Hỏi Đáp

Tấm Cám (MP3) – Truyện cổ tích Việt Nam – Download.vn

Kể chuyện tấm cám

Video Kể chuyện tấm cám

Truyện cổ tích được coi là người bạn đầu tiên của trẻ thơ, có sức hấp dẫn rất lớn đối với trẻ em. Những câu chuyện hay mà mẹ và bà kể đã khiến tuổi thơ tôi lớn lên rất nhiều, cảm nhận được cái hay cái đẹp của cuộc sống, đồng thời cũng mang đến những bài học cuộc sống quý giá.

Dưới đây Download.com.vn mời bạn đọc cùng theo dõiTruyện và file nghe của Tan Bulan được đăng tải trong bài viết dưới đây. Thông qua câu chuyện, con ma nhỏ cho chúng ta thấy điều gì xảy ra với người tốt và người xấu. Nếu bạn sống tốt, bạn sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, nếu bạn sống tồi tệ, bạn sẽ gặp đau khổ. Hãy làm theo.

Nghe và đọc câu chuyện của Tambran

Nội dung truyện chú quỷ nhỏ

Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng mẹ khác cha và một người em cùng cha khác mẹ, cô chị tên là Tân, cô em tên là Cám. Mẹ tôi mất sớm, ít năm sau bố tôi cũng qua đời, tôi sống với mẹ kế và mẹ đẻ. Mẹ kế rất nghiêm khắc, bắt cô phải làm hết việc nhà, một mình chăn trâu, cắt cỏ. Còn Cám được nuông chiều không làm gì cả.

Một hôm, dì ghẻ cho hai chị em cái thúng, bảo ra đồng bắt tép. Cô hứa: – “Ai hứng đầy rổ sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ!”.

Ở nơi hoang dã, nhờ mò cua bắt ốc quen nên bà chỉ mất một ngày là được cả rổ cá, tôm. Đủ cám đi từ ruộng này qua ruộng khác đến chiều vẫn không hết.

Thấy mình bắt được đầy rổ, cảm ơn bạn:

– Chị, chị, chị! Đầu cô bẩn thỉu, cô hít một hơi thật sâu, sợ dì mắng.

Tin là thật, nàng xuống ao lội xuống tắm. Bran chớp lấy cơ hội để đổ tất cả tôm trong đĩa vào giỏ của mình và bước tới. Khi anh ta lên, chỉ có một cái giỏ rỗng, anh ta ngồi xuống và khóc.

Bấy giờ Đức Phật ngồi trên tòa sen. Đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của ga giường, lập tức đi xuống và hỏi:

– Sao em lại khóc?

Câu chuyện này kể cho tôi nghe. Tôi đã nói:

– DỪNG LẠI! Xem có gì khác trong giỏ không?

Cô ấy nhìn vào cái giỏ và nói:

– Chỉ còn một con cá bống.

– Tôi bắt con cá bống đó về nhà ném xuống giếng mà nuôi. Bữa nào đáng ăn ba bát, con ăn hai bát, ba mang xuống cho bố một bát. Mỗi lần cho ăn nhớ gọi như thế này nhé:

bùm bang bang bang

Đến nhà ta ăn cơm vàng bạc ngọc

Không được ăn cháo hoa của người khác

Nếu bạn không gọi nó như vậy, nó sẽ không hiển thị, hãy nhớ!

Nói xong cô biến mất. Làm theo lời Phật, anh ném quả cầu xuống giếng. Kể từ ngày đó, sau mỗi bữa ăn, người Tạng đều để cơm trên đĩa và đưa cho ông. Mỗi khi nghe tiếng đòi ăn là nó trồi lên mặt nước, ngoạm lấy những hạt cơm trên đĩa ném xuống. Người và cá ngày càng thân thuộc, và chúng ngày càng lớn hơn.

