Hỏi Đáp

Tả con đường từ nhà đến trường siêu hay (18 mẫu) – HoaTieu.vn

Tả con đường từ nhà đến trường

Tả con đường từ nhà đến trường là một đề tài rất được các em học sinh quan tâm và quen thuộc. Dưới đây là 12 bài văn mẫu thứ nhất tả con đường tắt từ nhà đến trường có kèm theo dàn bài giúp các em học sinh lớp 5 tham khảo và nắm được cách viết đoạn văn theo yêu cầu của đề.

Dàn ý tả con đường từ nhà đến trường

1. Giới thiệu:Hãy kể cho tôi nghe về cách bạn đến trường mỗi ngày

2. Nội dung bài đăng

Một. Mô tả chi tiết về đường

– Đường rộng hay đường hẹp? Đường đất hay đường nhựa? Gạch ốp lát, xi măng…?

– Nét quen thuộc: Trên đường đi là hình ảnh gì? Nhà cao tầng hay cánh đồng quê? sản phẩm từ tre? Hoa cây? nhà ở? …

b. Mô tả cách bạn đi học vào buổi sáng:

Học sinh đang đi học, đi bộ, đi làm hay ra đồng? Thái độ: Ai cũng hào hứng, vui vẻ… thân hình, tư thế? họ đã nói gì? những gì để mặc?

3. Kết thúc

Tôi yêu con đường này.

1. Tả con đường từ nhà đến trường 1

Quê hương em có nhiều cảnh đẹp nhưng em nhớ nhất là con đường quen thuộc in dấu chân em mỗi ngày cắp sách đến trường.

Ra khỏi ngõ, tôi bắt gặp con đường làng quen thuộc. Con đường xuyên làng được lát gạch, tôi đã quen đi bộ đến trường từ bao nhiêu năm nay. Đầu làng có một cây gạo bên đường, khá lâu đời và đứng sừng sững bên đường. Mỗi độ xuân về, cây gạo lại nở hoa đỏ rực cả một góc trời.

Mỗi ngày em đi học về, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em.

Sáng sớm, khi mặt trời từ từ nhô lên khỏi rừng trúc, đường làng rực rỡ ánh đèn, rộn ràng bước chân người đi. Hình như học sinh xóm tôi tràn ra đường. Chúng tôi đi cùng nhau, và tiếng cười làm cho con đường sống động hơn.

Hai bên đường, những hàng cây xanh um tùm, che mát cả con đường. Những ngôi nhà ngói đỏ to lớn, rợp bóng mát bên những hàng cây xanh cứ thế đi hết con đường làng là đường liên thôn của xã. Con đường đá cuội này chạy qua những cánh đồng lúa ở quê tôi. Mỗi buổi sáng trên con đường này, tôi được thưởng thức hương thơm của lúa, cùng với những làn gió mát từ cánh đồng.

Cuối con đường, tôi nhìn thấy ngôi trường mái ngói đỏ, lấp ló sau những tán lá xanh mướt của cây du. Tiếng trống trường vang lên. Tôi bước nhanh đến lớp đúng giờ, và tôi rất vui.

Thời gian trôi qua, con đường ngày càng gần tôi hơn. Tôi rất yêu con đường này và coi nó như một người bạn thân thiết. Sau này lớn lên, dù có đi đâu, tôi vẫn nhớ về con đường quen thuộc đã gắn bó với tôi suốt quãng đời học sinh.

Tả con đường từ nhà đến trường

2. Tả con đường tắt 2 từ nhà đến trường

Có thể khi lớn lên, tôi sẽ đi nhiều nơi, đi nhiều con đường khác, có thể lớn, có thể nhỏ, có thể giàu có, nhưng trong một góc trái tim tôi, mỗi con đường từ quê hương đến trường sẽ không bao giờ phai mờ.

Mỗi sáng thức dậy, khi ánh nắng ban mai bao phủ thành phố, em rảo bước trên con đường đến trường với niềm vui và sự mong chờ. Nhà mình trong ngõ nhỏ quay ra đường, ra đường lớn, cách trường học đường thẳng 500m. Con đường bê tông nhẵn nhụi vẫn sáng lấp lánh trong ánh ban mai, chưa hề có một chiếc xe nào chạy qua.

