Hỏi Đáp

Tuyển tập 20 bài thơ Hàn Mặc Tử nổi tiếng – HocDe.vn

Thơ hàn mặc tử tình yêu

Video Thơ hàn mặc tử tình yêu

Hàn Mặc Tử tên thật là Nguyễn Trọng Trí. Anh sinh ra và lớn lên trong một gia đình Công giáo nghèo. Thuở nhỏ ông học tiểu học Quy Nhơn, sau đó học trung học ở Huế và làm việc ở sở đặc điện. Năm 1936, Han Motu không may mắc bệnh phong phải nghỉ việc, đến bệnh viện Guiren để chữa bệnh rồi qua đời.

Nói về một đời thơ, Hàn Kết Đồ là một văn nhân có tài, biết làm thơ từ nhỏ. Đặc biệt, ông đã đoạt giải nhất cuộc thi thơ do thị xã tổ chức vào năm 1930. Thơ Hàn có nhiều tác phẩm hay. Nếu yêu thích những vần thơ của nhà thơ tài hoa này, đừng bỏ lỡ những bài thơ hay và tiêu biểu được hocde.vn sưu tầm để làm quà tặng nhé.

  1. Vương quốc bị lãng quên

    Đêm đó trăng lại mọc

    Ngoài ban công mưa rơi lạnh

    Một mình! Vâng, rất cô đơn

    Đêm Của Riêng Tôi – Cõi Lãng Quên!

    Tôi phải trả giá cho sự do dự của mình

    Ai trả tiền – có một câu hỏi ở đây

    Khu vực riêng tư được khóa yên lặng

    Ở đó, người ta vui với cát bụi.

    Gió lạnh thổi

    Mọi phương hướng hội tụ về cõi hư vô

    Nghe em, nghe em khóc

    Nó có tồn tại không? Nghẹn ngào thôi.

    1. Nắng vàng

      Yêu trăng là yêu trinh

      Phải lòng nắng tựa như sự kết hợp của tình yêu.

      Mở lòng cho tà áo nghiêng

      Thêm ý nghĩa cho từ

      Mùa xuân ấm áp hoa nở, nên thơ như tranh

      Mừng vui, mùa thơm nấu than hoạt.

      Bạn đang đi,- tôi đang đánh rơi ngọn giáo của bạn

      Môi hay chớp sẽ bồn chồn,

      Khi mặt trời mọc, trái tim của bạn trở nên buồn tẻ,

      Tôi không sao nhưng đôi chân của tôi đang yêu…

      Tôi không nói nên lời, tôi không nói được

      Sợ chim trên đường

      <3

      Ha ha! Trong một phút thôi miên!

      Để lại hương thơm với sức mạnh của tình yêu

      Tôi có một mùa xuân của phẩm giá.

      Mùa xuân ấy là trái tim tôi.

      Đau say đến phát điên

      Chúa ơi! Dưới ánh nắng chói chang…

      1. Biển hồn tôi

        Biển hồn ta thể hiện cảm xúc của chính tác giả khi đối diện với biển hồn. Mở đầu bài hát là một bức tranh ấn tượng: máu trào ra, sóng lòng lăn tăn, làm lòng người gợn sóng nơi đất khách quê người… Các đoạn tiếp theo nói về một cơn say sóng nhưng chất chứa trăm ngàn nỗi niềm riêng trong đó. trái tim của họ. Kết thúc bài thơ, tác giả nhận ra đây là sự ngu xuẩn, ngông cuồng của chính mình. Nỗi đau thể xác và tinh thần khiến thơ điên phát điên.

        Trái tim của chúng ta tràn ngập

        Nhưng sóng cũng như mây

        Con sóng lòng ta đang lan tỏa nơi xứ lạ

        Giữ bầu trời cao.

        Tôi nôn ra máu

        Khi say trong sóng biển vô tận

        Chấp nhận với trái tim cay đắng

        Hàng trăm tiếng đau cá nhân.

        Chúng tôi muốn nắm bắt linh hồn của những người có mặt

        Trong trái tim tôi, tắm trong máu của chúng ta

        Chúng tôi muốn cứu người khỏi sóng

        Nhìn vào khuôn mặt và màu da.

