẩn sĩ mà là một người lính:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Câu thơ dường như vượt qua sự bất ổn để đạt đến thế vững vàng. Bàn đá bấp bênh tạo thế bấp bênh. Đó là nơi bạn ngồi. Bàn đá của thiên nhiên. Nhưng cụm từ “dịch lịch sử đảng” là một lời khẳng định chắc nịch về sự tự tin của ông đối với công việc của mình. Đến câu cuối là một cái kết có hậu, hóm hỉnh:

      Đời cách mạng thật là sang

      Tôi vẫn tìm thấy một nét đằng sau tất cả những thiếu thốn vật chất đời thường – đó cũng là một bộ phận của đời sống cách mạng. Ai tìm thấy sự “sang trọng” trong những gì đơn giản và giản dị nhất. Từ “Sang” không chỉ có nghĩa là sang trọng, giàu có mà còn diễn tả một thứ tầm thường vượt lên trên mọi vật chất, với một tinh thần lạc quan, tự do. Bài thơ như nụ cười ngạo nghễ của một con người vượt qua nghịch cảnh bằng chính tinh thần lạc quan của mình.

      Bài thơ này như một cuốn nhật ký bằng thơ, ghi lại cuộc sống của người dân nơi núi rừng. Người đọc nhận ra và trân trọng những nhân cách cao cả trong cuộc sống rất đời thường. Đây là thái độ đặc biệt đáng ghi nhớ của Hồ Chủ tịch.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 8

      Hồ Chí Minh là nhà quân sự kiệt xuất, nhà thơ, nhà văn lớn của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX. bài thơ tức cảnh pac bộ do Bác Hồ sáng tác tại pac bộ (cao bằng) vào tháng 2 năm 1941. Qua bài thơ này ta thấy được tinh thần lạc quan, phong thái hào hiệp của nhân dân trong cuộc đời hoạt động cách mạng gian khổ của họ. Có thể nói tác phẩm này là bức chân dung tự họa của một chiến sĩ cộng sản.

      Bối cảnh của bài thơ này là sau ba mươi năm lưu lạc hoạt động cách mạng ở nước ngoài, đầu năm 1941, chú tôi trở về Trung Quốc và trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Sống và làm việc tại Beibaodong (Caoping), cuộc sống vô cùng vất vả, nghèo nàn và khó khăn. Tuy nhiên, trước hoàn cảnh đó, Bác Hồ vẫn vui vẻ, lạc quan, tràn đầy nhiệt huyết với tinh thần làm việc cách mạng, bởi Bác sống và làm việc trên chính Tổ quốc mình, trực tiếp dẫn đường, đưa dân tộc ta tiến lên và giành thắng lợi. thắng lợi của độc lập và hòa bình Cờ các nước.

      Đầu tiên, hai câu đầu tiên giới thiệu cuộc sống của chú Hà ở Xiaobao – một cuộc sống gian khổ:

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Chỉ với hai dòng ngắn ngủi và mười bốn chữ cái, nhưng nhà thơ đã gợi ra một không gian rất cụ thể và xác định – thời gian sống và làm việc: nơi ở và nơi làm việc. Rồi thức ăn bên suối là cháo và măng. Nhịp thơ Tứ Phương đều đặn 4/3, kết hợp với thể thơ cân đối (sáng-tối, ra-vào, ra-lỗ) thể hiện một cách sống và làm việc rất quy củ, đã trở thành thói quen của chú trong những hoàn cảnh đặc biệt: “Vỏ bọc “Cháo” (cháo ngô), măng (măng, măng, măng) là những món ăn rất thanh đạm, giản dị, sẵn có trong gia đình. thiên nhiên miền núi. Nhưng thay vì cảm thấy gò bó, cô lại cảm thấy rất thoải mái và thư thái: “Vẫn sẵn sàng rồi”. Từ “trở về” đã cho thấy một mặt thiếu thốn về vật chất, mặt khác lại bình tĩnh, lạc quan trước hoàn cảnh đó. Ở đây ta đọc thấy một nụ cười không khoa trương, rất giản dị và chân thành, khiến người đọc cảm thấy mãn nguyện, thích thú và hạnh phúc trong cuộc sống như vậy. là cuộc sống hòa hợp với thiên nhiên, với khu rừng bí ẩn trong rừng. Tuy nhiên, ta luôn thấy thiên nhiên đã trở thành người bạn “tâm giao” trong thơ ông:

      Phong cảnh rừng núi Bắc Bộ đẹp quá

      Vượn ca hát suốt ngày và chim hót líu lo…

      Cỏ khô:

      Tiếng suối trong như tiếng hát xa

      Cổ Nguyệt Hoa Lồng…

      Cảm giác, tâm trạng của bác bộc lộ vẻ đẹp trong sáng, cao cả của một tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, liều lĩnh và rất gần gũi với cách sống của người khác. Hiền giả già:

      Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn hoa mộc thơm

      Hồ sen mùa xuân, hồ sen mùa hè

      Rượu trên cây ta muốn uống

      Giàu có giống như một giấc mơ.

      (bình thường – nguyễn thanh khiêm)

      Tuy nhiên, nếu người xưa tìm về với thiên nhiên, trốn bụi nơi núi rừng Lâm Tuyền thể hiện tâm lý “dễ dãi, lạc lõng” thì đó là cách để họ nạp lại năng lượng, thoát ly cuộc đời. Ở Bác, dù sống hòa mình với vũ trụ, thiên nhiên, cỏ cây hoa lá, gió trăng nhưng Bác vẫn thể hiện phong thái của một chiến sĩ cộng sản yêu nước, thương dân, trực tiếp tham gia cách mạng. Mọi người:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang.

      “Chiếc đồng hồ đá bấp bênh” không chỉ là chiếc đồng hồ của bầu trời, mà còn là chiếc đồng hồ của trái tim. Bác đã biến một phiến đá tự nhiên bình thường thành một chiếc bàn đơn sơ mộc mạc, bên cạnh là tác phẩm vĩ đại và cao cả: “Bản dịch Lịch sử Đảng”. Việc sử dụng liên tiếp ba âm tiết trong ba tiếng cuối của khổ thơ thứ ba tạo nên âm vang mạnh mẽ cho lời ca đồng thời thể hiện một cử chỉ, một tâm hồn, một bản lĩnh vững vàng, khẳng khái. Vì vậy, chiếc bàn đá ọp ẹp thực chất là ẩn dụ cho “lòng người cách mạng nhìn hòn đá trên bàn…” (chuẩn bị lan viên). Trong không gian núi rừng yên tĩnh, những câu thơ dựng lên hình ảnh người chiến sĩ cách mạng với tư thế hiên ngang, oai phong. Bác hiện ra, như một ông tiên giáng trần, vừa đọc sách, vừa ngắm cảnh rừng núi pac bo.

      Cuối bài thơ là câu hát thẳng thắn, nhẹ nhàng với nụ cười lạc quan:

      Đời cách mạng thật là sang.

      Chỉ cần nhắc đến từ “cách mạng” thôi cũng đủ khiến chúng ta cảm nhận được sự nguy hiểm, gian khổ và khó khăn. Và bạn cảm thấy công việc này thật “sang chảnh”. Cái “sang” mà bác nói ở đây là vì bây giờ bác được sống giữa thiên nhiên núi rừng, đất mẹ Việt Nam thân yêu mà bác suốt đời muốn bảo vệ, và cái “xa” được làm việc cho cách mạng cao cả hơn là ý nghĩa và sự cao cả của việc làm Mục đích: Cứu dân hại nước, đem lại bình yên hạnh phúc cho nhân dân. Vì Người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho cách mạng, cho đất nước, cho tuổi trẻ. Chúng ta đọc thấy trong câu thơ này một tấm lòng rộng mở, một nhân cách cao cả và vĩ đại:

      Anh bạn! Trái tim của bạn thật lớn

      Ôm sông núi trong cả kiếp người.

      Bài thơ thuộc thể thơ tứ tuyệt, kết hợp giữa cổ điển và hiện đại, giọng điệu hóm hỉnh, vui tươi, ngôn từ dễ hiểu, hình ảnh mộc mạc, giản dị đời thường… tất cả đã góp phần tạo nên thành công cho bài thơ. công việc. Kết thúc bài thơ, người đọc thấy được một tinh thần lạc quan, một phong thái điềm đạm, một dũng khí sắt đá phi thường để vượt qua khó khăn, và luôn có một tấm lòng nhân hậu, bao dung: yêu thiên nhiên, vô cùng yêu Tổ quốc của Hồ Chí Minh.

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 9

      Tinh thần lạc quan, tự do trong mọi hoàn cảnh cuộc sống là nét nổi bật trong nhân cách của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tinh thần này đã trở thành vũ khí để chiến thắng mọi khó khăn và kẻ thù. Thơ là người, thơ thể hiện phẩm chất cách mạng cao cả của người chiến sĩ cộng sản kiên trung. Bài thơ canh pac bo viết tháng 2 năm 1941 tại vùng núi Bắc Pó là một trong nhiều bài thơ mang phong cách của Bác:

      “Sáng xuống suối, tối về hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng thật là sang.

      Lần này Người trở lại Trung Quốc và trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng Việt Nam. Trong hoàn cảnh sống hết sức khốn khổ: “cơm cháo”, không nghề nghiệp, “bàn đá chông chênh”, bài thơ tràn ngập niềm vui và trí tuệ của một con người biết vượt lên hoàn cảnh để vươn tới mục tiêu. Cao cả, đây là sự nghiệp giải phóng dân tộc.

      Ở đầu bài thơ, bạn đã viết:

      Sáng ra suối, tối vào hang.

      Câu thơ gãy gọn, súc tích, vỏn vẹn bảy chữ nhưng có thời, có hành. Thời gian là “ánh sáng” và “bóng tối”, không gian là “bờ sông” và “hang động”, trong không gian ấy hiện lên hình bóng của một con người cần cù lao động. Các từ “sáng ra”, “tối vào” gợi cho ta liên tưởng đó. Điểm nổi bật của bài thơ là tác giả rất chú ý đến trật tự của hai câu. Nếu nói: “tối vào hang, sáng ra suối” thì chuỗi này lại tạo ra một giá trị biểu tượng khác. Lạc quan là bản chất của con người sắt đá ấy, nên thứ tự các câu thơ cần thiết phải là:

      Sáng ra suối, tối vào hang.

      Với trình tự này, cảnh dường như đang chuyển động chứ không đứng yên, tuân theo quy luật tuần hoàn của thời gian. Vì vậy, chúng tôi không ngạc nhiên khi thấy thái độ “sẵn sàng hoạt động” của bạn trong phần tiếp theo:

      Còn có cháo măng.

      Bài thơ nói về một tâm hồn, một thái độ, một nhân sinh quan nhưng lời ca vẫn giản dị như lời nói đời thường. Đặc điểm của thơ Tứ Phương là rất kiệm lời, thơ hay hóa ra là “lời của thần”. Dòng “sẵn sàng” là điểm nổi bật của bài thơ.

      Câu thơ gợi cho ta triết lý sống của người xưa rằng “quân tử không đủ ăn”. Bạn sẵn sàng đón nhận cuộc sống vật chất kham khổ với thái độ vui tươi. Dù thân xác bị hành hạ, đau đớn, người chiến sĩ cách mạng vẫn pha trò, hóm hỉnh. Những câu thơ “đùa”, “ghẻ”, “xích” trong “Nhật ký trong tù” là một trạng thái tâm hồn thoải mái trước những tình huống éo le, và lời ca hóm hỉnh đến bất ngờ.

      Khác với ông già: “an cư lạc nghiệp”, chú He là một người lao động bán thời gian, luôn hết mình vì sự nghiệp cao cả:

      Bàn đá không bằng sử sách.

      Làm việc trong điều kiện thiếu phương tiện cần thiết, mượn đá làm bàn, bàn đá là “chắp vá”, chi tiết ngộ nghĩnh, hài hước lại là chuyện khác. trong việc nhìn thấy mọi thứ. Bạn thường tìm thấy những chi tiết thú vị thể hiện thái độ lạc quan.

      Kết thúc bài thơ:

      Đời cách mạng là sang!

      Ngôn ngữ thơ giản dị mà ý thơ hay. Nếu như điểm nổi bật của hai khổ thơ đầu là thái độ “chưa sẵn sàng” thì sức nặng của cả bài thơ được đặt vào câu cuối, đặc biệt là câu “Thật là xa xỉ! Đó cũng là một cách nói khôi hài, một lối nói cường điệu, một kiểu hài hước mà chúng ta thường thấy trong thơ ca và trong cuộc sống đời thường của ông. Tính hài hước này cho phép bài thơ khơi dậy tinh thần lạc quan cách mạng trong sáng.

      Bài thơ giản dị mà sâu sắc. Bài thơ thể hiện một đạo lý sống cao đẹp, nhưng lời ca tự nhiên, không cầu kỳ hoa mỹ. Giọng điệu của bài thơ rất gần gũi với ngôn ngữ đời thường, có cảm giác như bác không cố ý viết bài thơ này nhưng bác sẽ mãi ghi nhớ trong lòng.Sức sống vĩnh cửu của bài thơ là ở chỗ đó.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 10

      Một bài thơ hay nhưng có nhiều cách hiểu, từ đó có những phương pháp phân tích khác nhau. Mọi cách cắt nghĩa, phân tích đều không tránh khỏi những mâu thuẫn trong quá trình cảm nhận hình tượng thơ. Phân tích sau đây cũng là một trong những phương pháp, và tôi hy vọng sẽ không lặp lại những sai lầm trên.