Mỗi sáng đến trường còn rất sớm nhưng con đường vẫn tấp nập xe cộ qua lại khiến lòng em vui vẻ, hăng say yêu đời. Hai bên đường, nhà cao tầng mọc dày đặc, sơn từng mảng, vượt thời gian, càng rực rỡ dưới nắng gió. Trên vỉa hè, đâu đâu cũng bắt gặp cảnh người đi bộ buổi sáng, học sinh từng nhóm cắp sách đến trường, tắm mình trong làn gió nhẹ làm tôi thấy yêu đời, hòa mình vào không khí vui vẻ của người người nói cười trên vỉa hè. đây là cuộc sống.

Dọc đường còn có những quán ăn sáng rất khang trang, phong phú như phở, bánh mì, bánh cuốn… Mình hay qua con phố này ăn sáng và có lẽ ăn quen nên thấy đồ ăn ở con đường này là ngon nhất. Trên con đường ấy, cách trường khoảng 50m, sau ngã tư đèn xanh, đèn đỏ, hai bên đường chỉ có hai hàng cây xanh che mát, trải dài rợp bóng cây xanh cho trường. Kính thưa.

Khi đã bước chân trên con đường này, nếu là mùa hè, cái nắng nóng bên ngoài không còn là vấn đề, thay vào đó là làn gió mát rượi và tiếng chim hót líu lo trong rừng cây. Để mọi người yêu đời hơn. Đối với em, con đường đến trường luôn đẹp đẽ và thân thương, nó là con đường rất quan trọng trong cuộc đời em. Đây là con đường tôi đi đến ước mơ của tôi, tôi hạnh phúc mỗi ngày, đây là con đường tôi sẽ không bao giờ quên trong đời.

3. Tả con đường từ nhà đến trường của bạn số 3 lớp 5

Mỗi ngày đến trường trên con đường quen thuộc. Nhiều đến mức nhắm mắt lại, tôi có thể hình dung rõ ràng mọi cảnh vật.

Giống như nhiều con đường nông thôn không tên khác, đây là một con đường nông thôn lát đá đỏ đơn giản. Tuy không rộng lắm, gập ghềnh và trũng nhưng con đường ấy đủ rộng để cho những bước chân như chim sẻ của chúng tôi lớn lên từng ngày. Sáng sớm, từ đầu ngõ bước vào con đường, tôi gặp ngay một cây bàng có tán ô che bóng mát, bốn giờ chiều có tiếng chim hót véo von. Từ đó, hai bên đường, hai hàng bạch đàn mọc thẳng tắp, xanh tốt. Đằng sau hai hàng cây thấp thoáng là tường của hai dãy nhà ven đường, cũng là những bức tường hoa dâm bụt được cắt tỉa gọn gàng. Ngoài ra còn có hàng rào tre hoặc hàng rào lưới thép chắc chắn. Tuy nhiên, từ ngoài đường, bạn vẫn có thể nhìn thấy rõ những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa những khu vườn bằng phẳng xanh mướt. Mặt trời vừa ló dạng ở đằng đông để đốt lửa, những cây cau, hàng dừa ở những khu vườn ven đường khoác lên mình một màu hồng lung linh. Con đường làng cũng lên đời.

Ngày càng có nhiều người trên đường phố. Những đứa trẻ đi học. người lớn trên sân. Thương lái đi huyện, đi tỉnh. Xe đạp, xe máy, máy kéo tấp nập ngược xuôi. Tiếng cười, tiếng hỏi, chuyện trò rôm rả, tiếng máy, tiếng xe hòa vào nhau tạo thành một bản đồng ca vui vẻ. Đến cộng đồng, rẽ phải vào đường làng. Vừa lúc đó, chúng tôi thấy ngôi trường quen thuộc hiện ra, một cây si cổ thụ lá xanh um che mát cổng trường.

Vài năm nữa, có thể em sẽ tiếp tục con đường này, lên huyện hoặc tỉnh học tiếp. Nhưng dù đi đến đâu, con đường mới đẹp đẽ nào, cũng không dễ gì quên được con đường tuổi thơ giản dị này.

