Kiến thức

Kể chuyện cổ tích cho bé Audio – Nghe đọc truyện cổ tích mp3

Nghe truyện cổ tích

Video Nghe truyện cổ tích

Âm thanh – Huyền thoại tang tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một cặp vợ chồng giàu có sinh được năm cô con gái. Một người đàn ông giàu có không có con trai, ông ấy dành bao nhiêu tình yêu cho cô con gái của mình. Đổi lại, năm cô lớn lên, mọi người kết hôn rồi chia tay.

Vì nơi lấy chồng xa nên ông bà nhà giàu rất nhớ con. Một hôm cô nói với chồng:

– Gần đây anh ấy sẽ lo việc nhà cho em qua thăm 2 mẹ con một lần rồi em sẽ về chăm sóc anh ấy…

– Đúng đấy – anh đáp – nhưng anh phải nhanh lên kẻo tôi chờ đấy!

– Không được, tôi định kèm mỗi đứa ít nhất một tháng, năm đứa mới năm tháng, cộng thêm mấy chục ngày đi lại nữa, tính ra cũng phải nửa năm. quý ông!

<3

Rồi người vợ và người giúp việc bỏ đi. Nhưng chỉ sau vài tháng, cô ấy quay lại với khuôn mặt buồn bã. Thấy vậy, anh vội hỏi:

– Sao cô ấy về sớm thế? Bạn có gặp bất kỳ khó khăn nào trên đường đi khiến bạn không thể hạnh phúc không?

Người phụ nữ giàu có trả lời:

– Không có gì, tôi không sao, họ đều khỏe mạnh. Tôi đi sớm vì tôi không muốn bạn nhìn thấy tôi. Chỉ cần đi một lần và cho tôi biết.

Người đàn ông giàu có không thể hiểu những gì vợ anh ta nói về việc mở và đóng cửa, vì vậy anh ta thu dọn đồ đạc và rời đi.

Anh đến thăm nhà cô con gái đầu lòng. Anh ấy rất vui vì chú rể đã chào đón anh ấy một cách nồng nhiệt, nhưng con gái anh ấy thì không, và quay trở lại làm việc chỉ sau một vài lời nói.

Chồng ra đồng lo việc nông, con gái bận cơm nước, hai cha con thậm chí còn không có cơ hội nói chuyện.

Mãi đến gần trưa, hắn mới cảm thấy bụng réo, vừa ở nhà liền bảo hắn chuẩn bị tinh thần trước, sau đó lại nghĩ: “Để xem hắn đối xử với cha mình như thế nào?!”. Ông thấy con gái chờ chồng về để dọn cơm tối. Lúc đó, con rể ông đã về nhưng ông còn có việc phải đợi. Buổi trưa, con gái gọi chồng:

– Anh ơi, ăn đi anh!

Sau khi nghe những gì con gái nói, ông rất buồn. Buổi chiều hôm đó và những ngày sau đó. Ông phát hiện con gái quan tâm đến chồng chứ không phải mình: “Thì ra bây giờ nó nghĩ bố vô dụng, chồng không ăn chắc mình ngồi chết đói”. con gái và chồng của mình và đến nhà người khác.

Lần này, anh vừa đi vừa lẩm bẩm một mình: “Chắc con sau này sẽ khác, chẳng phải đều như nhau sao? Vợ chồng mình sẽ nương tựa, bố mẹ già thì mình Họ sẽ chăm sóc riêng Họ!”

Nhưng khi đến nơi, anh thấy đứa thứ hai chẳng khác gì đứa lớn. Nghe bố về thăm, tôi cũng bảo bố làm tròn bổn phận, rồi quanh quẩn việc nhà chồng, mặc kệ bố thờ ơ.

Ông lần lượt đến thăm năm cô con gái yêu quý của mình, nhưng họ đều yêu công việc của mình và không ai quan tâm đến ông nhiều như ở nhà. Cuối cùng, anh viết nguệch ngoạc:

– Vậy nên khi con gái về nhà chồng không còn là con của mình nữa. Cô cho rằng chồng quan trọng hơn cha mẹ mình.