      Chủ đề và tư tưởng của bài thơ rất dễ nắm bắt. Đó là tinh thần lạc quan và thái độ bình tĩnh của Bác trong cuộc đời cách mạng gian khổ ở Pác-man. Nhưng chủ đề ấy, tư tưởng lớn ấy được thể hiện như thế nào trong bài thơ thì không dễ cắt nghĩa thấu đáo, logic. Có nên phân tích bài thơ theo hai bước:

      Bước đầu dùng những gian khổ đã trải qua trong bước đầu để “đốt lên” ngọn lửa cách mạng từ nơi tối tăm hoang vắng. Thu thập các chi tiết một cách có hệ thống ở khía cạnh này ta thấy: trong suối, trong hang (“sáng ra suối, tối vào hang”). Không gian và thời gian chật chội, quay cuồng, đơn điệu. Không gì gò bó hơn những ngày đêm, tháng năm mà những người tự do buộc phải chịu đựng sự nhàm chán triền miên của những hang động và dòng suối quen thuộc. Sự ràng buộc xảy ra trong thơ, trong vần thơ. Đặc biệt là vần thơ khô cứng, đờ đẫn, như muốn kéo ra mà không thể kéo ra được. Tiếp theo là chế độ ăn uống hàng ngày:

      Còn có cháo măng.

      Có hai cách hiểu khác nhau về câu này. Theo cách hiểu thứ nhất: Dù phải ăn cháo, ăn măng có khổ nhưng vẫn chuẩn bị tinh thần. Cách hiểu thứ hai: Trong hệ thống ba câu đầu, câu thứ hai toát lên vẻ mãn nguyện. Từ hai cách hiểu này, chúng ta phải có cách hiểu thứ ba, bởi với hai cách giải thích trên tuy khác nhau về nội dung nhưng lại giống nhau ở chỗ trong cảm nhận hình tượng thơ, không dựa trên sự thống nhất về phương pháp, dễ dẫn đến hiểu sai, nhất là hiểu chưa đầy đủ. Bởi nếu bạn luôn sẵn sàng, dù khó khăn đến đâu, chỉ để “tận hưởng và mãn nguyện”, thì thử thách để vượt qua và đi qua ở đâu? Vì khi nói đến cái ăn, cái ở, nhà ở thì nó hoàn toàn ngược lại với tiêu chuẩn trên (cũng là ước mơ của nhiều người). Vậy làm thế nào để hiểu phần thứ hai? Trái ngược với cách hiểu thứ ba – khi phân tích câu đầu tiên chúng ta đi vào, câu thứ hai, theo nghĩa bóng, nên được hiểu là một sự thiếu hụt điển hình. Thôi thì trong điều kiện nào đó, không đủ sang thì cũng phải có cháo và rau, là tinh bột của gạo và rau xanh hái trong vườn, như thơ của nguyễn khuyến:

      Chuyển đổi cây, chồi cà chua mới,

      Thời kỳ đầu mang thai, rốn rụng, dưa vào hoa.

      (Bạn đến thăm)

      Nhưng cháo ở đây chỉ là cháo. Cô ấy đang đề cập đến ngô, một loại thực phẩm không quen thuộc lắm với người miền xuôi, và có lẽ nó không ngon khi họ lần đầu tiên trở lại Trung Quốc. Cháo không ngon, không đảm bảo chất lượng, thậm chí không đủ chất. Nếu cháo được trộn với rau, hoặc ăn với rau sống (chính là một loại măng) thì dù đói đến mấy cũng không có gì là thích thú. Cho nên đây là hai chữ chuẩn bị, đừng hiểu là nói quá, ăn ngay kẻo lỡ, mà hãy hiểu: chỉ là nói đùa, vui nhưng không có thật, bao tử nào chịu nổi. .

      Tình trạng thiếu nghèo này là điển hình, nhưng không phải vậy. Không chỉ điều kiện ăn ở, ăn nói mà cách làm việc của mình cũng không ổn :

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Bệ đá, đá ở đây là đá núi, đá tự nhiên không phải đá xẻ, đá được mài nhẵn, nhám, sần sùi, gồ lên. Lấy viên đá đó đi – mặc dù đó là viên đá tốt nhất để làm bàn, nhưng tôi không hiểu bạn viết như thế nào?

      Đặt ba điều này trong cùng một hệ thống, bạn có thể thấy sự nghiệp cách mạng khó khăn như thế nào. Hiểu như vậy mới thấy được những hy sinh lâu dài của Chủ tịch Hồ Chí Minh, bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Bởi ông cũng là con người, cũng là con người, cũng bình thường như tất cả chúng ta, là ông biết đói, rét, biết thiếu, chưa kể những gian khổ mà ông đã vượt qua trên con đường làm cách mạng. Nhưng lạ thay, đoạn cuối của bài thơ lại không đi theo hướng đó :

      Đời cách mạng thật là sang.

      Sang ở đây là sang trọng, sang trọng, có nghĩa là trọn vẹn, cao quý. Khi người ta ở trong hoàn cảnh quyền quý, nhất là khi “sang chảnh thật sự” thì hạnh phúc có thể nói là đạt đến tột cùng. Vậy, câu thoại cực khó ấy và chữ “Sang” cuối cùng có quan hệ gì? Có lẽ nên hiểu chữ san, và ý của đoạn kết nghiêng về phía trí thức, phía tinh thần được chắt lọc từ hành trình gian khổ ấy. Sở dĩ người ta cho là “thật sang” vì đó là một “cuộc đời cách mạng” cống hiến cho cách mạng. Đối với những người cách mạng, nhất là những người dẫn đường như các chú (“Người đi ngàn sương gió – Dẫn lối cho đồng bào, Đất nước Việt Nam ta” – tựu huu, ba mươi năm theo đảng) là một khó khăn gian khổ. Có một cái giá phải trả cho những khó khăn, như Ruan Ze đã nói: “Nếu khó khăn, bạn phải đeo một lớp màng.” Vì lý do này, độ khó cực cao được gọi là “xa xỉ”. Hãy thử so sánh hai điều kiện sống: ở Pác Bó, Việt Nam, và hơn một năm sau, trong gần 30 nhà tù ở Quảng Tây, Trung Quốc dưới ách thống trị của Thế chiến. không tốt hơn nhiều. Nói cách khác, tôi yêu bạn rất nhiều và hiểu bạn rất rõ. Khi gặp khó khăn không nghĩ đến mình. Nghĩ đến sự nghiệp cách mạng, nghĩ đến đất nước đồng bào hạnh phúc và nhất là tin tưởng rằng kỷ nguyên độc lập đang đến.

      Vậy thì nên đặt nhãn cho bài thơ này là chữ “Sáng” hay chữ “đời cách mạng”? Vì “đời cách mạng” là cái nút mở đầu và kết thúc của bài thơ này. Đó là nghiền ngẫm, nghiền ngẫm và thanh lịch. Câu nói này không phải là câu nói đùa theo hệ thống ý nghĩa đã phân tích ở trên mà là cảm xúc thật của một người. Thứ vũ khí này khác với những bài thơ ông viết trong Nhật ký trong tù hơn một năm sau, “Nhà ăn cơm nhà nước”, “Rồng quấn chân tay” và những bài thơ khác. Vì cảnh tù đày vắng vẻ là một cực hình đối với con người, nhưng trong bài thơ được phân tích lại là niềm vui, là cảm hứng thi ca.

      Từ khổ thơ thứ tư nói đến ý nghĩa của bản lề, cần nhìn lại bài thơ này. Đây là bước thứ hai. Ở đây, sự sang trọng chuyển sang một phạm trù khác: anh hùng, và cái đẹp mang hình thức vui tươi, hài hước, một hình thức giúp thư giãn cơ thể và tâm hồn. Một số bài thơ sau này bạn viết với giọng điệu hài hước, như:

      Phong cảnh rừng núi Bắc Bộ đẹp quá,

      Có khỉ và chim hót suốt ngày.

      (Rừng Việt Bắc)

      Lối đùa xuất hiện xuyên suốt bài thơ tạo nên nghĩa kép cho mỗi câu thơ, có lẽ vì thế mà nhiều người nhầm lẫn. Thật vậy, chúng ta hãy quay lại từ đầu:

      Sáng mở khe, tối vào hang,

      Những câu thơ tự sự rất thư thái: muốn ở đâu thì đi, muốn đi đâu thì đi, như “dạo chơi quanh quẩn” (nhật ký trong tù) hay “nước trong xanh trời nước” thả hổ đi ” (Cảnh rừng Việt Nam). Thơ trải dài như thiên nhiên, không khí thay đổi từng ngày không gò bó. Một người đàn ông trong tình huống đó là một người đàn ông tự do. Sẵn sàng đón nhận, sẵn sàng sống, sẵn sàng vui chơi và “cảm giác khoan khoái, mãn nguyện” đều dựa trên ý nghĩa tinh thần của chủ đề trữ tình trong hệ thống thứ hai của cùng một hình tượng. “Cháo măng vẫn nấu” dễ chịu, thậm chí sảng khoái, bởi nó rất tự do và dễ dàng: ăn là phải, cũng như “Khách đến đây, mời cơm nếp nướng-Săn chén thịt rừng nướng ” (Lâm Cảnh, Miền Bắc Việt Nam) . Bình thường trở thành một ngày bình thường, bình thường là tiếng nói thơ ca, nói cười quên đi những thiếu thốn, nhọc nhằn ta gặp hàng ngày. Con người Hồ Chí Minh là thế: trọng nghĩa khí, tùy lúc tùy nơi, có khi một lời nói của Người lại có hai ý. Nó dễ dàng được chấp nhận và công nhận bởi người nghe khi nó được hiểu theo cách này khi nói về thực phẩm, nhà ở và nhà ở. Nhưng còn trong công việc, nhất là khi làm những việc lớn, như dịch cuốn lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô từ tiếng Nga sang tiếng Việt cho các đồng chí trong quân đội thì sao?

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Một công việc có ý nghĩa to lớn đòi hỏi rất nhiều ý chí, nghị lực và tài năng, hoàn toàn trái ngược với một “bàn đá lung lay” tạm thời. Không làm được, không ai làm, bạn vẫn làm, có gì sai? Công việc vẫn hoàn thành, và đó cũng là một điều thú vị, vui vẻ, vui vẻ, giống như cuộc sống thường nhật của “đời cách mạng”. Có ý kiến ​​cho rằng, trong bài thơ này và những bài khác, Hồ Chí Minh đã có một quá khứ “lâm tuyền” (như ẩn sĩ trong rừng). Ít nhất trong bài thơ này, cách giải thích ở đây không hoàn toàn đúng, tôi chỉ là một con người, đặc biệt là một nhà cách mạng. Không có nơi nào để nghỉ ngơi, thoát khỏi cuộc sống và tận hưởng. Hài lòng hay hạnh phúc là với người có đủ hai phẩm chất trên, và chính vì hai phẩm chất trên mà hình ảnh thơ mới trở nên lung linh, sinh động, khơi nguồn cảm hứng nghệ thuật dồi dào. Những người nhận được nó là giàu có.

      Nếu muốn nói thêm về nghệ thuật thơ Đường, thì pác ó là một thể thơ rất chặt chẽ, có lẽ vì nghĩa thứ hai là đùa, còn nghĩa thứ nhất là nói thật. Tính chất nghiêm túc của bài thơ này có phản ánh yêu cầu thực tế của người cách mạng đối với cuộc sống không? Ai không có quyền xúc phạm những kẻ tu thân, chinh phạt sau khi chạm trán và kháng cự?

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 11

      “Bác Hồ, Bác là niềm tin sắt son nhất trong lòng đồng bào, trong lòng nhân loại.” Có một câu hát như thế, mà đã bao nhiêu năm rồi. Không phải ngẫu nhiên mà Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, một con người “chỉ biết quên mình” lại được thế giới tôn vinh là Danh nhân văn hóa. Người không chỉ là nhà lãnh đạo tài ba, nhà văn hóa lớn, nhà tư tưởng lớn mà còn là nhà văn, nhà thơ. Trong “Nhật ký trong tù” viết trong thời gian bị chính quyền giam giữ, nhà thơ tâm sự:

      “Ngâm thơ tôi không hứng thú”.

      Người đàn ông đó chưa bao giờ tự nhận mình là nhà thơ. Bạn vừa khẳng định mình yêu thích nghệ thuật, đặc biệt là văn học. Nhưng vị cha già của dân tộc, người không bao giờ tự nhận mình là nhà thơ, đã để lại một di sản quý giá cho nền văn học Việt Nam. Một trong những bài thơ “Phong cảnh lý tưởng” đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

      Tháng 2 năm 1941, sau 30 năm bôn ba ở nước ngoài, Bác Hồ đã trở về trực tiếp lãnh đạo cách mạng cả nước. Mọi người sống trong hang pac bo – một hang động nhỏ gần biên giới Trung-Việt. Trước cửa hang có một phiến đá xù xì, là nơi chú tôi chọn để dịch lịch sử đảng bên dòng suối Lê Nin trong vắt. Tại đây, Bác Hồ đã viết bài thơ “Báu vật nhỏ”, miêu tả cuộc sống gian khổ trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống quân xâm lược và thực dân Nhật Bản, đồng thời thể hiện tinh thần lạc quan trong con mắt của người dân. .

      Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đường luật. Những dòng mở đầu gợi hình ảnh về cuộc sống và làm việc của Bác Hồ ở hang pác bó (cao bằng):

      “Sáng ra suối, tối vào hang”

      Câu thơ 4/3, chia câu thơ thành hai vế đối xứng. Ngược lại: “sáng lên bờ”/“tối vào hang”, thời gian “sáng”/“bóng tối”, hoạt động “ngoài”/“trong”, không gian thiên nhiên rộng mở “bờ suối” vs không gian hẹp “hang”. Nghệ thuật chuyển hình rất giản dị, như miêu tả một cuộc sống thầm kín trước mắt mà vẫn rất đều đặn, đặc biệt là giọng thơ, cho ta cảm nhận được tâm trạng thư thái, ung dung, nhịp sống núi rừng của ông thật hài hòa. bởi vì con người yêu thiên nhiên, luôn hòa mình với thiên nhiên và choáng ngợp trước vẻ đẹp của thiên nhiên ngay cả khi ở trong tù:

      “Trong tù không rượu không hoa”

      Người đẹp đêm nay không thể bỏ qua

      Người ta nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ

      Trăng sáng nhìn nhà thơ qua cửa sổ. “

      Nếu như phần một đã giới thiệu khái quát về cuộc sống ở hang pac bo-cao bang, thì phần hai tiếp tục làm rõ những buổi sáng bình dị và có phần vất vả đó:

      “Cháo măng chưa chín”

      Bài thơ này hoàn toàn được thêu dệt bằng văn bản hiện thực. Đây là những món ăn hàng ngày của tôi ở rừng pac bo. Cách diễn đạt của nhà thơ rất hóm hỉnh khiến cả bài thơ bật cười sảng khoái. Cháo măng là món ăn nghèo nàn, thanh đạm nhưng chan chứa tình yêu thương, bởi đó là thức ăn do thiên nhiên ban tặng, do con người cung cấp. Ăn cháo măng là thú vui của người chiến sĩ cách mạng biết gần gũi thiên nhiên, nhân dân. Qua đó có thể thấy Bác Hồ là người yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, không quản ngại gian khổ, khó khăn. Chính vì vậy mà sau này, ông dạy thế hệ sau:

      “Không có gì là khó

      Tôi sợ mình không mạnh

      Đào núi lấp biển

      Liệu nó có xảy ra không?

      Phần thứ nhất và phần thứ hai miêu tả cuộc sống hàng ngày của người chiến sĩ cách mạng, và phần thứ ba miêu tả công việc của anh trong hoạt động cách mạng:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Từ “bất ổn” có nghĩa là vị trí không ổn định, không cân bằng, không ổn định. Bàn đá chông chênh cũng là hình ảnh tượng trưng cho cách mạng của nhân dân ta trong giai đoạn hết sức khó khăn. Đồng thời, đây cũng là sự khắc họa chân thực về phiến đá mà ông chọn làm nơi làm việc bên dòng suối trong vắt mà ông đặt tên là Lạch Lê-nin. Có thể thấy, cuộc sống đạm bạc nghèo khó, cuộc sống lao động lại càng bần hàn hơn. Bác Hồ vừa là khách trong rừng, vừa là chiến sĩ cách mạng vĩ đại.

      Cả bài thơ kết thúc bằng một câu thơ thể hiện nhận thức về lẽ sống của người cách mạng:

      “Đời cách mạng thật là sang”

      Câu thơ được viết như một câu cảm thán để khẳng định: đời là cách mạng. “Sang” là của cải, là sự sảng khoái của tâm hồn luôn tìm thấy sự thư thái trong thiên nhiên. “Sang” còn là sự xa hoa, giàu có của một người luôn cho rằng mình có ích cho cách mạng, cho dân tộc.

      Chỉ có bốn câu ngắn gọn, tứ thơ đồng âm, ý tứ bình dị, “Phong cảnh ký họa” như một bức tranh tốc ký, đầy gian nan, thử thách. Để thế hệ mai sau hiểu rõ hơn về giá trị của cuộc sống bình yên mà chúng ta đang có hôm nay, biết sống và học tập để có ích cho xã hội, góp phần xây dựng và giữ nước quê hương đất nước. . .

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 12

      Hồ Chủ tịch của chúng ta không chỉ là một chính khách nổi tiếng, anh hùng tiền tuyến, thông minh, tài giỏi mà còn là một nhà thơ. Sự đóng góp của bạn không nhỏ vào kho tàng vĩ đại của văn học Việt Nam, được công nhận là tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. Đây là bài thơ yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, tràn đầy tinh thần lạc quan trong hoàn cảnh khó khăn, thể hiện tình cảm cuộc sống của người chiến sĩ, thể hiện vẻ đẹp của phong cách nghệ thuật thơ. lập lờ.

      Bác Vũ sáng tác sau những tháng năm bôn ba tìm đường cứu nước, Bác về sống trong cơ sở bí mật (cao đến túi tiền) quan trọng của đất nước và trực tiếp lãnh đạo cách mạng.

      Bài thơ chỉ dài 4 dòng, thể thơ em chọn để thể hiện cảm xúc của mình quả là một bài thơ hay. Nhan đề bài thơ thể hiện quan niệm nghệ thuật mà tác giả muốn gửi gắm những suy nghĩ nhất thời qua những vần thơ tả cảnh thiên nhiên.

      “Sáng xuống suối, tối về hang

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng sang lắm! “

      Đọc 4 câu thơ ta tái hiện lại một khung cảnh hoàn toàn khác với ở thủ đô, thành phố vắng xe cộ ồn ào. Còn anh giữa núi rừng, tĩnh lặng, lòng người chan hoà với thiên nhiên, thanh thản, nhưng với bao gian nan, vất vả, thơ anh vẫn tràn đầy niềm lạc quan yêu đời, tưởng như chỉ có những điều bình dị thường ngày hoạt động ở đây, sống ở Here’s to the fun. Những câu thơ mở đầu đưa ta đến gần hơn với nơi Bác ở, không gian là “bờ suối,” “vào hang,” sự kéo dài của thời gian “sáng,” “bóng tối,” như bác của chúng ta. Lịch trình “ra” và “vào” quen thuộc. Quy tắc này tuy nhàm chán nhưng vẫn phản ánh một phần sự chủ động của thiên thời địa lợi. Đây là phong thái của người chiến sĩ cách mạng. Thời thế cách mạng xảy ra, ông chủ động lựa chọn Tác chiến cục bộ thông minh. Buổi đầu ra đời phải chọn nơi bí mật để xây dựng phong trào, phải bí mật và đầy thử thách.

      Ở những câu tiếp theo, sự thiếu ăn còn được thể hiện qua thức ăn cho bộ đội đang công tác chỉ có “cháo thịt” và “măng”. Cụm từ “không sẵn sàng” ở đây hơi hóm hỉnh, nhưng cũng có hai nghĩa rõ ràng, và ở đây dù ít đồ ăn nhưng luôn có đủ những sản vật núi rừng đặc trưng của pắc bo. phục vụ bạn. Điều quan trọng nhất là luôn lạc quan, vượt qua mọi khó khăn trở ngại, sống đúng với phong cách con người, vẫn giản dị, không cầu kỳ và tràn đầy tình yêu cuộc sống. Mặc dù vậy, tinh thần cách mạng không vì điều này mà dừng lại, và nhiệt huyết vẫn cao. Với tâm thế “luôn sẵn sàng”, Hồ Chí Minh luôn biết nghĩ cho mình, sống vì mục tiêu của đảng, của đất nước, Người không như những danh nhân trước đây núp sau hậu trường mà quên đi công việc chính trị gian nan. . Vì vậy, câu tiếp theo có ý nghĩa:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Bác vẫn nhiệt tình như vậy, dù có cố gắng, ý chí vẫn quật cường, hy sinh quên mình để nghiên cứu đường lối giúp cách mạng thắng lợi. Câu yêu thích của tôi trong toàn bộ bài viết là:

      “Đời cách mạng thật là sang”

      Chữ “sang” không có nghĩa là mỉa mai, mỉa mai mà tôi rất vinh dự được giới thiệu với các bạn nét rất đặc trưng của cách mạng Việt Nam. Dù hiện nay rất khó khăn nhưng chúng tôi vẫn thấy “món ăn” và “phong cảnh” là phù hợp bạn. Ở đâu đó, người ta vẫn có sự tự chủ để vượt qua mọi chông gai trước mặt, sống khác người, đời vẫn “xa xỉ”. Ông “hát” trong lòng bởi đâu đó vẫn còn niềm vui, bởi ông biết mình đang sống và lãnh đạo cách mạng trên chính quê hương mình, và ông vẫn tin rằng thắng lợi đã ở trong tầm tay.

      Với tấm lòng yêu thiên nhiên, yêu đời, yêu cuộc sống, sự giản dị được thể hiện trong toàn bài thơ khiến cho những dòng thơ trở nên thân thương và đẹp đẽ. Những vần thơ của Bác cho chúng ta học tập tinh thần lạc quan, yêu đời, hiểu đời, biết theo đuổi lí tưởng cao đẹp. Bài thơ cũng là một minh chứng cho những ngày đầu cách mạng gian khổ. Thêm yêu mến, ngưỡng mộ vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta và “Việt Nam mãi đẹp nhất vì tên Người”!

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 13

      Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ kính yêu của nhân dân Việt Nam. Ông không chỉ là một nhà quân sự tài ba, một nhà lãnh đạo vĩ đại mà còn là một nghệ sĩ thực thụ. Đó là cảnh Bác Hồ tạo ra “pac bo” năm 1941 tại hang Pắc Bó, tỉnh Cao Bình. Bài thơ này được cho là một trong những tác phẩm độc đáo nhất trong sự nghiệp nghệ thuật của ông.

      Trong hang pac bo, cô sống trong một hoàn cảnh vô cùng khó khăn, gian khổ, nhưng trong hoàn cảnh đó, cô vẫn vui vẻ, lạc quan…

      Trước hết, hai dòng đầu tiên của bài thơ mô tả cuộc sống của tôi ở Xiaobaodong:

      “Sáng xuống suối, tối vào hang, cháo cũng được”

      Hai câu thơ bộc lộ rất cụ thể không gian, thời gian, hoàn cảnh sống của Bác. Ở khổ thơ đầu “Sớm ra suối, khuya về hang”, nhịp ¾ và những hình ảnh “sáng tối”, “vào ra” gợi lên nhịp sống đều đặn của Bác. Không gian sống của con người, không gian sống của con người chính là trong những “suối”, những “hố”, cùng cốc sâu thẳm, những nơi mà con người thường sợ hãi, không muốn sống. Tuy nhiên, khi đọc bài thơ, tôi thấy bạn chào anh ấy với một thái độ rất thoải mái và tích cực.

      Và bữa ăn của anh cũng rất đơn giản, chỉ là cháo với măng. Đây đều là những bữa ăn quen thuộc của ông, được đúc kết từ thiên nhiên nơi núi rừng, gợi cho ta nhớ về cuộc sống thường nhật của người trí thức ngày xưa. Rất khó để ăn một bữa ăn ngon trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Nhưng những người khác nói rằng nó “vẫn sẵn sàng”. Điều này cho thấy tinh thần rất lạc quan của mọi người…

      Không chỉ sống trong không gian nguy hiểm và ăn uống đạm bạc, mà còn phải làm việc tại bàn giấy:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Những tảng đá bên bờ Lê Nin gợi sự chênh vênh, bấp bênh, nhưng trên hết, người đàn ông vẫn quyết tâm làm việc. Ai không sợ khổ để tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc mình. Ai có nhu cầu tìm ngay lý tưởng. Thế nên ở hang pac bo, nơi có những bữa ăn ngon và làm việc trên đá, những vị lãnh tụ kính yêu của đất nước ta vẫn chấp nhận đó như một lẽ tự nhiên của cuộc đời. Tôi tự hỏi có bao nhiêu nhà lãnh đạo như bạn trên thế giới này?

      Ba câu đầu, ông tập trung vào không gian nơi ông sống và làm việc, ở phần cuối, ông nói:

      “Đời cách mạng thật là sang”

      Tại sao sống ở nơi sâu như vậy, người ta lại cho là “dâu tằm”? “Tiếng hát” ở đây có thể không đến từ miếng ăn, nơi làm việc mà từ “tiếng hát”, bởi ở đây, Người đã sống một cuộc đời cách mạng, một đời cống hiến, vì dân, vì nước. tầm quan trọng.

      Bốn câu thơ ngắn cho ta thấy chân dung tinh thần của một vị lãnh tụ – một con người không sợ gian khổ, hiểm nguy, không quản gian khổ nguy hiểm, hết lòng vì dân, vì nước.

      Mỗi lần đọc bài thơ này, em lại nghĩ đến hình ảnh vị lãnh tụ kính yêu trong cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc. Khi đó chúng tôi mới biết rằng, hòa bình mà chúng tôi đang được hưởng, cuộc sống không bom đạn hôm nay, được mua bằng mồ hôi công sức của các thế hệ đi trước. Vì vậy, là con người sống trong bối cảnh hiện đại, không nghe tiếng súng nổ, chúng ta phải giữ gìn hòa bình và ra sức đưa đất nước sánh vai cùng các cường quốc năm châu như Bác Hồ sinh thời.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 14

      Hồ Chí Minh là lãnh tụ kiệt xuất của dân tộc ta, nhà thơ lớn, danh nhân văn hóa thế giới. Đời thơ của ông luôn song hành với đời chính trị. Người đã để lại cho đất nước này một sự nghiệp văn chương đồ sộ và phong phú. Trong số đó, bài thơ Tả cảnh của Pa-bô ra đời trong thời kỳ chống thực dân Pháp vô cùng khó khăn, gian khổ. Điều kiện sống và làm việc của Bác lúc bấy giờ hết sức khắc nghiệt: ở hang ắc nghĩa, ăn rau sắng thay cơm, ăn măng thay rau. Bàn học là chiếc bàn đá ọp ẹp bên suối. Đoạn thơ miêu tả phong cách táo bạo, tinh thần lạc quan yêu đời và cả “rừng thú” rộng lớn, tươi sáng của ông.