4. Em hãy viết bài văn tả con đường từ nhà đến trường 4

Nhà tôi rất gần trường nên tôi đã xin bố mẹ cho phép tôi tự đi bộ đến trường từ năm lớp ba.

Để đến trường, em sẽ đi bộ từ ngõ nhỏ ra đường lớn. Rồi đi bộ dọc vỉa hè một lúc đến trường. Con ngõ nhỏ nơi gia đình tôi ở chỉ rộng khoảng 5m, được đổ xi măng rất sạch sẽ. Hai bên đường không có vỉa hè, chỉ có nhà cửa dày đặc. Để làm đẹp đường phố, những chậu cây, chậu hoa nhỏ xinh được đặt dọc lối đi. Vừa đi vừa ngắm những chậu hoa cúc, xương rồng nở rộ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo trong rừng. Bầu không khí yên tĩnh và dễ chịu.

Rẽ vào đường chính, cảm giác như bước vào một thế giới khác. Đường ở đây rộng, chia làm bốn làn rồi hai làn chạy ngược chiều nhau. Những ngôi nhà ở đây cũng rất cao và có nhiều cửa hàng lớn. Xe cộ đông đúc, xe cộ đông đúc. Tiếng còi xe khác hẳn ngoài ngõ. Đi bộ trên vỉa hè đến trường, tôi nhìn thấy những cây sấu xanh cao vút. Vì thói quen này, tôi luôn là người đầu tiên nhìn thấy hoa trên đường.

Đã bao năm tôi gắn bó với con đường ngôi trường này. Bất kỳ bức ảnh nào tôi có thể nhớ là một bản in. Tôi nghĩ rằng đây chắc chắn là con đường đẹp nhất mà tôi đã đi qua.

5. Bài văn 5 tả con đường từ nhà đến trường

Xem Thêm : Cách chèn thêm hình ảnh vào file PDF – Phương Tùng

Nhà thơ Du Zhongquan viết:

“Quê hương là con đường đến trường

Em đã về, bướm vàng bay khắp nơi…”

Tôi cũng vậy! Con đường đến trường với em rất gần, thân thiết như một người bạn. Đó là hình ảnh quê hương đã ăn sâu vào tâm trí tôi và vang vọng trong tâm trí tôi.

Phố có tên là đường Nguyễn Đấu. Con đường hẹp nhưng đẹp. Hai bên đường trồng những hàng me xanh mướt. Buổi sáng, cành me rũ lá chết trên đường. Con đường nhựa đen nhẵn nhụi, có vạch sơn trắng chia đôi cho xe đi ngược chiều. Xe máy, xe đạp tấp nập trên đường. Tiếng bíp liên tục. Những người bán hàng cẩn thận xếp những chiếc xe đẩy đầy rau củ. Chúng tôi vội vã cắp sách đến trường. Mọi người đều hối hả trên đường phố.

Trên cây sấu già bên đường, lũ chim nhảy nhót chuyền cành. Tiếng chim hót mãi không dứt, vang vọng cả bầu trời xanh thẳm. Mặt trời lên cao và có ít người trên đường hơn. Nơi đây có nhiều tòa nhà cao tầng, nguy nga và tráng lệ. Các cửa hàng mở cửa chào đón khách hàng. Nắng đổ dài trên phố. Con đường lấp lánh và lấp lánh như lụa. Một cơn gió thoảng qua, lá me lìa cành rơi xuống vai áo người qua đường, như hoài niệm.

Hoa sữa trên vỉa hè. Xung quanh là những bông hoa tím, treo bên đường, như muốn nói lên một điều rằng: con đường này đẹp quá! Buổi chiều hay buổi tối mùa hè ngồi đây thật dễ chịu. Tôi nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch bên đường, từng cây me già. Con đường này không chỉ là bạn của tôi, mà còn là bạn chí cốt của những người lao công.

Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông lạnh giá, dưới những hàng me lúc nào cũng vang lên tiếng chổi. Ngôi nhà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nhưng vẫn còn tiếng chổi tre xào xạc trên đường. Con đường mới lúc đó vắng và đẹp! Con đường này đã quá quen thuộc với tôi. Từ lâu, tôi và Dương đã thân thiết như những người bạn. Con đường này đã nâng bước tôi và giúp tôi đạt được những hoài bão của mình.

6. Tả con đường từ nhà đến trường 6

Một trong những nơi đáng nhớ nhất trong tuổi thơ của tôi là con đường mòn, bởi đó là con đường thân thương mà tôi và bao bạn bè khác đã đến trường. Đây cũng là nơi tôi có biết bao kỉ niệm đẹp đẽ của thời thơ ấu, những kỉ niệm quý giá mà dù lớn lên tôi cũng không bao giờ quên.

Những con phố trần nguyên khan không mang vẻ đẹp vương giả mà ẩn chứa sự giản dị, mộc mạc gắn liền với cuộc sống yên bình của người dân phố thị. Con đường từ nhà đến trường thẳng tắp chứ không quanh co như bao con đường khác. Con đường trơn tru. Hàng ngày em đến trường trên con đường quen thuộc này. Từ đó, từng gốc cây, từng số nhà, từng ngõ ngách đều in sâu vào tâm trí tôi.

Mỗi buổi sáng, xe cộ trên đường đưa em đến trường ngày càng tấp nập. Tiếng còi xe inh ỏi và mọi người dường như vội vã đi làm hoặc đi học đúng giờ. Phòng ăn sáng rất sôi động, có một lượng khách hàng liên tục, bao gồm sinh viên, nhân viên văn phòng và thậm chí cả ông bà trở về sau khi chơi thể thao. Đâu đó trong vài ngôi nhà, tôi vẫn nghe thấy tiếng cha mẹ gọi con. Đông đảo học sinh cùng nhau tản bộ trên vỉa hè đến trường, tiếng cười nói rôm rả khiến không gian thêm sinh động. Sáng nào đi trên con đường này, tôi còn được thưởng thức hương thơm của cây cỏ, kèm theo những làn gió mát rượi, khiến tâm hồn tôi sảng khoái vô cùng.

Buổi trưa, người qua lại thưa thớt hơn, con đường như chìm vào giấc ngủ. Những chiếc lá đung đưa nhè nhẹ trong gió, như chiếc quạt mát soi đường. Buổi chiều, Malu như bừng tỉnh trở lại. Nó ồn ào và náo nhiệt khi mọi người đi làm và đi học về. Tiếng nói cười gọi nhau, tiếng xe cộ ồn ào cả một đoạn đường. Con đường này rất quen thuộc với tôi khi tôi còn đi học. Tuy nhiên, con đường không chỉ là bạn của bạn. Nó cũng là bạn của người gác cổng. Ngày cũng như đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông lạnh giá, luôn có tiếng chổi xào xạc dưới vệ đường. Họ đang quét rác để giữ cho đường phố sạch sẽ. Nhờ những bàn tay cần cù ấy mà con đường luôn sạch sẽ.

Kỷ niệm tuổi thơ êm đềm trôi qua trên con đường thân yêu ấy. Trên con đường đến trường, mỗi bước đi là một bước đến với nguồn tri thức to lớn mà thầy cô truyền đạt. Sau này, cho dù tôi có may mắn được đi trên con đường lớn bốn phương, thì ký ức về con đường trần trụi ấy sẽ luôn khắc sâu trong tâm trí và trái tim tôi.

7.Tả số đường từ nhà đến trường ở vùng quê 7

Trong ký ức mỗi người, có một số cảnh tượng đã in sâu vào tâm trí chúng ta, để suốt đời không bao giờ quên. Đi học là một trong số đó. Chúng ta có thể đi trên nhiều con đường khác nhau nhưng con đường đến trường thì thân thuộc và gần gũi với bất kỳ ai.