Thấy Cám thường ra giếng xới cơm sau mỗi bữa ăn, dì ghẻ sinh nghi, sai Cám theo dõi. Cám trốn trong bụi cỏ bên giếng, khi nghe tiếng chiêng đánh, Cám đọc một lần rồi về mách mẹ.

Đêm đó, mẹ kế bắt cô dậy sớm chăn trâu, dặn dò:

– Con ơi! Đồng đã bị cấm trong làng. Ngày mai em đi chăn trâu, em sẽ đi chăn đồng xa, bất kể cánh đồng nào người trong làng kéo đến bắt trâu.

Ông vâng lời, sáng hôm sau dắt trâu đi ăn xa. Về đến nhà, mẹ con tôi bưng một bát cơm ra giếng, cũng bắt cơm như món ăn. Nghe tiếng gọi và nổi lên mặt nước. Mẹ con Cám đã chờ rất lâu để bắt được cá bống mang về nhà ăn.

Buổi chiều dắt trâu về, ăn uống no nê, bưng một bát cơm bỏ xuống giếng. Tôi đã nghe điện thoại, nhưng tôi không thấy bong bóng của mình nổ như thường lệ. Gọi, gọi, gọi, và cuối cùng nhìn thấy một cục máu nổi trên mặt nước. Biết có chuyện chẳng lành, anh bật khóc. Lại bật lên, hỏi:

– Sao em lại khóc?

Chuyện anh kể, tôi kể:

– Yêu tinh loài người đã bắt đầu ăn thịt. Nào, đi thôi. Rồi tôi quay lại nhặt xương của nó, tìm được bốn cái lọ, cho vào đó và chôn dưới bốn chân giường.

Anh quay lại với chỉ dẫn của cha mình để tìm Goosebumps, nhưng anh tìm khắp các góc sân và không tìm thấy. Một con gà nhìn thấy điều này và nói:

– Bộ máy quan liêu! Cho tôi thức ăn, tôi sẽ đào xương!

Xem Thêm : IPhone lock là gì? Cách kiểm tra phiên bản iPhone Lock hay Quốc Tế

Gạo ném cho gà. Con gà cho vào bếp bới một lúc rồi gỡ xương ngay. Những tấm khăn trải giường lập tức được nhặt lên, cho vào lọ và chôn dưới chân giường theo lệnh.

*********

Không lâu sau, nhà vua tổ chức yến hội suốt mấy ngày đêm. Tất cả trai gái trong làng đều háo hức thử sức. Ngoài đường, quần áo tang tóc trôi xuống kênh rạch như nước. Hai mẹ con còn sắm sửa quần áo đẹp để đi lễ hội. Tôi muốn bỏ đi khi nhìn thấy Tấm, người mẹ kế đã mất tích từ lâu của tôi. Rồi bà trộn một lít gạo với một lít thóc rồi nói:

-Ăn xong rồi mới đi đâu, đừng để đói quá, chả có gì khoe khoang, thím đánh đòn.

Nói là đùa, hai mẹ con ra đường, ngồi nhặt chỉ một nắm, nghĩ nhặt mãi không hết, buồn, khóc một mình. Đồng thời, một cửa sổ bật lên xuất hiện hỏi:

– Sao em lại khóc?

Thầy chỉ vào rổ:

– Dì tôi bắt tôi phải nộp gạo cho gạo, cho gạo cho tôi để tôi có thể đi tế. Nhặt xong thì hết hội rồi, còn xem gì nữa.

Đức Phật dạy:

– Đừng khóc nữa. Ngươi đem cái thúng ra đặt giữa sân, ta sẽ sai một đàn chim sẻ đến nhặt.

-Nhưng nếu con chim sẻ bị ăn thịt, tôi sẽ vẫn bị đánh khi quay lại.

– Bạn cứ nói với họ:

Thật (tức là con chim sẻ) xuống giúp tôi nhặt lên

Nếu tôi ăn bất kỳ hạt giống nào, tôi sẽ giết chúng.