        Chúa ơi! Ôi điên, điên!

        Chúng ta đang chèo thuyền trong biển tim

        Điên, điên, điên

        Tôi đặt con tàu chính giữa tâm hồn mình.

        1. Trăng rằm Đà Lạt

          Thời khắc thiêng liêng này đã bắt đầu.

          Giấc mơ trong một thực tế tuyệt vời!

          Mặt trời, mặt trăng và các vì sao chìm trong sương mù

          Giống như nhặt được một bài thơ từ xa.

          Hãy im lặng và đừng nói nhiều,

          Đã nghe tiếng hò reo từ đáy nước,

          Nghe gió thổi lồng lộng

          Hãy xem cách Đức Chúa Trời diễn giải tình yêu.

          Cây thông đứng yên

          Cành lá dường như không còn.

          Làm sao bạn có thể nói sự thật!

          Dải Ngân Hà lơ lửng trên bầu trời đêm.

          Cả bầu trời nhuốm màu trăng,

          Trái tim tôi không nói nên lời.

          Không có âm thanh,

          Mặc dù đó là âm thanh của một ngôi sao băng…

          1. Hai chúng ta

            Nhưng bạn và tôi đều đau lòng

            Ai cũng chôn sâu hình bóng một kẻ mộng mơ

            Bây giờ tôi đang vướng bận

            Chỉ còn hai chúng ta còn sống

            Trao nhau ngọt ngào mộng mơ

            Cố quên thời gian

            Hoa tàn trăng rằm

            Sự thất vọng xung quanh tôi

            Nhiều hành tinh tan chảy vì chúng ở thể lỏng

            Ồ, hoan hô! Giấc mơ có thành hiện thực không?

            Lúc đó thủy triều chưa dâng

            Cứ nhắm mắt lại và tiếp tục yêu nhau như chết đi sống lại

            Sốt, tê và yếu

            Đừng lắng nghe tiếng nói của trái đất

            Hỏng cả không gian

            Từ đầu đến cuối

            Tất cả kết hợp, chỉnh sửa và xóa

            Không gì bằng tình yêu của chúng ta.

            Trong im lặng, một mình trong dải động,

            Giống như, em yêu, một cái lỗ trên bầu trời

            Nhưng tôi nghe thấy tiếng kêu từ tận đáy lòng mình vào ban đêm,

            Trong phổi, trong tim, trong tâm hồn.

            Tôi cố tưởng tượng một buổi chiều vàng,

            Lá trên cành khô héo, gió ngừng thổi:

            “Tiếng kêu trong bóng tối,”

            Tâm hồn dày vò theo hương khói,

            Một bài thơ cháy trong nắng,

            Một từ run rẩy giữa không trung,

            Cả tình, cả thơ, cả một miền

            Nó biến thành một vũng máu đào trong bóng tối”,

            Đó là tất cả những người bạn đã đuổi đi,

            Trăng bạc sao cùng ước mơ

            Tình em chân thành như thơ

            Cho đến ngày tận thế.

            1. Linh hồn là ai

              Linh hồn là ai? tôi không biết

              Hồn theo tôi như để giễu cợt tôi

              Môi em thơm, anh không thể ngừng cười

              Tâm hồn trào dâng cho tôi bao ánh sáng

              Tôi chết rồi, tôi no rồi

              Cười điên, ngộp thở ánh trăng

              Áo em oai hơn vàng

              Tâm hồn đã cào, cào, ngấu nghiến

              Da tôi sần sùi và tê dại

              Tôi sợ hãi vô hạn

              Tôi đắm hồn trong trăng dịu

              Tôi muốn trăng tròn thu vào lồng ngực

              Cả hai chúng tôi đều lặng lẽ thổn thức

              Sau đó bay đến một hành tinh

              Tung và xoay giữa các hình dạng khác nhau

              La hét một lúc

              Thiên đường và địa ngục trần gian

              Linh hồn là ai? Ai là! tôi không tốt

              Giúp linh hồn tôi thoát khỏi màn đêm

              Tâm hồn tôi mệt mỏi, nhưng tôi đã chết

              1. Nhút nhát

                Xem Thêm : 15 món ăn ngon đặc sản Vũng Tàu nhất định phải thử – Vntrip.vn

                Bẽn lẽn là một bài thơ trong tập thơ “Những cô gái quê” của nhà thơ Hen Mektu. Khi đọc bài thơ này, hẳn ai cũng sẽ thắc mắc: nhân vật trữ tình này là ai, là vầng trăng, là tôi, hay là chính tác giả.

                Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh vầng trăng, rồi đến “em”. Cả không gian ngập tràn yêu thương. Đoạn cuối bài viết là lời tâm sự của một cô gái đã “vô tình” và “hèn nhát” để gió hôn lên má mình. Ngay cả trong suy nghĩ của cô ấy, cô ấy luôn có ý thức về sự trinh nguyên và thuần khiết.

                Thơ vừa là sản phẩm của mộng, vừa là sản phẩm của đời thực nên có nhiều điều khó cắt nghĩa. Điều ta cảm nhận rất rõ ở thơ là một tâm hồn trong sáng, chân chất, khao khát được sống, được yêu, được hưởng mọi thú vui của người trữ tình và tác giả trong thế giới vật chất. Đọc thơ, ta khâm phục tinh thần lạc quan, yêu đời, yêu cuộc sống của Hàn Kết.

                Trăng nằm cành liễu

                Chờ gió đông về

                Hoa lá không muốn động

                Lòng em căng thẳng lắm chị ạ.

                <3

                Trái tim của ai đang lên tiếng? bạn đã đi như thế nào

                Ôi, kìa, ánh trăng tắm trong trần truồng

                Lấy khuôn vàng dưới đáy ổ cắm.

                Vô tình để gió hôn lên má

                Nửa đêm ngại quá

                Tôi e rằng tôi sẽ biết

                Nghi ngờ mình còn trinh.

                1. Trăng vàng và trăng ngọc

                  Mặt trăng! mặt trăng! mặt trăng! Trăng, trăng trăng!

                  Ai mua trăng tôi bán

                  Không bán tư cách thành viên công đoàn, đang tìm kiếm ngày…

                  Bạn nhận được danh hiệu danh dự khi nào

                  Hãy đến đây vì bài thơ dở của tôi.

                  Không không không! Tôi không bán linh hồn mặt trăng.

                  Tôi giả vờ chơi, bạn muốn

                  Tôi nghiêm túc mà, bạn là một kẻ ngốc:

                  Vàng Nguyệt Ngọc bán sao mỗi tháng.

                  Mặt trăng! mặt trăng! mặt trăng! Đó là mặt trăng, mặt trăng, mặt trăng!

                  Trăng rất sáng, trăng soi khắp nơi

                  Tôi đang cầu nguyện cho mặt trăng của mình

                  Tôi cho trăng chuỗi hạt

                  Trăng non là trăng sáng

                  Mặt trăng! mặt trăng! mặt trăng! Đó là mặt trăng, mặt trăng, mặt trăng!

                  1. Tôi sắp kết hôn

                    Tôi nghe nói rằng bạn sắp kết hôn

                    Tôi đã cười rất nhiều và tôi cũng rất buồn.

                    Em ơi, em đã thất hứa

                    Bạn nhầm tôi với một cô gái quê thật thà.

                    1. Cảnh khuya với sông Hương
                    2. Giờ chỉ còn chúng ta thôi

                      Có bao nhiêu tri kỷ biết

                      Nước khi còn trẻ

                      Sông Hương chảy xuôi xuôi đông tây

                      Chỉ có thể tìm thấy một đám mây

                      Mây của cải trong thời khó khăn

                      Sao sông trắng thế

                      Sao em không ngừng yêu?

                      Vì ai đó buồn

                      Hoặc đợi khách chở đi

                      Anh ơi cho em hỏi thuyền nan lá

                      Tàu ai lang thang đây?

