Hỏi Đáp

Những bài thơ hay nhất của nhà thơ Chế Lan Viên – Sách Hay 24H

Thơ của chế lan viên

Video Thơ của chế lan viên

chế lan viên là một trong những nhà thơ tiêu biểu của Phong trào Thơ mới. Ông là một nhà văn kiệt xuất với lối thơ đặc biệt, đầy những hình ảnh ma quái ám ảnh tâm trí ông. Sau Cách mạng Tháng Tám, nhà hóa học cũng như bao nhà thơ trở về với đời sống nhân dân, tìm đến thơ mới trước tiếng gọi của thời đại, rồi trở về nông thôn. Ông đã để lại những tác phẩm xuất sắc cho nền văn học Việt Nam. Những bài thơ tiêu biểu nhất của ông như sau:

Những bài thơ hay nhất của nhà thơ Chế Lan Viên

1. Khúc hát con đò

Tây Bắc? Khi nước nhà bốn phương hát rằng hồn ta là Tây Bắc, khi lòng ta thành thuyền chỉ có Tây Bắc, nhưng thuyền về Tây Bắc em sẽ đi về đâu? Bạn bè đi xa, bạn gác trời Hà Nội, bạn có nghe tiếng gió gọi ngoài ô cửa? Chuyến tàu đói trăng Đất nước bao la đời người bé nhỏ, tàu bảo đi, cớ sao lại muốn có thai? Trong lòng khép kín không có thơ, chờ gặp nhau nơi non cao Tây Bắc! Ôi, mười năm Tây Bắc đất Thánh, núi rừng hùng vĩ, máu hồn ta thấm đất, nay chín vàng đầu xuân Ôi kháng cự! Mười năm như muôn ngàn ngọn lửa, vẫn soi sáng con đường con đã đi, nhưng con phải đi xa hơn để gặp lại mẹ yêu, như con nai về quê đón tháng hai âm lịch, con én trong Mùa. như đứa trẻ đói gặp sữa, chiếc nôi dừng lại chợt gặp một cánh tay làm tôi nhớ đến người anh, người anh du kích áo nâu đêm qua khoác tấm áo nâu vá mạng sống của mình cho người con đã hạ gục người em mất tích, và người em liên lạc với người anh yêu của rừng, sáng rừng chờ, chiều mười năm em đi Bắc phương! Anh không làm rơi phong bì em nhớ anh! Ngọn lửa hồng thắp lên mái tóc bạc năm ấy Năm tháng đau thương thức cùng mẹ suốt một mùa dài Không một giọt máu đào Mà ân nuôi dạy con nhớ suốt đời Nhớ sương nhớ nhớ Mây bay về đâu mà lòng không yêu? Đất ở đâu khi ta ở, khi ta đi đất trở thành tâm hồn! Anh chợt nghĩ em như mùa đông nhớ lạnh, tình đôi ta như cánh kiến, hoa vàng như mùa xuân, lông chim rừng về, tình làm đất lạ, quê hương nắm tay em cuối trời đến mùa Vắt gạo nếp nuôi quân ẩn cư trong núi. Tây Bắc không có thời gian biểu, hạt gạo nếp đầu mùa vẫn toát lên hương vị của tiếng gọi của quê hương hay tiếng gọi của trái tim. ? Tình anh đợi, tình mẹ chờ đoàn tàu, vỗ cánh bay nhanh, mắt em nhớ mái ngói đỏ, mắt nhớ mặt em, tai nhớ tiếng người cấy lúa chín, ngoảnh lại mà đi, nắm tay nhau ..Nhưng đến với miền đất nóng của những người lao động dẻo dai đã đổ máu mười mấy năm ở Tây Bắc Tất cả đều là ước mơ! Ai nói thuyền không có ước mơ? Anh không uống trăng từng đêm khuya, lòng như thuyền, uống mặt em hồng xuân xuân

Xem Thêm : Kể lại một lần em trót xem nhật ký của bạn (16 mẫu) – Văn 9

Đoạn thơ này thể hiện rõ sự thay đổi phong cách nghệ thuật của nhà thơ Chế Lan Văn, đồng thời thể hiện rõ tư tưởng của nhà thơ. Nó là tư tưởng của người dân và đi sâu vào đời sống của người dân. Thơ là hành trình từ cái tôi nhỏ bé đến cái tôi lớn lao. Nhà thơ quyết tâm cống hiến sức mình cho công cuộc xây dựng đất nước.