Chúng sẽ không ăn thịt bạn đâu.

Tự nhiên trong không trung, một đàn chim sẻ đáp xuống sân, vừa nhặt lúa vừa nhặt lúa. Họ đã biến mất ngay lập tức, không một hạt nào bị hỏng. Nhưng khi con chim sẻ bay đi, cô lại khóc. Hỏi lại:

-Sao em còn khóc?

– Tôi ăn mặc rách rưới và họ không cho tôi vào.

– Đào hũ yêu tinh chôn hôm trước, có đủ thứ cho bạn thưởng thức.

Tấm vâng lời, đi đào chum. Anh ta đào chiếc bình đầu tiên và lấy ra một chiếc áo chẽn, một chiếc áo choàng lụa, một chiếc yếm lụa và một chiếc khăn quàng cổ. Đào chiếc lọ thứ hai để lấy một đôi giày thêu vừa vặn. Người ta đào chiếc lọ thứ ba lên và tìm thấy một con ngựa con, ngay khi đặt xuống đất, nó bỗng hí lên và trở thành một con ngựa thật. Đào xuống cái lọ cuối cùng để lấy một bộ yên ngựa đẹp.

Thiệp rửa vội quá, tôi bước vào, rồi cưỡi ngựa đi mất. Con ngựa phi nước đại và đến thủ đô trong một thời gian ngắn. Nhưng khi chạy qua một chỗ lội, một chiếc giày rơi xuống nước và anh không nhặt được. Con ngựa dừng lại ở bữa tiệc, quấn chiếc giày còn lại trong một chiếc khăn và đẩy mình vào đám đông.

Trên báo chí, quãng đường vừa chạm tới điểm lội nước. Hai con voi đầu đàn tự nhiên đến đây, chôn ngà xuống đất không chịu rời đi. Vua sai quân lính xuống nước tìm. Họ lập tức nhặt đôi giày thêu vừa rơi ra khỏi đĩa. Nhà vua ngắm nghía đôi giày không biết mệt, bụng bảo dạ: “Ôi, đôi giày đẹp làm sao! Người đi đôi giày này hẳn là một người tuyệt vời”.

Nhà vua lập tức ra lệnh cho tất cả cung nữ thử lái mô tô, ai vừa ý thì vua lấy làm vợ. Các bà các cô đổ xô đi thử giày khiến bữa tiệc trở nên sôi động hơn. Đến lượt cô, cô đánh xe vào ngôi nhà giữa bãi cỏ rộng để thử vận ​​may. Nhưng không chân nào vừa. Mẹ tôi và tôi nằm trong số đó. Khi Bran và dì ghẻ ra khỏi cầu thang, họ gặp tôi. Cảm ơn mẹ :

– Mẹ ơi, có ai như mẹ đi thử giày không nè!

Mẹ kế bĩu môi:

– Xin lỗi!

Cái chuông còn không ăn,

thêm là một tác phẩm nghệ thuật ném trên bờ kè tre.

Nhưng khi bạn xỏ chân vào giày, nó sẽ vừa vặn hoàn hảo. Cô mở chiếc khăn và lấy chiếc thứ hai vào. Hai đôi giày hoàn toàn giống nhau. Những người hầu reo hò. Nhà vua lập tức sai một nhóm cung nữ chờ đón nàng vào cung. Dưới ánh mắt ngạc nhiên và thù địch của hai mẹ con, họ bước lên chiếc ghế sedan.

*** * *

Dù ở trong cung nhưng nàng vẫn không quên ngày giỗ cha. Cô xin phép vua về quê chuẩn bị lễ vật cho dì. Hai mẹ con vừa mừng vừa ghen. Bây giờ nhìn thấy bức ảnh này, sự ghen tị lại bùng lên. Nghĩ ra mẹo, mẹ kế bảo tôi:

– Xưa tôi leo trầu, xin trèo xé bình phong thờ cha.