      Sống trong nghèo đói và khó khăn, nhưng điều đó không làm phiền bạn. Một lòng một dạ lãnh đạo phong trào cách mạng, Người quên hết gian khổ, luôn phấn khởi và tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước.

      Ba câu đầu của bài thơ tả cảnh sinh hoạt và công việc của Bác. Câu đầu tiên nói về nơi ở, câu thứ hai nói về thức ăn và câu thứ ba nói về phương tiện làm việc. Câu thứ tư là câu trữ tình, thể hiện cảm xúc của ông về cuộc sống lúc bấy giờ. Trong thực tế khó khăn gian khổ, tâm hồn ông vẫn sáng ngời chí khí cách mạng.

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Cái hang em ở gọi là hang cóc bun, đáy chỉ hơn một mét vuông một chút, tương đối bằng phẳng, có thể kê ván thay giường. Vách hang cao và lõm, không khí lạnh và ẩm. Trước cửa hang có một con suối nhỏ, chảy sát chân núi. Bàn của tôi là một trong hai hòn đá, và cái dưới cũng gần con lạch.

      Không gian sống của bạn được chia thành hai phần: một phần là hang động và phần còn lại là dòng suối. Cũng có hai loại hành động là đi suối và vào hang. Sáng làm việc bên suối, tối ngủ trong hang. Vẫn là nhịp 4/3 hoặc 2/2/1/2 của thơ thất ngôn đời Đường, nhưng bên trong có sự đều đặn, vân vân. Quá trình mang thai giống như nhịp điệu tuần hoàn của đất trời. Sáng và tối, tối và sáng, trong và ngoài… giản dị, quen thuộc nhưng trường tồn, cân nhắc.

      Những gian khổ của cuộc sống, những hiểm nguy tiềm ẩn của kẻ thù… Trước phong thái điềm tĩnh và không gò bó của chú He, mọi thứ dường như chìm nghỉm và biến mất:

      Còn có cháo măng.

      Những bữa ăn đơn sơ, đạm bạc, suốt ngày chỉ có cháo ngô, măng đắng, măng rừng, rau rừng… và những thứ ấy luôn sẵn sàng. Mặt khác, cháo măng còn gợi nhớ về cuộc sống thanh bình của người già:

      Mùa thu ăn măng, mùa đông ngâm giá sen, mùa hạ ngâm hồ. (Ruan bướng bỉnh)

      Hai câu đầu hiện thực, câu thứ ba hiện thực trữ tình, không có bóng người, đến đây người xuất hiện, động tác rõ ràng:

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Nếu trong still ready hàm chứa một chút niềm vui thì đằng sau sự khác biệt về giới từ là một nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc. Bấp bênh, có nghĩa là không ổn định, không có chỗ dựa vững chắc, là hình ảnh ẩn dụ cho tình thế muôn vàn khó khăn của cách mạng Trung Quốc và cách mạng thế giới lúc bấy giờ. So sánh sự chỉn chu, nghiêm túc của công việc với vẻ bề ngoài giản dị, thất thường của bàn đá, nghe có vẻ hơi khôi hài, bông đùa nhưng thực ra lại mang ý nghĩa cách mạng. Câu thơ toát lên tư thế hiên ngang, vững vàng của ông trước mọi hiểm nguy, điểm thêm nụ cười tao nhã, cao quý. Người xưa không cam lòng, thường lui vào núi rừng để lấy niềm vui của rừng an ủi tâm hồn, nhưng chú thì khác. Bác đến với núi thẳm rừng già không phải để ẩn náu mà để vạch ra từng bước cho phong trào cách mạng giải phóng dân tộc. Sự nghèo khó, thiếu thốn về vật chất được chuyển hóa thành sự giàu có về tinh thần:

      Đời cách mạng là sang!

      Như vậy, suối không chỉ là nơi lao động, và hang không chỉ là nơi nghỉ ngơi, mà hang còn tạo ra một không gian đủ rộng mở để nhịp sống con người hòa cùng nhịp sống của đất trời. . Công việc khó khăn, vất vả cũng bị cuốn theo nhịp điệu chu kỳ đó. Cháo măng tuy đắng và đáng thương, nhưng đã nuôi lớn đến khi đủ đầy, thành niềm vui phút chốc. Bản dịch lịch sử đảng trên bàn đá đổ nát cho thấy quá trình cách mạng đứng vững trong thời kỳ khủng hoảng. Cuộc sống thực sự là cách mạng! Tinh thần của bài thơ được kết tụ ngay trong con chữ. Niềm tin và niềm tự hào của bạn chạy xuyên suốt bài thơ.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 15

      “Ôi, sáng nay xuân 41, rừng ven trắng nở rộ, mơ màng… lặng im. Chim hót véo von bên bờ lau, vui đến ngỡ ngàng…”.

      (“theo bước chân tôi”-)

      Sau 30 năm bôn ba bôn ba tìm đường cứu nước, đầu năm 1941, Chủ tịch Hồ Chí Minh bí mật trở về NorthGlass, Heights. Giây phút ấy thật thiêng liêng và xúc động.

      Hang pac bo đã trở thành nơi cư ngụ và di chuyển bí mật. Bài thơ “Tám cảnh trước mắt” được Bác Hồ sáng tác vào tháng 2 năm 1941 theo thể thất ngôn Đường luật:

      “Sáng xuống suối, tối về hang, cháo măng cũng sẵn, nói chuyện sử Đảng, đời hoạt động cách mạng thật là xa hoa”

      Bài thơ phản ánh hoạt động phong phú, sôi nổi, phong thái điềm đạm và tinh thần lạc quan cách mạng của người chiến sĩ vĩ đại trong hoàn cảnh bí mật khó khăn, gian khổ.

      Câu thơ mở đầu gợi lên cuộc sống thầm kín của nhà thơ trong những ngày đầu mới trở về, đó là “đốt lửa”. Hai phép so sánh ấn tượng:

      “Sáng ra sông, tối về hang”.

      Xem Thêm : Cảm nhận của em về truyện ngắn Làng – Kim Lân – Tạp Chí Giáo Dục

      Thơ có thời gian, không gian và vận động. Thời gian là “sáng” và “bóng tối”; không gian là “dòng chảy” và “lỗ”; vận hành là “ra” và “vào”. Mọi sinh hoạt trở thành nề nếp, từ sáng đến tối, từ khe suối đến hang hốc, từ lối ra đến lối vào, lúc đó cách mạng còn sơ khai, hoạt động chính trị chủ yếu là phong trào kiến ​​thiết, được tiến hành bí mật, nhiều khó khăn. . Người chiến sĩ quốc gia vĩ đại này sống và làm việc ở Bắc Bảo: “Sớm xuống suối, vào hang muộn”. Quy luật vận động này là hiện thân của tinh thần chủ động, lạc quan rất cao trong việc chiếm lĩnh hoàn cảnh.

      Trong vế thứ hai, có hai cách hiểu rất thú vị về từ “được”. Sống ẩn dật giữa những con suối trong hang, chỉ có cơm cháo nhưng ở hang này, sẵn có đủ đầy. Đằng sau bài thơ là nụ cười của ông lão trải qua muôn vàn gian khổ nhưng vẫn lạc quan, yêu đời. Sau này, tư tưởng “phú quý phú quý” được nhắc lại vào đầu xuân năm 1947 trong bài “Cảnh rừng Việt Nam”:

      “Khách đến rồi, mời vào rang nếp, săn chén thịt rừng nướng. Non, nước trong, dạo chơi, rượu ngọt, chè trong, say…”.

      “vẫn sẵn sàng”, “thoải mái đi lại”, “mặc say”,… đều là những biểu hiện của sự “sang”, “dí dỏm”, “yêu đời”.

      Cái hiểu thứ hai: Dù không còn khó khăn, phải ăn cháo măng, nhưng khí thế cách mạng vẫn hừng hực, khí huyết sôi sục. Khó khăn đến đâu nhưng anh vẫn vững niềm tin “thắp lửa” với tinh thần “chuẩn bị cho ngày mưa”:

      “Biết đâu lửa trong hang có thể thiêu cháy vạn mạng người!”

      (“Theo toi”)

      Khác với những con người năm xưa “vượt cạn thành công”, sau khi ẩn cư trong rừng, Hồ Chí Minh đã sống và đấu tranh vì những lý tưởng cao đẹp:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”.

      Tổ quốc cần anh viết “Đường Cách Mạng”. Phong trào và cán bộ cần “người phiên dịch lịch sử đảng”. Hình ảnh “Bàn đá” không chỉ thể hiện tầng tầng khó khăn, thiếu thốn mà còn thể hiện tinh thần đấu tranh, hy sinh vì thắng lợi của cách mạng.

      Dòng cuối của bài thơ rất thú vị để đọc. Dấu chấm than từ xa:

      “Đời cách mạng là sang!”

      “luxury” có nghĩa là sang trọng và cao cấp. Là cách thể hiện một cách sống, một quan niệm sống, cách ứng xử tốt đẹp. Để vượt qua khó khăn, sự khắt khe là điều xa xỉ. Chỉ có “cháo thịt măng tre”, chỉ có “bàn đá xéo”, nhưng họ vẫn sẵn sàng. Vì lòng lạc quan và niềm tin vào con đường cách mạng chống Nhật và Tây nhất định sẽ thắng lợi. Vì lý tưởng, vì đời sống tinh thần phong phú, vì tự do và không bị gò bó. Nhà thơ Du Hu có một bài thơ rất hay miêu tả vẻ thanh tao của Bác Hồ kính yêu:

      <3

      (Bác)

      Tức cảnh pac bộ là một bài thơ hồn nhiên, giản dị mà sâu sắc, đẹp đẽ. Thơ là tâm hồn, cuộc đời và hành trạng của Bác Hồ. Bốn cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của Xiaobao đã trải qua 60 năm. Nơi đây như một chứng nhân lịch sử của những năm tháng gian khổ của cách mạng Việt Nam và của các đồng chí lãnh tụ dưới suối nước lạnh của vực sâu. Nó khơi dậy ở mỗi chúng ta niềm lạc quan yêu đời, hiểu đời, hướng tới lí tưởng cao đẹp.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 16

      Đó là cảnh pac boi do bác Hồ ở Cao Bình dựng năm 1941. Đây là bài thơ ra đời của ngoại sau ba mươi năm hoạt động cách mạng. Bác về nước và lãnh đạo nhân dân cả nước ta trong cuộc kháng chiến, cứu nước. Vào thời điểm đó, mọi người sống và làm việc trong điều kiện khó khăn và nghèo nàn trong các hang động pac bo.

      Hai câu đầu của bài thơ, Bác Hồ đã miêu tả cuộc sống nghèo khổ, cơ cực trong hang đá nhưng với giọng điệu lạc quan, thoải mái, với tinh thần lao động nồng nhiệt, hăng say. Vì miền Bắc được làm việc trên chính quê hương của mình, được gánh vác sứ mệnh cao cả là lãnh đạo nhân dân đứng lên giải phóng dân tộc, giành lại độc lập, tự do:

      “Sáng ra suối, tối về hang

      Cháo măng mùa đông và “

      Tuy nhà thơ chỉ cô đọng hai dòng 14 chữ nhưng đã miêu tả sinh động toàn bộ thời gian và không gian của Xiaobaodong. Tôi sống trong hang, buổi sáng đi làm bên bờ suối, thức ăn chính của tôi là măng và cháo. Qua đó, chúng ta hình dung ra một cuộc sống trật tự, ngăn nắp và đúng giờ. Trong môi trường sống đặc biệt của Thành phố Hồ Chí Minh, việc kết hợp các từ đối lập sáng tối, ra vào, ra vào hang đã thành thói quen.

      Thức ăn hàng ngày tuy ít ỏi đến đáng thương, chỉ có rau và cháo, nhưng đó là thức ăn tự nhiên của núi rừng ban tặng. Nhưng từ hai câu thơ trên có thể thấy được, hắn đối với loại cuộc sống này cực kỳ thoải mái, cũng không có cảm thấy chua xót. Một mặt là cơ sở vật chất thiếu thốn, mặt khác là tinh thần lạc quan, thanh thản. Bạn đã chọn lạc quan về tình hình.

      Hãy phân tích khung cảnh và xem niềm vui chân chính, giản dị của bạn nằm ở đâu. Sống mãn nguyện, vui vẻ và tận hưởng cuộc sống trong hang pac bo. Sống hài hòa với thiên nhiên và sống theo thiên nhiên. Vì vậy, không chỉ tác phẩm này mà hầu hết các tác phẩm khác của ông nghiễm nhiên trở thành những người “bạn tâm giao” thân thiết như:

      “Phong cảnh rừng Việt Nam đẹp quá

      Hát suốt ngày, chim ríu rít…”

      (Cảnh rừng Bắc Bộ)

      Cỏ khô:

      “Tiếng nước chảy trong như tiếng hát xa

      Cổ Nguyệt Trong Hoa Lồng…”

      (Chế độ xem ban đêm)

      Ở ông toát lên phong thái của một thi nhân, với tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, không màng vật chất, giống như cuộc sống của các bậc hiền nhân ngày xưa.

