Hỏi Đáp

Mãi Mãi Tuổi Hai Mươi – Nhật ký Nguyễn Văn Thạc – Reviewsach.net

Mãi mãi tuổi hai mươi

Năm 1972, liệt sĩ Nguyễn Văn Sa hy sinh trên chiến trường Xứ Quảng khi mới hai mươi tuổi. Những dòng nhật ký do Người để lại phản ánh cuộc đấu tranh anh dũng của nhân dân. Nó phản ánh sự giác ngộ của một thế hệ thanh niên lấy lý tưởng cách mạng của Đảng làm trách nhiệm của mình, cống hiến sức mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất Tổ quốc.

“Đời ta không tiếc (tuổi hai mươi làm sao không tiếc), tuổi hai mươi ai cũng tiếc, đất nước thì sao?”

Cỏ nhọn mà ấm nhỉ…”

(bản nháp)

Mãi mãi tuổi 20 reviewsachonly

“Chuyện đời”.

Bản thảo gốc tên là “Chuyện đời”, là một cuốn sổ nhỏ bìa nhựa màu xanh, tổng cộng 240 trang viết tay, chữ in nhỏ, ngay ngắn, vài dòng, viết bằng mực. đen và xanh. Tôi bắt đầu viết 28 ngày sau khi nhập ngũ 2-10-1971 và ngừng viết 3-6-1972 khi chuẩn bị ra chiến trường. Cuốn nhật ký và nhiều bức thư được cậu chủ gửi cho em trai tôi từ Donglucha.

Anh mất chưa đầy 2 tháng, khi anh chưa đầy 10 tháng và 20 tuổi.

Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, ông Nguyễn Văn Đức thay mặt gia đình liệt sĩ Nguyễn Văn Đức gửi bản thảo đến NXB Trẻ , muốn xuất bản nó. Việc xuất bản cuốn nhật ký này sẽ giúp bạn đọc, đặc biệt là bạn đọc trẻ tự hào về sự lãnh đạo của một thế hệ thanh niên và vững bước vào tương lai.

Tác phẩm này do nhà thơ Đặng Vượng Hùng biên soạn và giới thiệu cùng bạn đọc, xuất bản năm 2005.

“Mãi Mãi Tuổi Hai Mươi” là một cuốn nhật ký đầy đủ và chân thực, được viết bởi một chàng trai trẻ giỏi văn, viết về người và chuyện đời, từng bước một. .

Đọc thêm:

  • Nhật ký Đặng Loy Trâm – sức mạnh truyền cảm hứng từ một tâm hồn cao đẹp!
  • Bông Sen Xanh – Tu luyện bậc vĩ nhân như thế nào?
  • Một dòng-Tiểu thuyết ảnh của Ruan Tingyu.
  • pham xuan an – tên anh như cuộc đời
  • Sống như bác – tinh thần Nguyễn Vạn bất diệt!
  • Nhật ký dang dở

    Vì là nhật ký nên phải chân thành.

    Tôi là chính tôi.

    là một sinh viên khoa toán cơ học bỏ học đi đánh giặc Mỹ. Những người con xa quê đọc “Đứa bé” mà nhớ mẹ da diết. Anh ấy là một chàng trai lãng mạn, nhớ người bạn thân nhất của mình sau lưng. Anh là một thanh niên yêu thơ văn, có nhiều lối viết hay nhưng anh vẫn chưa hài lòng, anh cho rằng ngòi bút của mình bế tắc, bế tắc. Anh là một binh nhì, được giác ngộ lý tưởng cách mạng, có tinh thần trách nhiệm với Tổ quốc, quyết lên đường đấu tranh cho độc lập dân tộc, thề quyết tử.

    Xem Thêm : Giải Sách Bài Tập Giáo Dục Công Dân 9 – Bài 1: Chí công vô tư

    Là anh – người cựu chiến binh.

    “Tôi sẽ gửi lại cuốn nhật ký này và khi quay lại, tôi sẽ viết về những điều tuyệt vời mà tôi đã trải qua kể từ khi rời bỏ nó, xa cuốn nhật ký thân yêu của tôi về cuộc đời quân ngũ.”

    Vâng, nếu tôi không quay lại – ai sẽ viết những dòng tiếp theo cho tôi? Tôi chỉ hy vọng rằng ngày mai, vài trang còn lại sẽ đầy những dòng vui vẻ và đông đúc. Đừng viết trống rỗng và bí ẩn như những trang này. “

    Anh ấy đã viết một cái kết mở cho tương lai, hoặc là quay lại một ngày nào đó hoặc là không bao giờ quay lại.

    Đất nước nay đã sạch bóng quân thù, đang trên đà phát triển, ai sẽ viết nên chủ nhân tiếp theo? Với tâm nguyện của một người được ra đi mãi mãi, cuốn nhật ký lật sang những trang trắng để thế hệ hôm nay và mai sau tự hào tiếp bước cha anh.

    Lời tiên tri về Ngày Chiến thắng.

    Ngày 18-9-1971, Thạch viết trong thư cho người bạn gái thân (phạm thị thích anh, tr. hay như anh trong nhật ký):

    “Vinh quang nào cũng có cái giá của mình. Càng gian khổ, càng thử thách, vinh quang càng nhiều. Chúng ta đừng chỉ đi tìm chân lý sâu xa qua lời văn, thơ ca, toán học.