                      Ai là hoàng tử thì cũng là hoàng tử

                      Tôi không muốn đi đầu, tôi không muốn đi gió

                      Tại sao trời đất lại đối xử với tôi như vậy?

                      Tại sao trời mưa cả đêm?

                      Ở lâu đài vui hơn

                      Pha lê hát qua bức màn

                      Sông hương, xuân chỉ là liễu

                      Trăm hoa cười

                      Tại sao nước chảy lờ đờ

                      Một thế giới thuận lợi cho cờ vua tưởng tượng

                      Ghét mã ngoằn ngoèo

                      Thời Thanh Tuyền nổi giận

                      Ai nhảy thêm 5 nữa

                      Men khô dưới lâu đài

                      Vì sao cơn giận tiêu tan

                      Không nghe lời phàn nàn của tài xế

                      “Tàu của tôi cập cảng Tương Giang

                      Đợi chàng cho đỡ nhớ nhà

                      Con thuyền lặng lẽ dừng theo bóng chiều

                      Nước sống trong sóng bến tàu

                      Trong thành phố của giấc ngủ vĩnh hằng, cậu bé da đen đã chết

                      Khóa chụp nhanh nhả ra cho đến khi chìa khóa không ăn khớp

                      Ngắm biệt thự

                      Dấu cũ, tình bao nhiêu tuổi

                      Tuyệt vời! sóng biển

                      Con thuyền vô định trong mê cung

                      Tại sao con trai và con gái lại mơ về nhà

                      Tương Giang không lay chuyển tình cảm

                      Giữ hương nguyền rủa trong thành phố

                      Tiếng gà gáy, tiếng trăng còn say.

                      1. Ở nhà vào đêm khuya
                      2. Túp lều hoang lạnh, mất mùa,

                        Cỏ lạnh làm sao…

                        Mở cửa ra xem Thương Nguyệt,

                        Thắp nến và nến rơi.

                        Tôi nằm mơ thấy bóng dao động,

                        Hãy tưởng tượng một linh hồn đang chơi đàn hạc nước.

                        Năm ngón tay giơ lên ​​và bấm,

                        Gió quên sầu, dế quên sầu.

                        1. Thân mến
                        2. Sao năm tháng cách nhau bao nhiêu mây,

                          Ngày tháng trôi qua, lòng tôi luôn mộng mơ,

                          Lá còn non, trời vẫn xanh

                          Tại sao tình yêu của chúng ta tươi mới?

                          Nếu tình yêu nói:

                          Tình yêu của chúng ta là mãi mãi

                          Sẽ được biết đến với hoa và cây cối.

                          Nhưng tình yêu thì không nên nghi ngờ.

                          Rừng yên lặng,

                          Nghĩa trang đáng sợ như bầu trời đêm.

                          Tôi nghĩ rằng trái tim tôi không hoảng loạn

                          <3

                          Em yêu! Trái tim tôi rung lên như gió

                          Đêm trăng buồn lặng lẽ

                          Khi tôi mơ thấy một góa phụ,

                          Tình yêu còn mãi sẽ khô héo cho trái tim yêu thương.

                          Nhưng sao lòng tôi cứ run run

                          Luôn muốn tránh mặt nhau,

                          Tình yêu vĩnh cửu không bao giờ gặp lại

                          Vì trái tim tôi! Mệt mỏi những lúc xa cách.

                          1. Mùa xuân trưởng thành
                          2. Sức trưởng thành của Hanmotu vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vô cùng đẹp đẽ. Đó là tiếng thơ quê, từ nhạc điệu, ngôn ngữ đến cảm xúc… đan xen, hòa quyện tạo nên một chuyển động đẹp đẽ về cuộc sống. Đằng sau những bức tranh thiên nhiên ấy là tình yêu quê, pha chút hồn nhiên của nhà thơ.

                            Dưới ánh nắng chói chang: làn khói tan,

                            Mái tranh mạ vàng.

                            Gió xào xạc tà áo xanh

                            Trên giàn thiên văn. Bóng Mùa Xuân là đây.