      “Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng”

      Hồ sen mùa xuân, hồ sen mùa hè

      Rượu trên cây ta muốn uống

      Giàu như mơ”

      (bình thường – nguyễn thanh khiêm)

      Tuy nhiên, không phải như các bậc thánh nhân tìm đến thiên nhiên, núi non để trốn chạy thế giới bên ngoài xô bồ, trốn tránh cuộc đời. Tuy sống cùng thiên nhiên, hòa làm một với vũ trụ, nhưng Người đang thực hiện sứ mệnh của một đảng viên cộng sản, một chiến sĩ yêu nước, lãnh đạo nhân dân làm cách mạng:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Đời cách mạng thật là sang.

      Không chỉ thiếu ăn mà phân tích cảnh quan cho thấy không gian sống và làm việc của con người cũng rất đơn sơ. “Bàn đá bấp bênh” Bàn đá không chỉ là bàn học, mà còn là sự bấp bênh của lòng người. Một đồ vật đơn giản và bình thường như phiến đá hỗ trợ một người làm công việc đặc biệt: “bên dịch thuật”.

      Ba tuyến phòng thủ đồng thời được gieo vào “Dịch Đảng” làm cho câu thơ thêm vững chắc, đồng thời ta cũng cảm nhận được tâm hồn quật cường, lòng dũng cảm, niềm tin sắt son của Bác cùng với sứ thần.

      Vì thế, cái bàn được Bác miêu tả là không vững vàng, nhưng nó được dùng để chỉ “lòng chai đá của người cách mạng nhìn vào viên đá trên bàn…” (chuẩn bị lan viên). Bài thơ khắc họa cho ta thấy một hình ảnh người chiến sĩ cách mạng oai hùng, anh dũng giữa thiên nhiên núi rừng. Bác như một ông tiên đọc sách giữa thiên nhiên tĩnh lặng, bình yên và thanh thản.

      Cuối bài thơ là lời khẳng định của Bác Hồ “đời cách mạng thật là sang” thật nhẹ nhàng, thẳng thắn và tràn đầy lạc quan. Dẫu biết rằng đã làm cách mạng thì không tránh khỏi muôn vàn khó khăn, gian khổ, nguy hiểm. Nhưng tôi nghĩ có một cuộc cách mạng là điều rất “xa xỉ”. Vì người Bắc sống giữa thiên nhiên của chính quê hương mình. Người suốt đời chiến đấu vì độc lập, tự do của Tổ quốc, cứu nước, cứu dân, đem lại hạnh phúc, hòa bình cho dân tộc.

      Thơ tứ tuyệt, tinh thần hiện đại kết hợp với hương vị cổ xưa, âm thanh tươi vui dễ tiếp cận, và những hình ảnh mộc mạc, giản dị trong cuộc sống hàng ngày để tạo nên một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp. Một gói thành công. Qua phân tích, ta thấy được phong thái điềm đạm, tinh thần lạc quan, bản lĩnh phi thường, kiên cường, vượt qua mọi khó khăn gian khổ, tấm lòng nhân hậu, giàu tình yêu thiên nhiên và lòng yêu nước sâu sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 17

      Bác Hồ không chỉ là vị lãnh tụ kiệt xuất của dân tộc Việt Nam mà còn là một nhà thơ. Ai có nhiều tác phẩm hay thì cũng có thể nói về hoàn cảnh, bối cảnh của những năm chiến tranh. Bài thơ này là một trong những bài thơ hay ông viết trong hoàn cảnh khó khăn, cuộc sống gian khổ nhưng ông vẫn tích cực tham gia cách mạng.

      Tháng 2 năm 1941, bác tôi trở về với Tổ quốc Việt Nam thân yêu, sau 30 năm bôn ba năm châu bốn bể tìm đường cứu nước. Vào thời điểm xảy ra đại loạn, ông đã đích thân đứng ra triệu tập Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ bảy. Trong cuộc họp, Người cũng vạch ra đường lối cách mạng trong tình hình mới, đồng thời quyết định thành lập mặt trận Việt Minh để tăng cường khối đại đoàn kết các tầng lớp nhân dân, kháng Pháp, đuổi Nhật, và trong chớp mắt, có cơ hội giành được độc lập. Lúc này, anh ấy đang sống trong hang Xiaobao, và trong điều kiện sống rất khó khăn, anh ấy đã viết một bài thơ tên là “Xiaobaojing”.

      Bài thơ này cũng chỉ có bốn câu nhưng cũng cảm nhận được một giọng điệu hài hước. Mọi thứ như tỏa ra một cảm giác vui tươi, tốt đẹp đến nỗi không còn khó khăn nào nữa. Khi phân tích bài thơ này, ta cũng đang đi tìm niềm hạnh phúc thoải mái ấy, bởi ta đã trải qua những khó khăn, gian khổ, mới thấy được một tâm hồn điềm tĩnh, lạc quan, luôn yêu đời. . Bạn luôn thanh cao và giản dị.

      Sáng ra suối, tối vào hang.

      Không khó để nhận thấy câu thơ ngắt nhịp ở giữa, tạo thành hai làn sóng đôi, toát lên vẻ nhịp nhàng, đồng thời tạo nên một nề nếp nội tâm, sáng tối. …câu thứ hai mỉm cười, cũng cho ta thấy thức ăn của cư dân sống ở suối và hang động rất phong phú và đầy đủ. Đối với phần thừa:

      Còn có cháo măng.

      Bài thơ chỉ vỏn vẹn có mấy dòng nhưng cho người đọc thấy cuộc đời thật nghèo khó. Cơm cháo chỉ có cháo mà măng thì lúc nào cũng sẵn sàng. Có thể thấy, chính giọng điệu thoải mái, vui tươi của cả bài thơ đã khiến ta không còn cảm nhận được sự khó khăn của hoàn cảnh. Không thiếu, nhưng đầy đủ như mọi khi.

      Câu đầu tiên là cuộc sống, câu thứ hai là ăn uống và câu thứ ba là công việc. Người đọc dường như nhận ra rằng ba câu đầu là miêu tả đời sống vật chất, và dường như chỉ có câu cuối mới bộc lộ tâm trạng, suy nghĩ của tác giả. Nếu hiểu như vậy sẽ phù hợp với mạch bài thơ, kết bài sẽ cô đọng hơn.

      Bàn đá chông chênh, lịch sử đảng dịch.

      Không khó để nhận ra rằng chỉ riêng từ “vấp” là thủ pháp duy nhất được sử dụng trong bài thơ này, và nó cũng rất giàu hình ảnh. Độc giả cũng có thể cảm nhận được hết sức hấp dẫn của ba từ “dịch lịch sử đảng” mà bạn đã sử dụng. Chính điều này đã tạo nên sự gấp khúc, như đè nặng ba câu thơ với nhau.

      Đời cách mạng thật là sang.

      Trước đây chúng ta sống chan hòa với suối nguồn, thiên nhiên thì nay những người lính bộ đội Cộng sản dường như dựa vào thiên nhiên để cải tạo thiên nhiên. Đây là một hình ảnh khác, thoạt nhìn, đó là một chú chuyên tâm dịch lịch sử đảng, với uy tín của một nhà lãnh đạo quốc gia. Bác cũng là một nhà cách mạng vĩ đại – một hình ảnh đẹp làm sáng bừng cả bài thơ. Cách anh kết thúc bằng từ “hát” thật tài tình khiến cho cả bài thơ như được thắp lên.

      Qua bài thơ này, người đọc như cảm nhận được nỗi vất vả của một vị lãnh đạo lo cho dân, lo cho nước. Đồng thời, tôi thấy được hình ảnh và tấm lòng của vị lãnh tụ kính yêu – Hồ Chí Minh, người đã vượt qua tất cả, giành lại độc lập cho dân tộc.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 18

      Hồ Chí Minh là lãnh tụ vĩ đại của dân tộc, người cha kính yêu của nhân dân, nhà thơ lớn của dân tộc. Hầu hết các tác phẩm của anh đều viết về cuộc sống khó khăn, nhưng toát lên một tinh thần rất lạc quan yêu đời. Một trong những tác phẩm tiêu biểu đó là bài thơ “Phong cảnh”. Bài thơ này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho bạn đọc trong và ngoài nước.

      Bài thơ canh pac bo được viết vào tháng 2 năm 1941. Sau 30 năm bôn ba nước ngoài và hoạt động cách mạng, Bác đã về nước để trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam nhằm giành thắng lợi nhanh chóng, giải phóng ách thống trị của nhân dân ta của áp bức. Bác sống và làm việc trong một hang động nhỏ gần biên giới Việt Trung, đó là hang Pắc Bó. Cuộc sống mưu sinh và lao động đã thôi thúc tôi viết bài thơ này.

      Hai dòng đầu của bài thơ nói về cách bạn sống và sống:

      “Sáng ra suối, tối về hang”

      Thơ thất ngôn “đi sớm” – “vào muộn” cho ta thấy được nếp sinh hoạt của ông. Mỗi ngày, mỗi buổi sáng, ông đều ra ngoài buôn bán, và sau một ngày bận rộn vào buổi tối, ông sẽ trở về hang động để nghỉ ngơi. Dù công việc vô cùng bận rộn và căng thẳng nhưng ta thấy ở con người toát lên một tinh thần lạc quan yêu đời và sống chan hòa với thiên nhiên. Do công việc và cuộc sống vất vả nên bữa ăn của mình cũng đạm bạc lắm :

      “Cháo măng chưa chín”

      “Cháo bột” và “măng xanh” là hai món ăn vô cùng giản dị nhưng lại là món ăn nổi tiếng của vùng núi Tây Bắc. Giọng điệu hài hước của anh bộc lộ tâm trạng vui vẻ để thích nghi với tình thế khó khăn. Mặc dù là người lãnh đạo đất nước trong Chiến tranh chống Nhật Bản và đóng một vai trò cực kỳ quan trọng đối với đất nước, nhưng ông không bao giờ phàn nàn về điều kiện sống của mình mà bày tỏ sự hài lòng với những gì mình đã sử dụng. Sự hy sinh của anh khiến chúng tôi không khỏi khâm phục và khâm phục người đàn ông này.

      Hai bài thơ sau tác phẩm và quan điểm về cuộc đời cách mạng:

      “Bàn đá chông chênh, dịch lịch sử đảng, đời cách mạng thật là xa xỉ”

      Từ “nặng nề” giúp người đọc hình dung ra bàn làm việc của một người không vững đang khập khiễng đi lên đi xuống. Nơi làm việc của anh chỉ gói gọn trong chiếc bàn ọp ẹp, xiêu vẹo nhưng dù môi trường làm việc khắc nghiệt đến đâu, anh càng quyết tâm hơn. Người không quản ngại gian khổ, nguy hiểm, chiến đấu vì sự nghiệp giải phóng dân tộc. Với ông, đó là niềm hạnh phúc khôn tả nên ông nói “đời cách mạng thật là sang”. Một câu thơ thôi đã thể hiện tinh thần đanh thép và lòng yêu nước thương dân vô bờ bến của Người.

      Như vậy, Bác đã dùng bốn câu thơ ngắn gọn, giọng điệu hóm hỉnh để tái hiện cuộc sống sinh hoạt, lao động đầy gian khổ nhưng toát lên tinh thần lạc quan, niềm tin vào tương lai tươi sáng của nhân dân. Ai là vị lãnh tụ được toàn dân Việt Nam thật sự kính trọng và yêu mến!

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 19

      Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ vạn năng của dân tộc Việt Nam. Trên con đường cứu nước trường kỳ, Người đã đi nhiều nơi, làm nhiều công việc khác nhau. Ba mươi năm sau, mùa xuân năm 1941, Người trở lại quê hương, nơi Người đặt chân đầu tiên là ngôi trường cấp III. Kể từ đó, những người sống và làm việc ở hang Pắc Bó (Cao Bình) được trực tiếp tham gia chỉ huy phong trào kháng chiến. Cũng chính tại nơi đây, ông đã sáng tạo ra nhiều tác phẩm độc đáo, “Thập cảnh bát bảo” là một trong số đó.

      Trước hết, ba câu đầu tiên của bài thơ này dường như phác họa cuộc sống hàng ngày và công việc của chú ở Beipodong trong tâm trí người đọc. Phần đầu ghi rõ sinh hoạt đời thường của lãnh tụ Hồ Chí Minh.

      Sáng xuống suối, tối vào hang

      Bằng phép đối lập chính xác và độc đáo “sáng”-“tối”, “ra”-“vào” những câu thơ cho thấy nhịp sống thường ngày, được lặp đi lặp lại đều đặn hàng ngày trong những ngày qua. Sống trong hang pắc pó. Đồng thời, câu thơ cũng cho thấy nơi Bác sống và làm việc chủ yếu hàng ngày là “cái hang” và “bờ suối”. Hàng ngày, anh đi làm việc bên bờ suối theo cách này, và sau một ngày bận rộn thì vào hang để nghỉ ngơi và sinh sống. Có thể thấy ngay câu đầu tiên đã cho ta cảm nhận rõ nét về cuộc sống đời thường của Người, dù khó khăn, thiếu thốn nhưng ở Người ta vẫn thấy được sự hào hiệp, nề nếp và luôn chan hoà với thiên nhiên.

      Không chỉ tái hiện cuộc sống thường ngày mà ở hồi hai còn thể hiện rõ nét câu chuyện giản dị của Bác Heo ăn uống.