Cái ga ngoan ngoãn trèo lên cây trầu. Ở phòng bên cạnh, người dì đi xuống với một con dao. Thấy cây rung, hỏi:

Xem Thêm : Những món quà tinh thần ý nghĩa sâu sắc mà bạn nên biết – Quacaocap.com.vn

– Bạn đang làm gì dưới gốc cây?

– Trong gốc trầu có nhiều kiến, mẹ sẽ đuổi kiến ​​để không đốt em.

Nhưng tấm bạt chưa kịp xé toạc cây trầu thì cây đã đổ, tấm bạt treo ngược xuống ao chết. Dì ghẻ vội cởi quần áo của Tấm cho con mặc rồi đem vào cung nói dối với vua là Tấm bị ngã xuống ao chết đuối, nay người ta bắt Tấm lên thay. Nhà vua nghe vậy rất buồn nhưng không nói gì.

Người ta nói rằng một chiếc đĩa chết sẽ trở thành một con chim vàng. Con chim bay về kinh đô về vườn. Khi nhìn thấy Bran đang ngồi bên giếng giặt quần áo của nhà vua, anh ta dừng lại trên một cành cây và nói với anh ta:

– Treo áo chồng lên sào, đừng phơi rào, xé áo chồng.

Rồi con chim vàng anh bay thẳng vào cung, đậu bên cửa sổ vui mừng hót véo von. Vua đi đâu chim bay đến đó. Wang Zheng để tâm và nhìn thấy con chim Yiyi, Wang nói:

– Ảnh vàng đấy vợ mày đó, đút vào tay áo đi

Con chim vàng anh lại đáp xuống tay nhà vua và rúc vào ống tay áo của ông. Vua mê vàng đến quên ăn quên ngủ. Nhà vua ra lệnh đóng một chiếc lồng vàng cho con chim. Từ đó về sau, nhà vua ngày đêm chỉ chú tâm đến đàn chim.

Cảm ơn bạn đã về nhà và nói với mẹ. Mẹ anh bảo anh đi bắt chim để ăn rồi nói dối nhà vua. Trở lại cung điện, trong khi nhà vua đi vắng, anh ta bắt những con chim và ăn thịt chúng, rồi ném lông ra vườn. Thấy mất vàng, vua hỏi, cảm ơn:

-Ta thèm ăn thịt chim, bèn xin phép vua giết chim ăn.

Nhà vua không nói gì. Những chiếc lông vàng anh chôn trong vườn hóa ra là hai cây neem. Khi vua dạo chơi trong vườn, cành lá của chúng sà xuống tạo bóng tròn như hai chiếc lọng. Nhà vua thấy một cây đẹp cho bóng mát nên sai đầy tớ mắc võng giữa hai cây và nằm hưởng bóng mát. Ngay khi nhà vua đi khỏi, cành cây lại mọc thẳng. Từ đó về sau, không ngày nào nhà vua không ra nghỉ mát dưới hai cây bách.

Cảm ơn bạn đã nói với tôi về điều này một lần nữa. Mẹ ông bảo ông sai thợ chặt cây làm khung cửi rồi nói dối nhà vua. Khi về cung, ông sai người chặt hai cây xoan đào làm củi, mắc vào khung cửi phòng khi mưa gió bão bùng. Vương thấy cây bị đốn, hỏi đáp:

– Cây đổ vì bão, ta sai thợ đẽo thành khung cửi dệt áo cho Bệ hạ.

Nhưng khi khung cửi tắt, Bran ngồi đó dệt và luôn nghe thấy khung cửi nguyền rủa mình:

tút tút tút

Lấy ảnh chồng cô ấy,

Bạn móc mắt mình ra.