                            Bầu trời gợn sóng trong xanh

                            Cô thôn nữ hát trên núi;

                            – Xuân xanh ấy ngày mai,

                            Có người theo chồng ra khỏi game…

                            Tiếng hát giữa núi rừng

                            Thở khò khè như mây và nước,

                            Thầm thì với người ngồi dưới gốc tre,

                            Nghe ngọt ngào và ngây thơ…

                            Xuân ấm hoa nở

                            Lòng buồn nhớ làng:

                            -“Năm nay chị vẫn đi hái lúa

                            Xem Thêm : Tụ điện là gì? Ứng dụng tụ điện – Cảm biến áp suất

                            Bên cạnh sông Baihe, trời có nắng không? “

                            1. Đà Lạt trong ánh trăng mờ
                            2. Khoảnh khắc thiêng liêng này đã bắt đầu,

                              Bầu trời như một giấc mơ, như một giấc mơ.

                              Mặt trời, mặt trăng và các vì sao chìm trong sương mù,

                              Giống như nhặt được một bài thơ từ xa.

                              Hãy im lặng và đừng nói nhiều,

                              Nghe thấy đáy hồ.

                              Lắng nghe Liu Si run rẩy trong gió,

                              Hãy xem cách Đức Chúa Trời diễn giải tình yêu.

                              Cây thông vàng đứng im,

                              Cành lá dường như không còn.

                              Làm sao để phân biệt?

                              Dải Ngân Hà lơ lửng trên bầu trời đêm.

                              Cả bầu trời nhuốm màu trăng,

                              Trái tim tôi không nói nên lời.

                              Không có âm thanh,

                              Ngay cả âm thanh của những ngôi sao băng!

                              1. Đây là Làng Vida
                              2. “Weida Village” là bài thơ nổi tiếng nhất trong đời thơ của Han Meiketu. Cả bài thơ là một bức tranh quê cuộn lên đẹp đẽ, thuần khiết, trong trẻo, đượm hương thơ, có sắc thái riêng. Nó được diễn tả qua tâm tưởng của nhà thơ nên vừa thực, vừa mơ hồ, hư ảo.

                                Bài thơ này không chỉ thể hiện tình yêu tha thiết của nhà thơ đối với Huế quê hương mà còn thể hiện khát vọng được yêu và được tồn tại mãnh liệt của Han Mektu.

                                Sao em không về làng chơi?

                                Ngắm mặt trời mới mọc.

                                Vườn ai xanh như ngọc

                                Lá tre phủ kín mặt chữ.

                                Gió nối tiếp gió, mây nối tiếp mây

                                Nước sầu, hoa ngô đồng…

                                Thuyền ai đậu trên sông Trăng,

                                Đêm nay có chở trăng về được không?

                                Giấc mơ của khách đường dài

                                Áo của tôi trắng quá…

                                Ở đây có sương mù, có sương mù

                                Ai biết tình yêu của ai có nhiều không?

                                1. Đã bỏ lỡ
                                2. Rồi anh ra đi

                                  Bên ngoài không có gió

                                  Hoa Đào Không Hương

                                  Trái tim tôi hờ hững.

                                  Rồi anh ra đi

                                  Jinyueying Thanh Sa

                                  Cánh én cô đơn

                                  Bay trên bầu trời xanh.

                                  Rồi anh ra đi

                                  Không có tiếng đàn piano

                                  Như tan trong sương

                                  Thỉnh thoảng về làng.

                                  Rồi anh ra đi

                                  Tôi gầy hơn cả cây liễu

                                  Tôi buồn như mây

                                  Một đêm không trăng.

                                  1. Nước mắt
                                  2. Trời ơi, bao giờ tôi mới chết đây?

                                    Tôi không bao giờ ngừng được yêu thương bởi vì,

                                    Khi nào mặt trời tan thành máu

                                    Trái tim tôi cứng như địa ngục?

                                    Họ không thấy đâu và không lùi bước,

                                    Tôi còn yêu, tôi còn yêu…

                                    Tôi đã mất một nửa linh hồn khi ra đi,

                                    Một nửa linh hồn tôi ngu ngốc.