      Trong cháo còn măng.

      “Cháo bột” và “măng” là những món chính trong bữa ăn hàng ngày của tôi. Tuy thức ăn chỉ có vậy, đạm bạc và thiếu thốn nhưng tinh thần của các cụ thật khiến chúng tôi khâm phục – “chưa sẵn sàng”. Tôi thấy hình như ông nghĩ ăn những món ăn dân dã hàng ngày ấy là một niềm vui, một sự thích nghi và vượt qua khó khăn, thiếu thốn. Nhưng có lẽ, điều quan trọng nhất ẩn chứa trong thái độ sống tích cực, tinh thần lạc quan không ngại khó khăn, trở ngại của anh.

      Nếu như hai câu thơ đầu thể hiện rõ cuộc sống thường ngày của bác thì câu thơ thứ ba cho người đọc thấy những việc bác làm hàng ngày.

      Bàn đá không bằng sử sách.

      Thêm từ gợi hình “sóng gió” vào sau danh từ “bàn thạch” thể hiện điều kiện làm việc tạm bợ, khắc nghiệt của ông. Không chỉ làm việc trên bàn đá, mà còn là “bàn đá lung lay” mang đến cho người ta cảm giác chao đảo, chông chênh, không ổn định càng tăng thêm độ khó. Tuy nhiên, dù khó khăn đến đâu, Người vẫn ngồi đó, kiên trì với công việc “phiên dịch lịch sử Đảng” có ý nghĩa to lớn đối với sự nghiệp cách mạng nước nhà. Tất cả những điều đó phản ánh sự tập trung cao độ, sự kiên cường và nỗ lực không ngừng của Người vì sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta và cuộc kháng chiến vĩ đại.

      Suốt cuộc đời hoạt động cách mạng, nhà lãnh đạo tài ba này có một tình cảm sâu nặng.

      Đời cách mạng thật là sang.

      Trong cuộc đời hoạt động cách mạng của mình, Người đã trải qua muôn vàn gian nan thử thách, nhưng có lẽ với Người, Người mới đem lại hạnh phúc, bình yên cho nhân dân, nền độc lập cho non sông. Nước là niềm hạnh phúc lớn nhất, thiêng liêng nhất, vì thế cuộc đời cách mạng của Người mới “sang chảnh”, giàu có đến thế. Chữ “Sang” giống như nhãn đề của bài thơ này, làm nổi bật phong thái ung dung, tinh thần lạc quan, cả niềm tin sắt đá vào cách mạng Việt Nam.

      Tóm lại, bài thơ “Tám cảnh tức cảnh” thể hiện rõ phong cách của nó ở thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, hình ảnh thơ giản dị, tự nhiên, giọng thơ nhẹ nhàng hóm hỉnh. Con đường hoạt động cách mạng. Đối với tôi, được hoạt động cách mạng, được đem lại hạnh phúc cho nhân dân, được cống hiến sức mình cho nhân dân là một niềm hạnh phúc lớn lao, một phú quý lớn lao.

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 20

      Văn học Việt Nam có nhiều tác giả có đóng góp quan trọng. Mỗi giai đoạn lịch sử khác nhau đều có những mốc son văn học khác nhau. Trong số đó phải kể đến tác giả Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ vĩ đại, nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam – Hình tượng của chính Người – người chiến sĩ anh hùng trong Kháng chiến. Thông qua những bài thơ, cảnh chiến đấu, góc nhìn và khía cạnh của ông trong những tình huống chiến đấu khó khăn.

      Đầu bài thơ là bức ảnh chụp cuộc sống của Bác Hồ ở Xiaobao:

      “Sáng xuống suối, tối vào hang, cháo cũng được”

      “Đi sớm về muộn” là hành vi lặp đi lặp lại, đều đặn hàng ngày của bạn, giống như một chu kỳ tự nhiên. Bài kệ này cho chúng ta biết chỗ ở liên quan đến hành động ra vào là động. Điều kiện sống vô cùng khắc nghiệt, khó khăn, gian khổ và vì sự nghiệp cách mạng của đất nước, đồng bào phải ở trong những hang động đầy nguy hiểm. Các nhà lãnh đạo của chúng tôi không ăn hàu, và khăng khăng ăn cháo và măng mỗi ngày. Đây là những món ăn bình dị, dân dã gắn liền với vùng quê cách mạng. Cuộc sống tuy khó khăn, thiếu thốn nhưng con người luôn lạc quan và sẵn sàng chấp nhận.

      Cuộc sống dù khó khăn đến đâu cũng không ảnh hưởng đến sự cống hiến cho cách mạng của tôi:

      “Bàn đá chông chênh, dịch lịch sử đảng, đời cách mạng thật là xa xỉ”

      Nơi rừng núi có vị lãnh tụ ngồi bên bàn đá nát tìm đường cứu nước. Chúng ta thường biết rằng các cuộc họp của đảng, nơi các chiến thuật được thảo luận trên tiền tuyến hoặc trong các trung tâm hội nghị, rất long trọng và hoành tráng. Nhưng đối với Bác Hồ, việc Người nghiên cứu đường lối cứu nước lại được thực hiện ở nơi núi sâu, vách đá, điều đó cho thấy vị lãnh tụ này vô cùng đáng kính. Cả cuộc đời Người gắn liền với cách mạng và con đường cứu nước. Dù điều kiện bên ngoài có khắc nghiệt, gian khổ và khó khăn đến đâu thì lý tưởng và những suy nghĩ cao đẹp của bạn sẽ khiến cuộc sống của bạn trở nên tốt đẹp và “sang chảnh” hơn bao giờ hết. Đoạn thơ cho ta thấy rõ hơn những gian khổ cuộc đời, những con người và chú đã phải trải qua để thêm yêu mến, cảm phục Bác, thêm trân trọng nền độc lập, tự do mà mình đang được hưởng.

      Cuộc sống của bạn có vẻ đơn giản và mộc mạc, nhưng nó cũng vô cùng tươi đẹp và lạc quan. Ngay cả trong những tình huống khó khăn nhất, anh ấy vẫn biết cách làm cho cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp hơn. Đã nhiều năm trôi qua nhưng bài thơ vẫn giữ nguyên giá trị đẹp đẽ ban đầu, để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 21

      Nếu được trở về đất mẹ trên mảnh đất bị ách áp bức, lao lý của ông chú hành hạ, anh được là chính mình, được tự do sống cuộc đời và lý tưởng cách mạng của mình. Trải qua muôn vàn gian khổ, thời gian đã trui rèn cho người lính ấy những phẩm chất cao quý mà ít người có được. Bài thơ “Tám cảnh tức cảnh” là một bài thơ được viết bằng tâm hồn và nhân cách cao đẹp của người nghệ sĩ, là bức chân dung về cuộc đời của người chiến sĩ cách mạng tràn đầy niềm lạc quan, vui tươi.

      “Sáng ra suối, chiều về Đông Phủ, cháo măng đã sẵn sàng”

      Cuộc sống thiếu thốn mọi bề, nơi ở thiếu tiện nghi, chật chội. Thuật ngữ “sáng ra tối vào” diễn tả hoạt động đều đặn diễn ra hàng ngày như một nhịp điệu, một thói quen. Trong một hang động tối tăm và hoang vắng không đáng sợ, nơi đặt đài phun nước rất gần gũi với thiên nhiên. Đối với bữa ăn đơn giản, bình dân “cơm cháo măng” thì từ “chuẩn bị” có nghĩa là đầy đủ, không thiếu. Những câu thơ dí dỏm, những câu chuyện cười, sự nghèo khó và khó khăn dường như bị xua tan, thay vào đó là sự mãn nguyện, an ủi, sử dụng và vui thích trong những điều nhỏ nhặt của cuộc sống và công việc. Dường như trong anh luôn là người có cảm giác tin tưởng, yêu đời và gần gũi với thiên nhiên, xem thiên nhiên như người bạn tâm giao, để trong hoàn cảnh nào con người cũng có thể thích nghi.

      “Dịch lịch sử đảng bàn ghế ọp ẹp, cuộc đời cách mạng rực rỡ”

      Điều kiện làm việc cũng hết sức khó khăn, bàn ghế “bấp bênh”, thân phận bấp bênh nhưng ông vẫn chuyên tâm vào công việc cao cả là “phiên dịch đảng”. Tâm lý cực kỳ vững vàng, bản lĩnh của anh, vật chất tầm thường sẽ không làm lung lay ý chí của anh. Bài thơ khắc họa hình ảnh một nhà cách mạng ngồi bên bàn giấy giữa núi rừng heo hút, trăn trở trăn trở về vận mệnh dân tộc và con đường cứu nước. Kết thúc bài thơ là một lời khẳng định đầy mỉa mai về cuộc đời cách mạng, trong niềm tin của Người, Người chưa một giây phút lo cho dân tộc, nên với tôi lý tưởng cách mạng là lý tưởng “Sáng”.

      Bài thơ rơi vào bốn câu, lòng người thanh thản. Bác Hồ, một con người cao cả và giản dị, một con người suốt đời vì nước, một con người hết lòng vì dân, chúng ta hãy cùng khâm phục. Càng bần cùng càng thể hiện niềm lạc quan vô hạn sâu thẳm trong tim, càng gian khó ta càng thấy nghị lực phi thường của người cách mạng.

      Bằng hình ảnh bình dị, ngôn ngữ nhẹ nhàng, tự nhiên, giọng điệu vui tươi, hóm hỉnh, ông đã viết nên những vần thơ hay, gây nhiều xúc động trong lòng người đọc. Ở con người ta học được bao điều hay lẽ phải về lẽ sống cao cả.

      Phân tích cảnh bữa tiệc – mẫu 22

      “Mọi người lãnh đạo, nghệ sĩ, trong hàng trăm ngôi làng, trái tim rộng lớn của họ không ngừng đập những buồn, giận, đam mê…”

      (Giang Nam)

      “Sầu, hỷ, nộ, si…” bắt nguồn từ tình yêu đất nước, dân tộc. Hoạt động chính trị (lãnh tụ), làm thơ (nghệ sĩ) mà còn để bày tỏ tình yêu ấy. Đôi khi hai công việc dường như được cuộn thành một. Điều đó được thể hiện rõ qua những bài thơ sáng tác ở núi rừng Việt Bắc khi Người từ nước ngoài về nước trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng trong nước mà bài thơ này là một điển hình.

      Bài thơ này được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật theo các quy luật của thể thơ này. Nhà thơ ở đầu câu viết: ra bờ suối, vào hang đêm, những câu giới thiệu thời gian, địa điểm, công việc trong lúc bình thường được viết rõ ràng, dứt khoát bằng dấu phẩy 4/3. Đọc bài thơ này ta có cảm giác nhà thơ đang lặp đi lặp lại hành vi “vào ra” này ngày đêm, sáng tối. Tại sao?

      Người trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng nước nhà. Công việc của một nhà lãnh đạo chính trị khác với một nhà thơ, đặc biệt là một nhà lãnh đạo chính trị chống lại nhóm cầm quyền và giành lại độc lập, tự do cho đất nước và nhân dân.

      Các nhà lãnh đạo chắc chắn phải làm rất nhiều việc trong vai trò lãnh đạo phong trào. Nhưng của cải lúc đầu không có, để tránh bị truy lùng, hắn tìm nơi hiểm trở để lập đại bản doanh bước đầu hoạt động. Công việc của một nhà lãnh đạo chủ yếu là thiết lập phương hướng, kỷ luật, kế hoạch, v.v. Ánh sáng trong công việc và sự an toàn trong hoạt động cách mạng là ý nghĩa sâu sắc của “ánh sáng và bóng tối” trong câu nói.

      Nếu trong câu giới thiệu thời gian, địa điểm làm việc, nghỉ ngơi thì nhà thơ giới thiệu bữa ăn hàng ngày của mình ở câu bổ sung: Cháo măng tạm được. Một bữa hai món: rau sắng (bắp, bẹ), măng. Nhưng không chỉ với một bữa ăn, mà với mọi bữa ăn.

      Cụm từ “vẫn sẵn sàng” gợi cảm giác này. Đây là bữa ăn của cuộc đời mà những người dấn thân phải chấp nhận. Li Lai và Ruan Cui, những người lớn lên ở Lanshan trong quá khứ, đôi khi rơi vào tình huống tương tự:

      Khi linh sơn hết lương vài tuần, quân khu không có đội nào

      Cơm một nơi, ăn một nơi, ngủ một nơi, cực khổ, nhưng Hồ Chí Minh vẫn thế: trong lịch sử đảng, bàn đá chông chênh. Nói một cách đơn giản, không có bàn giấy, mặc dù việc dịch Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô để làm tài liệu học tập cho cán bộ cách mạng lúc bấy giờ là rất quan trọng. Không có bàn? Rồi lấy đá làm bàn. Cứ tưởng tượng cảnh anh mải mê làm việc trên chiếc bàn “ọp ẹp” ấy, người ta mới thấy rõ chất nghệ sĩ và niềm say mê với công việc của anh! Câu chuyện về bài thơ này có một ý nghĩa như vậy!

      Nơi ở của một vị lãnh tụ chỉ là cái hang đá bên suối, thức ăn mỗi bữa là cháo thịt lợn, canh măng, còn nơi làm việc là chiếc bàn đá xiêu vẹo bên suối, nhưng Người vẫn tin: cuộc sống cách mạng là cuộc sống là có thật Rất sang trọng. Lời, câu của bài thơ này phản ánh phong thái của bậc văn nhân trước đó. Chuyện trong tù với Phan Bội Châu:

      Cho dù nguy hiểm lớn đến đâu, tôi cũng không sợ.

