Hỏi Đáp

Hãy viết một bài văn về người hùng của em – Hoc24

Viết về người anh hùng của em

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có người được coi là anh hùng, là hình tượng chuẩn mực mà chúng ta hướng đến. Nhân vật chính của bạn có thể là một nhân vật siêu nhiên, một anh hùng lịch sử tài ba, một người cô, một người thầy hay một người lái đò âm thầm đưa chúng ta sang bên kia thế giới tri thức. Nhưng cá nhân, anh hùng của tôi là ông nội của tôi.

Ông tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, râu tóc đều bạc phơ, may mắn là ở tuổi này tuy mắt đã mờ theo thời gian nhưng ánh mắt ông vẫn còn minh mẫn. Tôi thường đến thăm anh vào mỗi cuối tuần, lắng nghe anh chia sẻ, trò chuyện và cùng anh trồng những bông hoa trong khu vườn nhỏ trước sân. Sở thích của anh là sưu tầm cây cảnh nên xung quanh nhà anh đã trồng hoa lan, hoa hồng, hoa ly và nhiều loại hoa khác…và nhiều loại cây ăn quả khác. Anh từng nói với tôi rằng hoa mang đến cho con người vẻ đẹp, và những người thích chơi hoa là những người yêu cái đẹp. Anh thích trồng hoa vì yêu vẻ đẹp muôn màu mà chúng mang lại.

Xem Thêm : Soạn bài Nói quá | Soạn văn 8 hay nhất – VietJack.com

Trước đây, ông nội tôi là một người lính, một dũng sĩ tình nguyện vào chiến trường miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, góp phần vào công cuộc chiến đấu chung của dân tộc, đem lại bình yên, hạnh phúc cho nhân dân. Theo ông, đó là những năm tháng khó khăn nhưng cũng là những năm tháng hào hùng nhất trong lịch sử. Chiến tranh thật kinh hoàng, những ngày tháng Mỹ ném bom liên miên gây bao đau thương khôn tả cho đồng bào ta. Những người lính chỉ được phép trở về trong một hoặc hai ngày trước khi rời bỏ gia đình, vợ con để ra trận. Những nam nữ thanh niên phải rời bỏ làng quê và tình yêu còn tươi đẹp để lên đường chiến đấu cho miền Nam thân yêu. Mười năm chống Mỹ cứu nước cũng là mười năm ông tôi trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, nếm trải sự tàn khốc của chiến tranh. Mười năm ấy, gia đình không còn niềm tin và hy vọng anh trở về.

Khi cuộc kháng chiến của nhân dân ta thắng lợi, đất nước hoàn toàn thống nhất, ông tôi đã trở về đất mẹ với niềm vui ứa nước mắt. Điều tôi ngưỡng mộ ở ông không chỉ là lòng quả cảm, tinh thần chiến đấu vì Tổ quốc mà còn là tình yêu nồng nàn giữa ông và bà tôi. Trước khi nhập ngũ, ông tôi là một thanh niên còn bà tôi là một cô thôn nữ chất phác, hiền lành. Trong lúc sinh tử chỉ cách nhau trong gang tấc, cả hai đều không dám hứa sẽ chờ đợi nhau. Tuy nhiên, mười năm sau, khi nhìn thấy anh khỏe mạnh trở lại, tuổi trẻ của cô đã được bù đắp. Lời hứa chờ đợi ấy không được nói ra nhưng được cả hai ngầm hiểu. Cho đến bây giờ, khi lớp bụi của năm tháng đã dần phủ lên tất cả, ông bà vẫn yêu thương nhau như ngày nào. Anh vẫn luôn quan tâm đến cô, anh nói dù có dành cả cuộc đời cũng không thể bù đắp nỗi cay đắng mà cô phải chịu đựng trong những năm xa cách này.

Những hy sinh mà anh ấy dành cho gia đình là vô cùng to lớn. Tuy lớn tuổi nhưng ông vẫn giúp bố mẹ tôi việc nhà, để bố mẹ tôi đỡ đần được chút ít. Sau khi Chiến tranh chống Nhật Bản kết thúc, anh được cấp trên cử đi học và trở thành một giáo viên. Những câu chuyện về chiến tranh, những câu chuyện về con người, xen kẽ trong các bài giảng của ông, đã cho sinh viên nếm trải cuộc sống mà họ đã trải qua. Dù thầy đã nghỉ hưu nhưng hàng năm vào ngày Nhà giáo Việt Nam, rất nhiều cựu học sinh đến thăm và đặt hoa chúc mừng những người thầy đã dìu dắt, dạy dỗ thầy. Một số trở thành bác sĩ, những người khác trở thành giáo viên và nhà báo. Nhưng dù ở ngành nào, ông cũng nhắn nhủ các sinh viên phải có tâm thì mới thành công trong công việc. Có lẽ vì vậy mà các bạn học cũ luôn kính trọng ông như một người cha.

Xem Thêm : Cách tính chu vi hình bình hành

Những lúc rảnh rỗi, ông thường kể cho tôi nghe những câu chuyện để chúng tôi hiểu thêm về lịch sử của đất nước này và những con người đã hy sinh thầm lặng, để chúng tôi có cuộc sống tự do như ngày hôm nay. Thầy dạy tôi cách ứng xử trong cuộc sống đời thường, dạy tôi những bài toán mà tôi không giải được. Tôi là người nghiêm khắc nên khi các thành viên trong gia đình phạm lỗi hay cư xử không đúng mực, ông tôi đều thẳng thắn khuyên bảo. Tôi nhớ khi tôi còn nhỏ, ông đã làm rất nhiều đồ chơi cho tôi. Anh ấy dạy tôi cách gấp con hạc, thuyền thúng và thuyền buồm bằng giấy. Anh ấy đã làm những chiếc đèn lồng của mình để tôi có thể đi diễu hành với bạn bè của tôi mỗi Tết Trung thu. Xã hội không ai chê trách anh, bởi anh là người có trách nhiệm, là đảng viên gương mẫu, người cha mẫu mực, người ông mẫu mực. Khi những người xung quanh gặp khó khăn, anh cũng nhiệt tình giúp đỡ khiến họ vô cùng cảm kích và biết ơn.

Vào ngày sinh nhật, cô bất ngờ nhận được một món quà từ anh. Đây là chiếc xe đạp màu xanh mà tôi thích. Anh cũng không quên nhắc em phải chăm chỉ học hành ngoan ngoãn, anh xứng đáng là con ngoan trò giỏi. Đồng thời anh cũng không quên nhắn nhủ bố mẹ tôi dù bận rộn đến đâu cũng phải dành thời gian chăm sóc con cái. Con cái cần sự quan tâm của cha mẹ, và tôi cũng vậy.

Tôi luôn được anh động viên, học kỳ nào tôi cũng đạt học sinh giỏi, anh thường gửi cho tôi những món quà ý nghĩa. Đó là chiếc cặp hay cuốn sổ, cây bút cho một năm học mới. Là chủ gia đình, anh luôn chỉ bảo mọi thành viên cách sống, giao tiếp, làm việc sao cho chuẩn mực nhất, không để ai chê trách. Ông luôn yêu thương các cháu của mình nhất, nhưng ông không chiều chuộng chúng quá mức để chiều chuộng và đòi hỏi.

Anh ấy là người hùng của tôi. Tôi ngưỡng mộ lối sống của anh ấy, cách anh ấy đối xử với mọi người, những hy sinh cao cả mà anh ấy đã làm cho gia đình. Cầu mong anh luôn mạnh khỏe để cùng chúng em trải qua những phút giây yêu thương.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button