    30-4-1975, t. Sẽ trả lời p. Câu hỏi: “Hạnh phúc là gì?”

    Hôm nay, toàn dân tộc Việt Nam biết rằng đã đến ngày giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Tuy nhiên, khi Thầy viết câu này, Thầy chưa xác định được ngày nào toàn quân và toàn dân ta sẽ toàn thắng. Nhưng anh ấy thực sự đã viết nó. Đúng năm, đúng tháng, đúng ngày.

    Không thể giải thích được, chỉ có thể coi đó là một điềm báo kỳ diệu. Cả nước đã dùng chiến thắng cuối cùng để trả lời cho câu hỏi hạnh phúc dành cho ông, như một lời tri ân, kính yêu dành cho ông.

    Mùi cỏ cháy.

    Bài “Mãi mãi tuổi hai mươi” của liệt sĩ Nguyễn Văn Trác đã được đồng đội của anh – tức người xuất hiện trong nhật ký – nhà thơ Hoàng Nhuận Tân lấy làm tư liệu để sáng tác kịch bản phim “Mùi cỏ cháy”, phát hành năm 2012, đoạt 4 giải Cánh diều vàng.

    “Mùi cỏ cháy” tái hiện lại trận chiến khốc liệt và khốc liệt tại thành cổ Quang Chí trong sự kiện mùa hè rực lửa năm 1972. Trong mưa bom bão đạn 81 ngày đêm, mặt người mười tám, hai mươi sao dũng cảm, sao ngoan cường.

    Hình ảnh thầy xuất hiện trong bộ đội, binh nhì và sau này là lính thông tin, phía sau có bức thư gửi bạn gái:

    “Chống Mỹ cứu nước, thời đại vinh quang của dân tộc. Bình minh của cách mạng, ai sẽ bước vào bình minh? Trong đó có tôi, hơn 1.000 sinh viên đại học đã nhập ngũ lần này. Chúng ta không nên tìm chân lý thâm sâu qua ngôn từ và thi ca.

    Xem Thêm : Drama nghĩa là gì? Hóng drama có thể bị xử lý hình sự? – Hieuluat

    Tháng Tư 1975 sẽ trả lời cho bạn: Hạnh phúc là gì? “

    Và hoàng là hình bóng của nhà thơ hoàng nhuân cầm thuở còn trẻ – người duy nhất sống sót giữa nhóm bạn thân hoàng, thanh, thăng, long, cùng yêu và khát Hà Nội. Khát vọng chung của dân tộc: thống nhất Nam Bắc, thống nhất Tổ quốc.

    Hương vị cỏ cháy đưa khán giả lên màn ảnh rộng, kể câu chuyện chân thực về bi kịch chiến tranh và sự hy sinh của những thanh niên thời chiến với khát vọng gia đình, tình yêu và tình bạn. Tiếng khóc “Mẹ ơi!” vang vọng, lặp đi lặp lại trên đá thạch Trong đêm đen, dòng sông nhuốm đỏ máu Mộ chiến sĩ mới xây đã bị đạn pháo địch thổi tung Chiếc chổi lông mẹ rơi trên quê hương. Nỗi lòng của người lạ… Những chi tiết đắt giá khiến không ít khán giả bật khóc. Những người bị hành hạ theo cách này thật đau khổ biết bao! Niềm tự hào to lớn!

    “Xin hãy chèo nhẹ qua đáy sông khi ra khỏi thạch khan. Bạn tôi nằm đó, tuổi đôi mươi hóa thành ngọn sóng ngàn năm bên bờ biển êm đềm.”

    (Lê Bá Dương)

    Tưởng nhớ liệt sĩ Nguyễn Văn Thạch.

    Nguyễn Văn Thạc (14/10/1952 – 30/7/1972), liệt sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam.

    Sáng 30-7-1972, trong trận chiến ác liệt bên hông thành cổ Quảng Trị, chiến sĩ thông tin Nguyễn Văn Thà được lệnh vào đảm bảo an ninh thông tin liên lạc của Trung đoàn 101, Sư đoàn 325.

    Theo Ruan Guangming, một người lính cùng lớp với anh:

    Đạn địch đáp đúng chỗ. Một quả đạn pháo cắt ngang đùi anh ta, và máu thấm vào ống quần của anh ta. nhiều máu. Anh em vội vã tập hợp, băng bó cho Thầy rồi khiêng Thầy ra trạm phẫu trại, hy vọng “Thầy còn đi lấy nước”. Nhưng thầy đã hy sinh trong vòng tay của đồng đội. Giống như nhiều người lính đã chết trong trận chiến, hài cốt của anh được chôn cất trên chiến trường.

    Sau ngày giải phóng, thi hài của ông được tìm thấy và đưa về Nghĩa trang Liệt sĩ huyện Liêm Liêm Hà Nội để an táng.

    Cầu mong linh hồn bạn được yên nghỉ.

    <3

    Xin cảm ơn ông Nguyễn Văn Thạch! Xin tri ân những người đã hy sinh tuổi thanh xuân vì sự nghiệp thống nhất Tổ quốc. Xin tri ân những người đã góp phần tạo nên hòa bình và độc lập ngày hôm nay. Các anh sẽ sống mãi trong lòng dân tộc!

    Liên kết mua sách:

    • shopee: https://shorten.asia/k6k6whbf
    • Lazanda: https://shorten.asia/h3u9tx9f
    • tiki: https://shorten.asia/kmfuhpgj

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button