Hỏi Đáp

Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình Phải biết gắn bó và san

Em ơi em đất nước là máu xương của mình

Quê hương đã hiện thân trong mỗi chúng ta…

Chúng ta đã trải qua những năm không ngờ tới

Bây giờ vô tư quá…

Nguyễn khoa điểm đã mở đầu một bài thơ đường xa và cảm hứng như thế, những câu thơ thật nhẹ nhàng, xen lẫn sự u sầu của thời gian. Gần mười năm làm thơ và gần ba mươi năm cuộc đời, ngần ấy cũng đủ để Ruan Gaoyan có một suy nghĩ sâu sắc và chín chắn về đất nước, tự ngẫm nghĩ, tự nhủ và nhẹ nhàng khuyên bảo tuổi trẻ. :

Em ơi, quê hương là máu thịt của em.

Phải đoàn kết và chia sẻ

Bạn phải biết cách phản ánh hình dạng của đất nước

Làm nên đất nước mãi mãi…

Đất Nước trong chiều sâu văn hóa, chiều dài lịch sử

Mảnh đất của sự công bằng vốn có sức hấp dẫn rất lớn đối với các nghệ sĩ. Đây là nơi cất lên lời ca hùng tráng của bài hát “Trung thành với thiên đường pháo hoa”, nơi tác giả nằm lại mãi mãi tuổi đôi mươi, và nơi mà bản hùng ca đường phố năm 1971 đã ước nguyện. hoàn thành. Năm đó, Ruan Guoyan trẻ tuổi hai mươi bảy tuổi. Hai mươi bảy tuổi là cái tuổi đủ lớn để có những cảm nhận chín chắn, sâu sắc và tỉnh táo đối với những thứ xung quanh mình. Hai mươi bảy tuổi, ngọn lửa hoài bão vẫn rực sáng, cháy bỏng với khát vọng mãi mãi cống hiến tuổi thanh xuân cho đất nước. Đây là cách Wish Street ra đời. Cảm hứng dân tộc là loại cảm hứng thường xuất hiện trong văn học và có từ xa xưa. Việt Nam là một đất nước xinh đẹp từng nhiều lần bị ngoại bang xâm lược nên tình yêu, niềm tự hào về truyền thống, con người và văn hóa Việt Nam trở thành nguồn cảm hứng sáng tác văn học là điều dễ hiểu. Xem hào nguyen trai:

…như nước Đại Việt xưa kia

Văn minh tự xưng lâu dài

Núi, sông, đường phân chia

Phong tục miền bắc và miền nam cũng khác nhau…

Xem Thêm : Một inch bằng bao nhiêu cm ? Cách đổi kèm ví dụ minh họa – LOGICO

(một bát bỏng ngô)

Tôi thấy Nguyễn Đình Thi vui và tự hào:

Mùa thu năm nay khác

Tôi rất vui khi được nghe Trung cấp

Rừng trúc gió thổi

Quần áo mới rơi xuống

Với nụ cười trên môi.

(Quốc gia)

Tôi thấy các yếu tố cổ vũ:

Đẹp quá quê hương

Những cánh đồng chè xanh ngọt ngào và những cây cọ

Mặt trời chiếu sáng và dòng sông đang hát…

Vì vậy, trước những đề tài quen thuộc và vô số kiệt tác như vậy, văn học không chấp nhận sự lặp lại, điều này đòi hỏi thơ Nguyễn Cao Ngôn phải có một hướng đi mới. Bản hùng ca lát đường được thèm muốn này đáp ứng những yêu cầu chính xác đó một cách hoàn hảo.

Đất nước Việt Nam tươi đẹp

Bài thơ “Quách” được trích từ đầu hồi 5 của Sử thi, nhưng người ta thường gọi là bài thơ lục bát vì nó thể hiện đầy đủ ý nghĩa của chữ “Quách”. Đó là “Đất nước của những con người, quê hương của những câu chuyện thần thoại và những câu ca dao”. Bài thơ còn là “sự thức tỉnh của tuổi trẻ”, “hãy đối mặt với nhân dân đất nước, sứ mệnh của thế hệ mình, đứng lên và chung sống hòa nhịp với cuộc đấu tranh của dân tộc”. Vì vậy, sau khi khái quát quá trình hình thành đất nước, khảo sát bề dày văn hóa và chiều dài lịch sử của đất nước, nhà thơ kết luận:

Xem Thêm : Các thao tác lập luận trong văn nghị luận | Luyện dạng đọc hiểu

Em ơi, quê hương là máu thịt của em

Phải đoàn kết và chia sẻ

Bạn phải biết cách phản ánh hình dạng của đất nước

Giữ cho Tổ quốc trường tồn.