2.Cò

Trong tay tôi vẫn ôm con cò Không biết tên, trong câu ca dao có con cò bay: “Cò bay cò bay, cửa cò đầy cò Đông Đằng”…” Con cò cô đơn , còn con cò muốn đi kiếm ăn Con còn mẹ chơi con ngủ Con cò sợ búp măng…”Ngủ ngon sếu không sợ cành mềm Mẹ đi về hít hơi xuân trong lời ru, Con không biết cò con, không biết Cành non mềm, mẹ hát bao nhiêu sữa mẹ, con ngủ thiếp đi không chút do dự, con ngủ ngon, ngủ ngon, ngủ ngon vì cò trắng đến chào cò đứng bên cò Và cò về ngủ trong tổ, Cò cũng ngủ trên cánh cò, Hai em lớn lên cùng mang một đôi bông mai, và em bé theo cò đến trường với đôi cánh trắng, và cò tiếp tục bay theo gót cò Lớn lên, lớn lên, lớn lên…bạn đang làm gì? Em là nhà thơ với cánh cò trắng bay trong gió mát trước hiên iii. Dù gần em, dù xa, Anh sẽ đến ao rừng, Con cò nào tìm về Con cò mãi yêu con, dù con đã lớn và con vẫn là con của mẹ. Quãng đường còn lại của đời mẹ đã qua đi, nhưng lòng mẹ vẫn ở bên con! Chỉ có một con cò, cò mẹ cất tiếng hót, đời vỗ cánh trong nôi ru ngủ, ngủ yên! Hát quanh nôi cho cò, cho cánh vạc bay lên trời

Dùng hình ảnh con cò để nói về công lao to lớn của người mẹ. Cảm nhận từ tình mẫu tử thiêng liêng và cảm nhận vẻ đẹp sâu sắc của hình tượng con cò, tác giả Lan Viên đã mượn ca dao, dân ca Việt Nam để dệt nên bài thơ con cò ca ngợi tình mẫu tử. Tâm linh và những nỗi vất vả của người phụ nữ nuôi dạy con cái khôn lớn. Bài thơ này nhanh chóng được mọi người biết đến và trở thành một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về tình mẫu tử.