Nghĩ tới đó, tôi quay người đi về. Anh tính đi tính lại, thời gian gặp con còn ngắn hơn cô.

Xem Thêm : Tập làm thơ lục bát – Văn 6 (20 mẫu) – Download.vn

Sau khi về, anh gọi điện cho vợ bàn bạc:

– Các cô có và không có thì tôi cũng không mong các cô giúp đỡ tôi những năm tháng cuối đời. Bây giờ cô ấy bảo tôi đi tìm đứa con nuôi để nó chăm sóc cho chúng tôi khi chúng tôi mù quáng và uể oải. Cô ấy nghĩ gì?

Câu trả lời của người phụ nữ giàu có:

– Vâng, thưa ông! Đừng lãng phí thời gian và năng lượng của bạn. Con đẻ có rút ruột cũng không sao, nhưng con nuôi thì sao.

Người đàn ông giàu có nói:

-Trên đời này có người tốt kẻ xấu, không phải ai cũng giống nhau, đừng ngại.

– Thôi, mày đi kiếm đứa con ngoan nuôi nó đi, việc nhà tao lo liệu.

Giàu đóng vai ông già nghèo, từ làng này sang làng khác, đi đâu cũng có:

-Ai mua cho ba? Có ai mua bố ra đây mua đi! Chỉ mất năm franc để mua lại quyền làm cha của tôi…

Khi mọi người nghe ông già nói như vậy, họ cho rằng ông bị điên. Thậm chí, có người còn nói vui:

– Mua về phục vụ tại gia? Vả lại, cụ trăm tuổi chết rồi, có tiền lo ma chay không? Tốt hơn để có một người hầu.

Mặc dù nghe những lời chế giễu, cười nhạo nhưng phú ông vẫn không nản lòng, vẫn đi hết làng này sang làng khác, miệng không ngớt:

– Có ai mua bố này chưa?

Thuở ấy, ở một làng nọ, có hai vợ chồng người nông dân nghèo, nghe tin có người bán mình để làm cha, người chồng nói với vợ:

– Vợ chồng tôi đều mất từ ​​nhỏ, chưa từng được hưởng sự đối đãi của cha, lại không có con, thật đáng buồn. Thôi, mua ông già trò chuyện đêm khuya.

Thấy vợ hài lòng, chàng thanh niên chạy ra đón ông lão vào và nói:

– Bạn định bán nó với giá bao nhiêu?

-năm không ít hơn

Chồng tôi nói:

– Nói thật nhà mình nghèo lắm, muốn mua cho nó nhưng không có tiền. Thế là anh ngồi xuống hỏi vay hộ tôi.

Mọi nhà đợi rất lâu, chạy một hồi mới thấy chị dâu về, nhưng số tiền vay và tiền thuê nhà chỉ có hai quan. Chồng nói:

– Thế thì anh hiểu rồi, hai ngày nữa anh quay lại, tiền của chúng tôi đủ rồi.

Hai ngày sau, hai vợ chồng nông dân cho tiền và rất ân cần mời anh vào nhà “cha, cha, con, con”. Người đàn ông giàu có nhìn thấy mái tóc của vợ bây giờ ở đâu và hỏi:

– Anh ơi, sao vợ anh lại cắt tóc thế này?

Chồng trả lời:

Xem Thêm : Súc tích hay Xúc tích là đúng chính tả? 90% dùng sai – TopShare.VN

– Em có giấu bố đâu, nhà em nghèo quá không mua được, mà không mua thì không còn cơ hội nào tốt hơn. Vì vậy, vợ con ông phải cắt tóc bán lấy năm phrăng.