Bốn câu thơ nhẹ nhàng, chân chất, tha thiết. Việc sử dụng đại từ “em” đủ gợi cảm, thân mật, gần gũi để làm “mềm mại” một cái gì đó có tính chất bao quát: cụ thể là một suy ngẫm về đất nước. Chữ “Em ơi” trong bài thơ này không hoành tráng, dẫn người ra xa bên dòng Dương Giang, cả vần điệu xen lẫn một chút phù phiếm, chẳng hạn như “Sao em buồn?” (Em ơi sao em buồn). “Em ơi” ở đây là lời nói nhớ nhung của chàng trai dành cho cô gái, còn “nỗi nhớ thầm, chiếc khăn piêu” của cô gái là lời tâm sự của người yêu với người yêu. Chọn chuyện tình nam nữ để thể hiện tình yêu đất nước, Ruan Gaoyan có bị nghi ngờ “phiêu lưu”? Không, chính chuyện tình nam nữ xen lẫn tình yêu đất nước mới tạo nên nét độc đáo hơn cho tác phẩm của nhà thơ.

Bài thơ này được viết vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Nhật, khi sức mạnh quân sự của giặc Mỹ bắt đầu leo ​​thang. Và khi đất nước là “máu thịt của mình” thì việc “kiên trì, sẻ chia” là điều đương nhiên. Ở đây, “kiên trì và sẻ chia” không chỉ là sự gắn bó thủy chung, không chỉ là lời nói yêu thương mà còn là hành động quan tâm đến Tổ quốc và cùng nhau vượt qua khó khăn. Phải có sự gắn bó, thống nhất mới biết chia sẻ. Chia sẻ những gì mình có, chia sẻ tuổi trẻ, chia sẻ máu xương… Đến đây, Tổ quốc không còn là một khái niệm, mà là một nhân vật. Đất nước gắn bó và hóa thân vào mỗi chúng ta, chúng ta hãy “đăng đàn, sẻ chia”, và tiến thêm một bước nữa, hãy “hóa thân vào hình hài đất nước”. Hãy hy sinh tất cả, hy sinh tất cả, giữ hòa bình cho đất nước này, cho đất nước này, cho dải đất hình chữ S thân yêu này. Đoạn thơ này làm ta liên tưởng đến hình ảnh người hoa công trên thủy lộ Tân Sơn Nhất trong bài thơ “Nhà ga Việt Nam” của nhà thơ Lí An Tuyên:

Tôi không để lại gì trước khi ra đi

Chỉ còn lại hình bóng Việt Nam khắc ghi thế kỷ.

Phải có những người biết hóa thân thì quốc hình mới đầy đủ, như Nguyễn Khắc An đã nói:

Khi chúng ta nắm tay ai đó

Đất nước tròn và rộng.

Chẳng phải trước đó bao nhiêu người đã nằm dưới đất, vẫn tươi cười ôn hòa, cài hoa lên đầu, vẫn hô vang “Việt Nam Hồ Chí Minh” sao? Phải chăng mỗi con đường, mỗi di tích chúng ta đi đều không khỏi xao xuyến, bởi nó đã thấm bao máu xương của những người con của Tổ quốc. Bài thơ như một lời thôi thúc, “phải biết” được lặp lại hai lần, nghe như tiếng gọi thế hệ.

Đất nước không chỉ “tròn trịa” trong không gian mà còn trường tồn với thời gian. Có được điều này là nhờ người biết “hóa hình nhà nước”. Sự kiện Toàn Quốc Kháng Chiến chứng minh rằng Việt Nam sẽ trường tồn mãi mãi.

Bốn câu nói lên tiếng nói từ trái tim, nói lên khát vọng của những người sống chết vì vẻ đẹp của đất nước. Những hình hài đất nước như Việt Nam của họ sống mãi. Thế là giới trẻ ngày nay choáng váng :

Chúng ta đã trải qua những năm không như mong đợi

Bây giờ vô tư quá.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button