      Đối với các giai đoạn của quy trình:

      Gặp khó khăn khi kể chuyện về những đứa trẻ một mình.

      Đây là tâm trạng lạc quan của những người chấp nhận con đường cách mạng giải phóng dân tộc trước hiểm nguy, tù đày, gian khổ. Đó là con đường đầy nước mắt và máu, cái giá phải trả cho độc lập, tự do. Không có tinh thần lạc quan trước khó khăn, hiểm nguy thì ít người thành công, thành danh.

      Suốt cuộc đời lạc quan không sợ hãi, sống bằng “cháo thịt măng” đã là xa xỉ rồi! Ngày trước nguyễn trai từ chức về Côn Sơn chơi với trúc, tùng, suối mát. tại:

      Không gian xanh ngàn mẫu chen ta ngâm mình dưới bóng cây sao không về với nửa đời vui mãi trong tục muôn chín chuyến?

      Cũng là niềm vui của Lin Xuan, nhưng niềm vui của Hồ Chí Minh khác xa với niềm vui của Nguyên Ti. Đại cương của sự khác biệt này là: với Nguyễn, Lâm Xuân thích sau khi dẹp loạn quân Minh thì làm quan, xa lánh cuộc đời “thô tục”; còn Hồ Chí Minh thì sung sướng được làm người chống đối. – Khởi nghĩa Pháp Những ngày đầu, Lâm Xuân trực tiếp lãnh đạo lực lượng chống thực dân.

      Tức cảnh pac bội, thể thơ tứ tuyệt, ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu, khắc họa rõ nét những gian khổ, khó khăn của người lãnh tụ trong những ngày đầu khởi nghĩa. Giọng điệu của bài thơ, đặc biệt là câu cuối mỗi câu, kết hợp với ngữ nghĩa của cả bài thơ khiến người đọc cảm thấy dễ chịu và chấp nhận cuộc sống gian khổ lúc bấy giờ vì lý tưởng cao đẹp mà nhà thơ theo đuổi. .Chắc nhiều bạn đọc cũng rút ra được bài học lạc quan từ bài thơ này.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 23

      Vào một ngày xuân năm 1941, vị lãnh tụ cách mạng của “Rừng Bách Biên hoa mai nở” – Anh hùng giải phóng dân tộc Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh, sau 30 năm bôn ba tìm đường cứu nước, cuối cùng đã về nước. Việt Nam lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Pháp. Người đã chọn pắc bo (độ cao) làm căn cứ kháng chiến, biến nơi đây thành cội nguồn của cách mạng cả nước. Hồ Chí Minh có một sự nghiệp chính trị chói lọi nhưng cũng có một sự nghiệp văn học đầy thành tựu, có thể nói cuộc đời hoạt động cách mạng và cuộc đời văn học của Người luôn song hành với nhau. Văn học là vũ khí đấu tranh, là áo giáp bảo vệ, là thú vui tao nhã lúc nhàn rỗi, những mặt này có quan hệ mật thiết với nhau. Vì vậy trong những ngày sống và làm việc ở pắc bo, mặc dù hoàn cảnh khó khăn không đủ đường, người thanh niên cách mạng trẻ tuổi lại phải đương đầu với đế quốc to lớn nhưng đồng chí vẫn giữ được tinh thần vui vẻ. Tôn trọng, tình yêu cuộc sống, tinh thần hiệp sĩ. Những tác phẩm ra đời trong hoàn cảnh ấy đã chứng kiến ​​tình yêu thiên nhiên, sự gắn bó thiết tha với thiên nhiên và tình cảm “đời cách mạng thật là sang” của Người.

      Trong hai phần đầu, các bạn đã tái hiện lại cảnh sinh hoạt, sinh hoạt ở pac bo với chất thơ tự nhiên, ngôn ngữ giản dị:

      “Sáng xuống suối, tối về hang, cháo đã sẵn”

      Chỉ hai bài thơ ngắn nhưng trung thành với thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, ít nhiều ẩn ý giữa các dòng nhưng không gian sống và làm việc của bác đã được gợi tả rõ nét. Những hình ảnh “bờ sông”, “khí trời lơ lửng” là những hình ảnh rất xa lạ với chúng ta ngày nay, nhưng với ông, đó lại là những hình ảnh gắn bó nhất, gần gũi nhất, thân thuộc nhất. Cuộc sống của tôi bắt đầu từ buổi sáng tắm suối, rồi làm việc bên suối cho đến tối, hang động là nhà của tôi, là nơi để tôi nghỉ ngơi, phục hồi sau một ngày mệt mỏi. Phải nói rằng cuộc sống không hề dễ dàng, nhưng Hồ Chí Minh không nghĩ như vậy, trước khó khăn, con người học cách thích nghi và sống hài hòa với thiên nhiên. 4/3 câu thơ mang điều này, cùng với hai đoạn phụ “Sớm ra suối/Muộn về hang” gợi cho người đọc cảm giác nhịp nhàng, nề nếp của đời thường, chất trữ tình của tình cảnh. Khung cảnh đó có phong thái nhẹ nhàng gánh trên vai những trách nhiệm nặng nề nhưng tâm hồn vẫn thanh thản, không màng đến những gian khổ của cuộc đời cách mạng.

      Không chỉ về điều kiện sinh hoạt, mà đồ ăn thức uống ở núi rừng cũng rất khan hiếm, quanh năm người dân chỉ ăn “cháo cháo, cháo măng” để no bụng. Vị nhạt nhẽo, ít chất dinh dưỡng, nếu ăn nhiều sẽ không chịu được. Nhưng bước vào thơ Chủ tịch Hồ Chí Minh, thái độ của Người đối với hai thứ “cháo cháo và măng” không khỏi khiến người ta cảm phục. Khi bạn viết “cháo măng còn chín” thì có nhiều điều cần phân tích ở hai chữ “còn chín”. Trước hết, nó thể hiện lập trường của Chủ tịch Hồ Chí Minh trước hoàn cảnh sống khắc nghiệt, dù ăn ngô, ăn măng cũng không bao giờ Người chê trách Người vì Người thấu hiểu những gian khó của đất nước. Không có gạo ăn, người ăn măng, cháo nên không có gì phải phàn nàn. Đứng trước hai loại thực phẩm này, Hồ Chí Minh vẫn thích ăn không ngớt, thậm chí coi đó là thú vui của người cách mạng. Sống trong rừng, ăn những thứ của rừng và sống hòa hợp với thiên nhiên. Còn gì quý hơn thiên nhiên? Nghĩ đến hai chữ “chưa chuẩn”, đây cũng có thể coi là chú thầm khen đế đậu adzuki nhiều măng, nhiều ngô nên các chiến sĩ cách mạng, các bác ở đây không sợ đói gì cả. vì ngô và măng lúc nào cũng có, Người ăn thoải mái.

      Có thể thấy Hồ Chí Minh sống chan hòa, gần gũi với thiên nhiên, sống thanh đạm như vậy mới có phong vị của các bậc hiền nhân cổ kim, có thể sánh với Nguyễn, hay Nguyễn là người cương nghị, cao thượng và giản dị trong đức độ. , Anh ấy biết cách tận hưởng niềm vui do hoa cỏ mang lại. Nhưng ông không giống như các bậc hiền triết xưa, thích tìm nơi thanh vắng, hưởng cuộc sống an nhàn vô ưu, lánh đời, ôm ấp không muốn thoát khỏi nỗi đau nhân gian,… một chiến sĩ cách mạng hết lòng vì đạo lý. sống vì nước, vâng. Tinh thần trách nhiệm với quốc gia khiến anh luôn làm việc chăm chỉ, vì vậy trong hoàn cảnh khó khăn và khó khăn, tâm hồn anh mất đi thái độ tận hưởng và thái độ bình tĩnh, khiến mọi người sảng khoái và ý chí chiến đấu của anh trở nên mạnh mẽ hơn từ đó về sau. Tâm hồn người chiến sĩ hòa quyện với tâm hồn người nghệ sĩ làm cho sự nghiệp cách mạng của ông thêm rực rỡ. Và hai câu thơ tiếp theo thể hiện tấm lòng thành kính của Người với sự nghiệp cách mạng cao cả:

      “Bàn đá chông chênh, dịch lịch sử đảng, đời cách mạng thật là xa xỉ”

      Sống trong cảnh cơ cực, gian khổ, tấm lòng cách mạng sâu sắc của Hồ Chí Minh càng thể hiện rõ. Hình ảnh “bàn đá chông chênh” không chỉ cho ta thấy môi trường lao động khắc nghiệt mà còn gợi cho người đọc cảm giác bấp bênh, còn nhiều thiếu thốn, bao hàm tình yêu. Những năm đầu của Cách mạng Việt Nam lập trường kháng chiến chống Pháp. Đảng ta mới thành lập, còn non trẻ, quân số còn non yếu, cơ sở vật chất, lương thực thiếu thốn mọi mặt. Cùng lắm là chúng ta có lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc và lòng căm thù giặc sâu sắc. Đến nỗi Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ trực tiếp chỉ đạo cách mạng, hết sức lo lắng. Nhưng các chiến sĩ cách mạng và những người sáng lập Đảng Cộng sản Việt Nam đã dao động từ khi nào? Người vẫn hết lòng “dịch sử đảng”, hết lòng lãnh đạo nhân dân ta tiến lên, luôn tư tưởng vững vàng, kiên trì đấu tranh, không bao giờ buông xuôi. Dù muôn vàn khó khăn, từ hoàn cảnh sống của cá nhân đến điều kiện cách mạng của cả nước, nhưng trái tim cách mạng của Hồ Chí Minh nơi núi rừng Tây Bắc luôn sáng đẹp, và cách mạng thực sự là một điều xa xỉ. “Người ý thức mình sinh ra là vì cách mạng, để làm phần việc của mình giành lại nền độc lập cho Tổ quốc mà cha ông ta đã đổ máu xương mấy trăm năm nay giữ vững. Ở đây, Hồ Chí Minh không có chính nghĩa, không có lý tưởng. đó là “ngông cuồng” hơn cả lý tưởng cách mạng, lý tưởng cứu nước… Trong khi ca ngợi cách mạng, Người thể hiện tình cảm cao cả và nhiệt huyết bất biến của một chiến sĩ cộng sản, một trí thức tiến bộ, một nghệ sĩ có tâm hồn cao thượng, giản dị. Qua đó ta thấy rằng, So với “bàn đá chông chênh” đầy thiếu thốn, đối với Người “cuộc đời cách mạng xa hoa” biết bao, sung túc và giàu có biết bao. con người Đó là lòng yêu nước, lí tưởng cách mạng, tinh thần lạc quan, yêu đời, yêu thiên nhiên Có thể thấy, dòng đầu của bài thơ là một quan niệm nghệ thuật ung dung, còn dòng thứ hai là tiếng cười hóm hỉnh, sảng khoái của ông vượt qua mọi khó khăn, vang vọng núi rừng.

      Có thể nói, cảnh pac bội là một bài thơ hay và sâu sắc của Bác Hồ viết trong thời kỳ hoạt động cách mạng ở Việt Nam. Với giọng thơ tươi vui, lạc quan, ngôn ngữ giản dị, ở đây ta không chỉ thấy một Hồ Chí Minh ung dung tự tại, sống chan hòa với thiên nhiên mà còn thấy hình ảnh người chiến sĩ. Tận tụy với cách mạng Tổ quốc, có lý tưởng cách mạng sâu sắc, có tâm hồn bình dị cao cả.

      Phân tích cảnh tiệc tùng – mẫu 24

      Tháng 2 năm 1941, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc-Hồ Chí Minh về nước sau 30 năm hoạt động cách mạng ở nước ngoài tìm đường giải phóng dân tộc, trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng trong nước. Những người sống và làm việc trong điều kiện đặc biệt khó khăn.

      Vào mùa xuân, trời còn lạnh, tôi đã ngoài năm mươi tuổi mà phải ở trong một cái hang nhỏ, phải trèo lên trèo xuống. pác bo thuộc huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bình. Cuộc sống vật chất rất cay đắng, thỉnh thoảng mới được ăn chút cơm nhưng người vẫn no nê rau sắng, măng tre… Ngày ngày, ông từ trong hang ra suối, ngồi làm việc bên chiếc bàn đá tự nhiên xếp chồng lên nhau. mà trông giống nhau. Không chỉ lãnh đạo chung cách mạng mà còn trực tiếp tham gia biên soạn tài liệu bồi dưỡng cán bộ. Một trong những tài liệu đó là cuốn Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô do Người dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Việt. Thời kỳ này, cách mạng Việt Nam đang trong giai đoạn chuẩn bị lực lượng, chờ thời cơ lớn giành độc lập, tự do cho cả nước.

      Với tinh thần lạc quan, nụ cười hóm hỉnh, tươi vui và những cảm xúc, ngôn ngữ, hình ảnh giản dị, gần gũi, Bác đã viết nên những vần thơ của những năm tháng gian khổ ấy:

      p>

      Sáng đến bên suối, chiều đến Đông Phủ, cháo măng vẫn còn. Lịch sử đảng đặt trên bàn đá, cuộc đời cách mạng thật là xa hoa.

      Với hai câu thơ đầu, một không gian và thời gian được mở ra. Bài thơ mô tả cuộc sống hàng ngày của anh ấy và đi du lịch ở North Wave, một cuộc sống vừa bí mật vừa rất khó khăn, sống trong hang động và làm việc dưới suối. Các từ chỉn chu, đều đặn: sáng tối ra vào trong hang suối: đều đặn có thể biểu thị một khuôn mẫu của một cuộc sông, một thói quen trong một hoàn cảnh đặc biệt.