                                    Tôi vẫn ở đây hay ở đâu đó?

                                    Ai đặt tôi dưới bầu trời?

                                    Hoa phượng đẫm máu

                                    Nằm trên đùi tôi?

                                    1. Lang thang
                                    2. Lãng mạn! Bạn là một kẻ ăn xin

                                      May mà mỹ nhân không chết cóng

                                      Ta đi tìm giấc mộng xuân

                                      Gặp hồn ma Ruan bay trên mây

                                      Rượu uống trong nắng

                                      Quần áo tôi tả tơi

                                      Tứ nguyệt mặc áo nguyệt.

                                      Nếu không có ai chết, tại sao lại buồn?

                                      Để tao mua hết răng

                                      Răng răng, răng yêu

                                      Tôi tin rằng tôi sẽ ở bên bạn

                                      Tôi xấu hổ vì ai?

                                      Lãng mạn! Bạn là một kẻ ăn xin

                                      May mắn thay, anh ta không nôn ra máu và chết.

                                      Chúa ơi! Nhờ ai đó cứu bạn khỏi chết đói

                                      Có gió trăng, ăn làm sao?

                                      Làm thế nào để giết kẻ mộng mơ

                                      Trả thù cho một số phận nghiệt ngã?

                                      1. Âm thầm
                                      2. Từ xuân sang hè

                                        Anh thường gửi tình về quê

                                        Cùng bạn trên mọi nẻo đường

                                        Làm mới tâm trí của bạn!

                                        Bạn không mong đợi nó vào ban đêm

                                        Ánh trăng ngà, mặt hồ phẳng lặng

                                        Bạn đang đi xung quanh như một kẻ ngốc

                                        Ngửi áo sơ mi của bạn

                                        <3

                                        Cây liễu mà bạn nhìn thấy ở đây

                                        Hương thơm nước xốt giấc mơ say rượu

                                        Yêu đi không nói môi hồng

                                        Mùa xuân ấy tôi lớn lên

                                        Tôi thấy bạn đã biết cách làm tình

                                        Nhưng thời gian vẫn trôi

                                        Trái tim ơi, tôi có thù hận của riêng mình

                                        1. Nỗi nhớ
                                        2. có thai mà ly thân

                                          Hồn anh theo bóng em

                                          Tâm hồn tôi sẽ bay theo gió

                                          Tôi sẽ không nói với bạn bất cứ điều gì.

                                          Thơ tôi như trái tim tôi

                                          Có nghĩa là thơm như ánh trăng

                                          Mềm như liễu

                                          Vẫn còn trong cơn gió nghi ngờ.

                                          Tôi đã ngâm và đọc thuộc lòng

                                          Hàng nghìn người run lên vì đau

                                          Vì mê, vì sướng

                                          Cắn lời bài hát cho máu chảy

                                          Thơ rơi vào im lặng

                                          Nhưng tim tôi đang đập loạn xạ

                                          Bài thơ trong lòng tôi đang khóc không ngừng

                                          Dư âm buổi ban đầu vang vọng khắp nơi.

                                          Tôi nghe rồi, tôi ổn

                                          Tại sao bạn muốn yêu

                                          Mày điên rồi mà mày nói như thằng ngu

                                          Xin lỗi vì đã xóa ngày cho không gian.

                                          Ngày buồn nhuốm màu buồn

                                          Những ngày mây xanh vần vũ

                                          Bài hát vàng rải rác

                                          Rung động đêm tình

                                          Anh ấy đang ở một thế giới khác

                                          Trong giấc mơ em lặng lẽ nhìn nụ cười của anh

                                          Bạn cười tôi cũng cười

                                          Gửi tin nhắn rằng bạn đã đến.

                                          Han Shi Chuantu luôn có vẻ đẹp và cảm xúc riêng. Những vần thơ có hồn của ông đã làm phong phú và làm đẹp thêm kho tàng văn học quý giá của Việt Nam. Ngồi nhâm nhi tách trà nóng, đọc và suy ngẫm về thơ Hàn trên hocde.vn, bạn sẽ rút ra được nhiều bài học bổ ích.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button