Khi nhìn thấy cảnh này, tôi đã rất sợ hãi và vội vàng nói với mẹ. Mẹ bảo anh đốt khung cửi rồi lấy tro mang đi ném xa cho yên lòng. Trở lại cung điện, Tạ Mục nói. Ông mang tro đốt và thả bên vệ đường cách xa hoàng cung. Một cành cây cao tươi tốt mọc lên từ đống tro tàn bên vệ đường. Vào mùa đậu quả, trên cây chỉ đậu được một trái nhưng hương thơm ngào ngạt. Một hôm, một bà lão bán nước gần đó đi ngang qua gốc cây, ngửi thấy mùi thơm, nhìn lên thấy một quả treo trên cành cao, liền móc túi ra, lẩm bẩm:

<3

Bà lão vừa dứt lời thì trái cây rơi vào túi. Bà cụ đem về cất trong phòng, thỉnh thoảng lại vào ngắm nghía và ngửi thấy mùi thơm.

Bà lão hàng ngày đi chợ vắng. Một cô bé bước ra từ trái cây, thân hình chỉ lớn bằng ngón tay nhưng trong nháy mắt đã biến thành một tờ giấy. Vừa bước ra là anh cầm chổi lau nhà, vo gạo thổi cơm, ra vườn hái rau nấu canh giúp bà chủ quán. Clip lại ghi lại hình ảnh lúc nhỏ như cũ chui vào trấu. Mỗi lần đi chợ rau, bà lão đều thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon canh sẵn, thật là lạ.

Một hôm, bà giả vờ đi chợ, nửa đường lẻn về, nấp vào bụi cây sau nhà. Trong khi đó, đĩa trái cây được mang ra, như thường lệ. Bà già bò trở lại qua khe cửa. Thấy gái đẹp, nàng vui mừng khôn xiết, xông vào, ôm lấy ga trải giường, xé toang lớp vỏ bên ngoài thị tẩm. Từ đó, cô bé về sống với bà nội, hai người thương yêu nhau như mẹ con ruột thịt. Hàng ngày anh giúp bà cụ thổi cơm, đun nước, làm bánh, têm trầu, bán hàng.

Một hôm, nhà vua rời khỏi cung điện. Thấy quán ven đường sạch sẽ, tôi ghé vào. Bà lão mang trầu cau đến dâng vua. Thấy trầu cánh phượng, vua chợt nhớ đến miếng trầu của vợ bèn hỏi:

– Trầu ai đây?

—Miếng trầu này là của bà già, bà lão đáp.

– Con gái mày thì sao, gọi tao cho tao xem mặt.

<3 Vua mừng rỡ, sai Quách phu nhân kể lại sự tình, rồi sai gia nhân khiêng kiệu vào cung.

Cảm giác mình lại được hoàng thượng sủng ái như trước, nàng không khỏi có chút sợ hãi. Cảm ơn bạn một ngày:

-Chị ơi, sao chị đẹp thế? Không có câu trả lời, chỉ cần hỏi lại:

-Nếu bạn muốn trở nên xinh đẹp, tôi sẽ giúp bạn!

Cảm ơn bạn đã đồng ý ngay bây giờ. Anh ta ra lệnh cho những người hầu của mình đào một cái hố sâu và đun sôi một nồi nước. Tấm bảo cám xuống hố, sai đầy tớ đổ nước sôi vào hố. Cám chết, lão đập xác vào mắm đem cho dì ghẻ, nói là quà của con gái lão. Thực sự cảm kích khi lấy ra chấm nước mắm và nức nở trong mỗi bữa ăn. Một con quạ bay lên, đậu trên mái nhà và kêu:

– yum yum yum! Mẹ ăn con đi, mẹ muốn miếng nữa không?

Mẹ tôi giận lắm, quát lớn, lấy sào đuổi quạ. Nhưng khi ngày tàn của nước mắm sắp tàn, bà nhìn lại mình và ngã quỵ khi nhìn thấy chiếc đầu lâu của con trai mình.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button