      Mùa đông cháo măng vẫn ngon

      Cháo Pian là cháo ngô, măng là măng rừng. Rất nghèo, nghèo. vẫn sẵn sàng: Có thể hiểu là cháo mồng tơi luôn đầy và phải ăn ngay, hoặc: Dù gặp muôn vàn khó khăn, nhưng tinh thần cách mạng luôn sẵn sàng. Đoạn thơ đầy ắp những nụ cười hồn nhiên vượt qua khó khăn trở ngại, tràn đầy niềm lạc quan.

      Đằng sau nụ cười hồn nhiên là hương vị cổ điển truyền thống. Nghệ thuật trào phúng châm biếm sự khan hiếm vật chất tồn tại trong thơ cổ khi nguyễn đề văn:

      Đã lâu con không đến trường mẫu giáo Chợ rau cách xa ao Nước sâu không cá được.

      Hoặc khi Nguyên bướng bỉnh tự hào về một cuộc sống vật chất đơn giản và không màu mè:

      Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa hạ tắm hồ sen, mùa hạ tắm hồ

      Nụ cười vượt qua khổ đau là truyền thống đáng thương của bao bậc hiền nhân từ đời này qua đời khác, người có tấm lòng ngay thẳng tự nguyện từ bỏ thế gian, quay lưng lại với thế gian. Và lĩnh vực để giữ trái tim cao quý của mình. Từ chối sự giàu sang và bẩn thỉu, để nhận sự nghèo khó và trong sạch, hay nói cách khác là đổi của cải vật chất lấy sự sang trọng về đạo đức và tinh thần. Chính tinh thần cao thượng đã khiến người xưa tự hào và coi thường sự thiếu thốn vật chất.

      Không xa rời truyền thống đó, chú tôi vẫn vui vẻ sống cuộc đời cách mạng nghèo khó, bởi cuộc sống vật chất hiện nay của Bác dù đơn sơ, khó khăn đến đâu cũng là đời sống tinh thần. Sống có lý tưởng và sống vì tương lai dân tộc là một lý tưởng cao cả khiến con người không quản ngại gian khổ.

      Tuy nhiên, hai câu đầu của bài thơ dường như không chỉ ẩn chứa nụ cười gian khổ mà còn bộc lộ rất nhiều niềm vui, hòa mình vào khung cảnh thiên nhiên tự tại, ung dung tự tại. Cả hai câu đều có nghĩa chân thực, nhưng cố nhiên hàm chứa một ý nghĩa vượt quá tính cụ thể: hình như đây là cảnh một kẻ thong dong giữa núi rừng. Chú He không chỉ viết một lần:

      Cảnh rừng Việt Nam đẹp quá, suốt ngày nghe tiếng chim. Khách đến mời bắp nếp rang săn, và thường chén thịt rừng nướng. . . Cuốn sách chim rừng trước cửa, cà phê hoa văn nghiêng nghiêng…

      Gần gũi, chan hòa với thiên nhiên, sống giản dị, trong sạch là những nét làm phong phú tâm hồn ông. Bởi Bác Hồ đã từng khẳng định: “Cút chỉ có một điều ước, nước nhà độc lập, dân giàu nước mạnh. Riêng mình, Người chỉ muốn cái nhà có cỏ, có vườn để nhổ cỏ, có nơi để câu cá”.

      Con người và cảnh vật được phối hợp tạo nên nhịp sống đều đặn. Trong sự đều đặn như vậy có một loại cảm giác tự do, khiến người ta cảm thấy hắn sống ở đây, giống như một kẻ lang thang, một vị thánh, một đạo sĩ, một vị tiên ẩn cư, buổi sáng hắn ra bờ sông hái cỏ chơi đùa. đánh cờ, giảng kinh, chiều về động luyện công. Sau đó là hình ảnh của shaker. Nó như một chi tiết cụ thể làm phong phú thêm những điểm nhìn về thiên nhiên, rừng suối, nơi con người sống chan hòa với thiên nhiên, nơi con người dường như hòa mình hoàn toàn vào thiên nhiên, rũ bỏ mọi bụi bặm. Lây lan:

      Dòng suối róc rách – Tôi nghe như tiếng đàn hạc rụt rè. Côn Sơn có đá rêu em ngồi tựa đệm êm.

      Nhưng Bác khác Nguyễn và những con người khác. Như cái cách ung dung, đóng vai tiên phong trên đường, trong niềm vui sống hòa hợp với thiên nhiên, trong sự vượt qua những khó khăn khinh miệt. Khác ở chỗ, người xưa sống ẩn dật trong núi, xa rời thế giới, đây là một bước ngoặt đối với hiện thực, tóm lại là cảm thấy có chút thoát ly, là một nhà cách mạng (người tập hợp sức mạnh) .. Đấu tranh chống đế quốc phong kiến, đấu tranh giành độc lập tự do cho dân tộc, đưa đồng bào đến với hạnh phúc), thực tế sống nơi rừng núi hoàn toàn do điều kiện hoạt động bí mật, dù ở trong núi sâu nhưng vẫn cống hiến hết mình. với hiện thực xã hội, vì cách mạng là sự biến đổi xã hội tích cực nhất.

      Bởi vậy, từ khung cảnh núi rừng, sông suối, từ ẩn sĩ ăn cháo đá bát, hưởng lạc trần gian, thoát tục, quan niệm nghệ thuật thơ đã nhanh chóng đưa con người vào cuộc sống cách mạng, hoạt động. Bác Hồ không phải là một ẩn sĩ mà là một chiến sĩ. Bên dịch bàn đá chông chênh – Đoạn thơ miêu tả một hình dáng: bàn đá chông chênh. Ai đã từng đến pác bo sẽ thấy chiếc bàn đá này được ghép từ nhiều viên đá bên bờ lạch Lê Nin nơi Bác thường làm việc. Hiện ông đang dịch cuốn Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô để làm tài liệu bồi dưỡng cán bộ cách mạng Việt Nam. Hai khái niệm đối lập được đặt cạnh nhau: hình tượng bàn thạch chông chênh tạo thế không vững; cụm từ lịch sử đảng gồm những từ ngữ đanh thép, mạnh mẽ, rắn rỏi như lời nói. Tuyên bố táo bạo. Nghệ thuật tương phản hình ảnh và tông màu này rất hiệu quả trong việc thể hiện sự tự chủ và tự tin.

      Khổ thơ cuối có một kết thúc có hậu, hóm hỉnh:

      Đời cách mạng thật là sang

      Thì ra cuộc đời trình bày ở trên đã được tổng kết rồi: một cuộc đời cách mạng, một cuộc đời bí bách, chịu bao gian khổ, nhưng khi một người sống vì một lý tưởng cao đẹp, thì cuộc đời ấy có một hương vị đặc biệt: nó thật là ngông cuồng . Sang vừa mang ý nghĩa sang trọng, giàu có, vừa thể hiện một phong cách vượt lên trên những vật chất tầm thường mà đạt đến một đời sống tinh thần cao thượng đầy phong cách truyền thông. Vì bạn là người hiểu khó khăn thiếu thốn, nghèo đói là hiện tại, giàu sang là tương lai, hay nói cách khác nghèo đói là điều kiện vật chất của hôm nay, còn xa hoa là xu thế tất yếu của tương lai. Cuộc cách mạng ngày mai.

      Bài thơ là nụ cười hóm hỉnh, vui tươi, trong sáng của người chiến sĩ cách mạng biết sống có chí hướng, hoài bão lớn, là nụ cười sảng khoái dù biết trước những gian nan, vất vả của cuộc đời. Cuộc sống của khách trong rừng. Đây là thái độ đặc biệt đáng ghi nhớ của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

      Phân tích cảnh buổi tiệc – văn mẫu 25

      Hồ Chủ tịch của chúng ta không chỉ là một chính khách nổi tiếng, anh hùng tiền tuyến, thông minh, tài giỏi mà còn là một nhà thơ. Trong kho tàng văn học vĩ đại của Việt Nam, sự đóng góp của ông không nhỏ, các tác phẩm của ông đều được công nhận là những tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. Bài thơ này là một bài hát về tình yêu. Một cách tự nhiên, anh yêu đời và tràn đầy lạc quan trong hoàn cảnh khó khăn, thể hiện nghị lực của một người lính. Lối sống, vẻ đẹp phong cách thơ Hồ Chí Minh.

      Do chú tôi viết sau mấy tháng bôn ba cứu nước, về sống trong căn cứ bí mật nơi trọng yếu của đất nước (pac bo-cao bang), và trực tiếp lãnh đạo cách mạng.

      Bài thơ chỉ dài 4 dòng, thể thơ em chọn để thể hiện cảm xúc của mình quả là một bài thơ hay. Nhan đề bài thơ thể hiện quan niệm nghệ thuật mà tác giả muốn gửi gắm những suy nghĩ nhất thời qua những vần thơ tả cảnh thiên nhiên.

      “Sáng ra suối, tối về hang,”

      Cháo măng mùa đông còn đó;

      Bàn Đá Lịch Sử Đảng

      Đời cách mạng sang lắm! “

      Đọc 4 câu thơ ta tái hiện lại một khung cảnh hoàn toàn khác với ở thủ đô, thành phố vắng xe cộ ồn ào. Còn anh giữa núi rừng, tĩnh lặng, lòng người chan hoà với thiên nhiên, thanh thản, nhưng với bao gian nan, vất vả, thơ anh vẫn tràn đầy niềm lạc quan yêu đời, tưởng như chỉ có những điều bình dị thường ngày hoạt động ở đây, sống ở Here’s to the fun. Những câu thơ mở đầu dẫn ta đến gần nơi em ở, không gian “chảy”, “vào lỗ”, thời gian kéo dài “sáng”, “tối”, chúng tôi làm việc như người quen thuở nào. Nó thuộc lịch trình “ra” và “vào”, quy tắc tuy nhàm chán nhưng vẫn thể hiện phần nào sự chủ động ở những nơi tự nhiên, đây là tác phong của một người chiến sĩ cách mạng. nơi đấu tranh. Khi bắt đầu xây dựng phải chọn nơi bí mật để xây dựng phong trào, nơi đó phải bí mật và đầy thử thách.

      Ở những câu tiếp theo, sự thiếu ăn còn được thể hiện qua thức ăn cho bộ đội đang công tác chỉ có “cháo thịt” và “măng”. Cụm từ “sẵn sàng đi” ở đây hơi hóm hỉnh, nhưng cũng có hai nghĩa rõ ràng, và dù ở đây lương thực ít ỏi nhưng những sản vật núi rừng đặc trưng của pac bo luôn dồi dào. Đủ cho bạn. Trước hết, tôi vẫn thấy được sự lạc quan, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, sống theo phong cách của con người, vẫn giản dị, không cầu kỳ và tràn đầy tình yêu cuộc sống. Mặc dù vậy, tinh thần cách mạng không vì điều này mà dừng lại, và nhiệt huyết vẫn cao. Với tâm thế “luôn sẵn sàng”, Hồ Chí Minh luôn biết nghĩ cho mình, sống vì mục tiêu của đảng, của đất nước, Người không như những danh nhân trước đây núp sau hậu trường mà quên đi công việc chính trị gian nan. . Vì vậy, câu tiếp theo có ý nghĩa:

      “Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

      Bác vẫn nhiệt tình như vậy, dù có cố gắng, ý chí vẫn quật cường, hy sinh quên mình để nghiên cứu đường lối giúp cách mạng thắng lợi. Câu yêu thích của tôi trong toàn bộ bài viết là:

      Câu nói “đời cách mạng là đẹp”, “sang” không có nghĩa mỉa mai, mỉa mai mà là sự vinh dự đối với các anh, một nét rất tiêu biểu của cách mạng Việt Nam. ” “, phù hợp với “cảnh quan” của chúng ta. Ở đâu đó, con người vẫn có sự tự chủ để vượt qua mọi trở ngại trước mặt, và sống theo một cách khác, và cuộc sống vẫn là “xa xỉ”. Anh “hát” trong lòng vì còn đâu đó niềm vui, bởi ông hiểu rằng mình đang sống và lãnh đạo cách mạng trên đất mẹ, và ông vẫn tin rằng thắng lợi đã ở trong tầm tay.

      Với tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, yêu cuộc sống, cả bài thơ toát lên sự giản dị nhưng bài thơ trở nên nhân hậu, đẹp đẽ, nhấn mạnh điều đó. Những vần thơ của Bác cho chúng ta học tập tinh thần lạc quan, yêu đời, hiểu đời, biết theo đuổi lí tưởng cao đẹp. Bài thơ cũng là một minh chứng cho những ngày đầu cách mạng gian khổ. Thêm yêu mến, ngưỡng mộ vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta và “Việt Nam mãi đẹp nhất vì tên Người”! .

      ******************

      Trên đây là hướng dẫn chi tiết của thpt Sóc Trăng giúp em nắm được cách phân tích bài thơ và bức tranh Hồ Chí Minh. Ngoài ra, chúng tôi đã chọn lọc kĩ lưỡng và cập nhật thường xuyên nhiều tài liệu tham khảo lớp 8 khác để phục vụ cho việc học tập của các em học sinh. Chúc các bạn luôn chăm chỉ học tập và đạt điểm cao!

      Đăng bởi: thpt sóc trăng

      Danh mục: Giáo dục

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button