Hỏi Đáp

Cho câu thơ: ruộng nương anh gửi bạn thân cày 1, chép chính xác 9

Vợ con anh gửi bạn thân cày

1.

Tôi cử người bạn thân nhất của mình đi cày ruộng

Nhà không để gió lay

Harui rò rỉ binh lính.

Anh và em biết mỗi khi giá lạnh

Trán đổ mồ hôi lạnh

Áo anh rách vai

Quần của tôi có miếng vá

Xem Thêm : Chứng từ kế toán tiếng Anh là gì? Cập nhật các thông tin mới và hot nhất

chế nhạo

Giày chân không

Yêu nhau nắm tay nhau

2.

Từ Bất kể Hình ảnh làng quê quen thuộc giữa câu thơ gợi cho em nhớ đến những người lính. Dù xuất thân từ miền quê và họ là nghèo, họ nghe tiếng gọi của Tổ quốc Ra chiến trường, bất chấp tất cả, bất chấp vợ con, cha mẹ, ruộng vườn, gạt nước mắt, lau nước mắt, ra chiến trường với bao hy vọng. Giúp nhân dân ta sống trong hòa bình. , họ là những người quý giá

3.

– Thuyết nhân hóa: Suối nguồn ký ức

– Danh sách: chà, cây đa

– Ẩn dụ: cái giếng và gốc đa là người thân ở quê nhà

Xem Thêm : Soạn bài Chuyện cổ tích về loài người trang 40 (Kết nối tri thức)

=>Nhấn mạnh nỗi nhớ quê của người nông dân tạm trút bỏ màu áo nâu, khoác lên mình bộ quân phục màu xanh, đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc. Nỗi nhớ nhung đó luôn đeo đẳng trong lòng và hành hạ họ

4.

– Người lính không chỉ có nỗi nhớ, nỗi nhớ chung chung mà còn có cả sự thiếu thốn của đời sống quân ngũ.

• Họ được tìm hiểu, chia sẻ, đối mặt và chịu đựng bệnh tật, những cơn sốt rét kinh hoàng, cái lạnh nơi rừng thiêng nước độc mà hầu như người lính nào cũng phải trải qua.

• Người lính phải vượt qua khó khăn, thiếu thốn vật chất qua những đợt sóng đôi, tương hỗ nhau trong từng cặp câu, trong từng cặp câu.

– Người quân tử luôn nhìn bạn trước khi nói về mình, câu nói này cho thấy người ấy thương người như thương mình, coi trọng cái đẹp của người khác hơn chính mình.

– Chính tình đồng đội, tình bạn đã sưởi ấm trái tim những người lính, cho họ cười trong giá lạnh, nhưng vượt qua sự lạnh lùng, thiếu thốn.

5.

Câu thơ là một biểu hiện tâm sự đầy cảm xúc, “tôi” không nói về quê hương, hoàn cảnh cá nhân mà nói với “anh” quê quán, còn “anh” nói về gia đình “anh”. Với tư cách là đồng đội, là “tri kỷ”, “tôi” biết “anh” đã ra đi, để lại bao nhiêu lưu luyến: ruộng gửi bạn bè, nhà tốc mái gió bay… Cô “tôi” biết từ người nông dân “ông” trân trọng những thửa ruộng và những của cải trong nhà đến nhường nào, bởi đó là của cải lớn nhất có thể đánh đổi bằng cả một đời mồ hôi và nước mắt. Hơn cả một người nông dân, anh rất biết ơn tình yêu của gia đình và bạn bè, vậy mà anh lại từ bỏ tình yêu của mình để ra trận. Mặc dù “bạn” và “tôi” là “những người xa lạ” và đến với nhau “từ trên trời rơi xuống”, nhưng những người đồng đội này hiểu nhau rất rõ và đồng cảm sâu sắc với nhau.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button