Từ ngày có bố nuôi, hai vợ chồng rất nhiệt tình chăm sóc ông không biết mệt mỏi. Các triệu phú vẫn không biết mình từ đâu đến, hàng ngày ăn ngon ngủ yên nhưng thỉnh thoảng vẫn bị đau đầu, mỏi lưng buộc phải đi mát-xa hoặc tìm đến bác sĩ.

Tuy nhiên, cặp đôi đã chăm sóc chúng không chậm trễ. Sau vài tháng như vậy, gia đình vốn đã nghèo lại càng khốn khó hơn.

Hai vợ chồng phải làm lụng vất vả để nuôi cha, có khi đói phải đút cơm cho ông.

Tình trạng này kéo dài nửa năm, nợ nần chồng chất, gia đình khánh kiệt. Tuy nhiên, họ vẫn không hề tỏ ra mệt mỏi khi cố gắng làm hài lòng người cha già của mình.

Một hôm, hai vợ chồng thức dậy thấy cha nuôi đã quấn quít ngay ngắn, ông nói với họ:

-Mày đốt nhà này đi với tao!

Vợ chồng anh nông dân nhìn nhau, tưởng anh khùng, nhưng thấy phú ông giục:

– Làm con phải vâng lời cha mẹ, không được mắc lỗi lầm. Tao bảo mày đi theo tao kiếm cái ăn thì mày đi, nhưng cái nhà nát này vô giá trị, mày đừng tiếc.

Hai vợ chồng nghe anh nói thật không dám cãi, đành nhặt mấy thứ buộc vào gói rồi phóng hỏa đốt nhà.

Đi theo ông lão, thấy ông ban ngày đi xin ăn, ban đêm trở về nhà ăn mày, họ vẫn vâng lời không chút do dự.

<3

-Các em đến nhà anh đi!

Người đàn bà giàu có bước ra cổng đón vào. Anh cười nói với vợ:

– Bà già này, đây thực sự là con của chúng ta!

Lúc này, vợ chồng anh nông dân mới chết lặng khi biết cha mẹ nuôi của mình là người giàu có.

Người đàn ông giàu có đặt họ cho người nông dân và hai vợ chồng sống hạnh phúc mãi mãi.

Ít lâu sau, nhà phú hộ lâm bệnh nặng. Biết gần đất xa trời, ông lập di chúc, để lại phần lớn tài sản thừa kế cho con nuôi, cuối cùng gọi vợ đến cùng:

– Đừng nói với năm đứa con gái của bạn khi tôi chết!

Ông nói tiếp: – Không biết chúng nó có định “chia tay” dậy không thì nghe ai đó bảo chúng nó quay lại đây. Con trai hiếu thảo với phong tục, cắt tóc, đội nón, quấn rơm trên đầu chứng tỏ đã chịu thương chịu khó với cha mẹ, con dâu bảo không cắt tóc vì con. Anh chưa bao giờ quên chuyện anh hy sinh mái tóc dài của mình để đổi lấy cha, nên anh chỉ cần chít khăn tang.

Nhưng sau khi phú bà lo tang lễ cho chồng xong, vì nặng lòng mà lén báo tin cho năm cô con gái. Khi về, cô gặp họ ở cổng, nói với họ lời trăn trối của cha cô và dặn họ không được vào nhà, kẻo có chuyện chẳng lành.

Ngũ cô nương quá hối hận, quá khứ đã xảy ra chuyện gì? Gửi linh cữu cha, tự đi xin. Làm mọi cách để khuyên can các con, nhưng cuối cùng chúng phải bỏ khăn tang, mỗi đứa thêm một mảnh vải che mặt, không để hồn ma cha biết.

Từ đó, người ta bắt chước cách để tang của dòng họ này:

“Con trai cắt tóc theo tục xưa. Đội vành cỏ, đội nón lá, thắt lưng chuối. Con dâu được miễn cắt tóc. Chỉ đội khăn tang, không chí che mặt. Còn các cô gái, ngoài khăn tang, Còn có khăn che mặt.”

Rất vui khi được nghe câu chuyện!

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Kiến thức

Related Articles

Back to top button