3. Công cụ tìm kiếm bản đồ nước

Đất nước này rất đẹp. Nhưng anh phải đi, để em dập sóng dưới thuyền tiễn anh, khi biển lùi dần, xóm làng bốn phương biến mất, bè tre không còn. Sóng vỗ mạn thuyền đâu phải sóng quê em Trời đây không trong xanh, quê hương xa quê hương Càng hiểu nỗi đau quê hương Càng ngủ trong chiếc giường hẹp Giấc mơ vùi nát cuộc đời Hạnh phúc em gói trong tà áo đẹp Một mái nhà bình yên trong áo em in bóng hồn em Trăm giấc mơ không cưỡng lại được đêm dày Em để gió mưa thổi lòng mình thành con rối Kéo dây cho đời quanh hồ Không nói về em, rêu mọc trong lòng, chuyện xưa mới hiểu Sao lòng quân vương theo nước, sao “người đi tìm nước” không là hình ảnh thơ đá khắc góc quen thuộc của mình quê hương hay sương mù xa xăm vô hình, nhưng hình ảnh đất nước có còn hay mất đi màu vàng xưa, còn tương lai Màu đỏ, cả nước đứng vững Hai mươi lăm triệu Anh có nhớ không, gió lạnh một khối của hồng, một viên gạch hồng, trong sương mù đầu mùa ở Luân Đôn, có nhớ đêm khuya Giọt mồ hôi người? Đời lái đò xuôi theo dòng nước, người đi khắp nơi hỏi cờ Mỹ, châu Phi, đất tự do, thiên đường nô lệ, con đường cách mạng tìm đêm nằm mơ, ban ngày thấy hình ảnh cây cỏ non nước, màu xanh của quê hương Ăn ngon mà khổ vì nước Ngày mai thấy một nhành hoa còn chưa đủ, dân ta biết sống ra sao? Sông Hồng chảy về đâu? và lịch sử? Khi Long Zitiao thức dậy và cánh tay của Dong vươn tới những đám mây? Vậy điều gì xảy ra với lá cờ? Còn ca hát thì sao? Nụ cười sẽ như thế nào? Này độc lập! Khi tự do tỏa sáng trên đầu, mặt trời rạng đông đằng đông, cây đắng đơm trái ngọt, người đắng cay sẻ chia hạnh phúc, sao Kim bay dưới búa liềm, trời quê hương xanh biết bao. Viên kim cương được Bác Hồ tặng. Và đồng bào đang khóc, khóc những lời của Lênin, những bức tường im lặng, nghe Người giở từng trang sách gấp lại, nghĩ ngoài kia, Tổ quốc chờ tin Người kêu gào một mình, như nói với Tổ quốc: “Đây là cơm và Quần áo! Sướng đây!” Bản đồ tổ quốc, bản đồ đảng, phút khóc phút sau cười Bác Hồ. Mỏ thiếc, mỏ than, rừng vàng, bể bạc cày ruộng không còn, đồng bào những người còn lại trên đường ray bị nhà nước săn lùng. Trời xanh thành khúc nhạc, điện vào khu công nhân có trăng, nông dân thành trí thức tối cần lao hôm nay, thành anh hùng Việt Nam ngàn năm. Năm hồng đổi màu ngói. Đời thường cũng có hương hoa nồng! Đường đến với Lênin là đường về với Tổ quốc… Tuyết ở Mátxcơva sáng hôm ấy lạnh gấp trăm lần trong màn tuyết trắng xóa, như đã đọng lại biết bao giọt nước mắt của Lênin. Nhưng ông không ngăn cản được luận cương của Lênin theo ông trở về quê hương, biên giới còn rất xa. Nhưng bạn thấy nó đã đến, cái bóng của bạn hôn trái đất

Lắng nghe trên đất nước hồng chớm nở

Xem Thêm : Khối C gồm những môn nào, ngành nào? Các trường đại học khối C

Đây là bài thơ nói về con đường tìm đường cứu nước của Bác, đó là một chặng đường đầy khó khăn, gian khổ nhưng cũng là những bước đi đầy tự hào. Ca ngợi giọng thơ của Bác Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại của nhân dân, nguồn cảm hứng muôn thuở của thơ ca Việt Nam.

4. Mùa xuân

Em không đợi, em không đợi, xuân lại về, gọi thêm sầu? ——Đối với tôi, mọi thứ đều vô nghĩa, chỉ có nỗi đau! Mùa thu năm ngoái ai về hái lá vàng cho tôi? Những bông hoa đang nở rộ, những cánh hoa đang đến và cuộc sống tràn đầy! Nào ai biết tâm hồn tôi ảo tưởng, và ý định của tôi là trở lại với tình yêu anti-chun? Có một người tội nghiệp không biết tết mặc áo mùa thu! Có đứa không biết khóc bỗng nổi tiếng vì hay cười! Ồ! Mong nhớ! Ôi nhớ! Lạc lối ở cuối Chidori

Bài thơ này được viết trong thời kỳ Phong trào thơ mới, thể hiện rõ nét phong cách nghệ thuật của Chế Lan Văn trong thời kỳ này. Hồn thơ buồn không tìm được hướng đi, vạn vật thất thường thất thường. Bài thơ này chịu ảnh hưởng thời cuộc sâu sắc, viết về mùa xuân, thực ra dùng hình ảnh để nói lên nỗi khổ của thế gian.

chế lan viên là nhà thơ lớn, đầy trăn trở. Những bài thơ của ông tinh tế về ngôn từ, có giá trị nghệ thuật và ý nghĩa to lớn.

Đồng cỏ

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button