Con đường đến trường gắn bó với em từ thuở ấu thơ. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời xua tan mây đen và hửng nắng, tôi cùng các bạn cắp sách đến trường trên con đường quê quen thuộc. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ. Ánh nắng ban mai và làn gió mát làm cho đầu óc tôi thật thoải mái và thư thái. Đi trên đường, có thể nghe thấy tiếng chim hót trên đầu, có thể nhìn thấy hoa dại bên đường, có thể nhìn thấy những giọt sương còn đọng lại trên cánh hoa hay chiếc lá. Hai bên đường có hai hàng cây xanh mát. Sáng sớm, cây cối như vừa tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài, ánh nắng xuyên qua cành lá tràn đầy sức sống. Những chiếc lá đung đưa nhè nhẹ trong gió, như đang chào đón chúng tôi. Trên đường đến trường, em đi ngang qua một cánh đồng lúa rộng lớn thẳng cánh cò bay. Trong khi nấu ăn, cô gái tỏa ra một mùi thơm dịu dàng, ngọt ngào, say đắm lòng người. Cả cánh đồng như một tấm thảm xanh khổng lồ, chỉ cần một cơn gió thoảng nhẹ cũng làm cả biển lúa nhấp nhô tạo thành muôn ngàn con sóng nhỏ. Tôi bắt gặp mấy bác nông dân ra đồng kiểm tra đồng từ sớm, bên bờ ruộng bỗng một con cò trắng dang cánh bay lên. Đằng sau khu vườn xanh tốt là ngôi nhà ngói đỏ im lìm trong nắng mới. Trên đường đi học về, tôi cũng bắt gặp những nhóm học sinh đi bộ trên đường. Các bạn quàng khăn đỏ rực trên vai, đeo ba lô, vừa đi vừa nói chuyện về bài vở, học hành. Các bà, các mẹ đã cùng con đi chợ từ sớm. Tờ mờ sáng, mấy người nông dân chăn trâu thảnh thơi dưới đất, hỏi nhau chuyện đồng áng, tin rằng sẽ có một vụ mùa bội thu.

Sáng sớm, trên đường đã tấp nập xe cộ qua lại, nét mặt ai nấy đều hân hoan, khóe miệng nở nụ cười vĩnh hằng. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi nhau, tiếng còi xe inh ỏi cả một đoạn đường. Đi trên đường, bạn còn cảm nhận được hơi thở ngai ngái của đất trời, hơi thở của gia phong, hơi thở của đất trời. Đi học đã trở thành một phần quan trọng trong thời thơ ấu của tôi. Con đường đến trường cũng là con đường mang đến cho em tri thức, chắp cánh cho những ước mơ của em.

8. Tả con đường từ nhà đến trường của lớp 5

“Đường Đến Trường” – cái tên nghe quen quen. Không phải chúng ta đi bộ trên đó mỗi ngày để đến trường sao? Nhưng trong số chúng ta, ai quan tâm? Có thể là do anh ấy đã quá quen với nó. Hãy thử nó ra, thử một lần và tận hưởng nó. Bạn chắc chắn sẽ xác nhận: có rất nhiều niềm vui trong đó.

Con đường đến trường của em dài, bằng phẳng và quanh co, qua những con đường và những cánh đồng. Đây là con đường rợp bóng cây xanh vào mùa hè và những bông hoa sữa trắng muốt vào mùa đông. Những bông hoa sữa nhỏ li ti như giọt sữa ai đó vô tình làm rơi trên kẽ lá, cành cây.

Cuối thu, hai bên đường vẫn rực rỡ một bông hoa điệp vàng rực rỡ khoe sắc. Những bông hoa xinh đẹp ấy đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ của thời tiểu học của em. Tôi nhớ mấy năm trước, con đường ấy còn chưa được đổ bê tông. Những ngày mưa, chúng tôi lội qua những vũng nước đỏ gạch trên con đường rải sỏi. Mặc dù rất cẩn thận, nhưng tất cả mọi người trong lớp đều bị dính một số vết son môi trên áo đỏ. Sau một thời gian dài, có nhiều vết bẩn, và quần áo không sạch sẽ, vì vậy tôi phải mặc đồng phục học sinh màu vàng. Nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác. Đoạn đường được trải nhựa, đoạn qua thôn được đổ bê tông. Bị gọi đến cửa lớp, chúng tôi vẫn chưa chịu dơ gót. làm sạch đường. Vào mùa thu hoạch, đi trên rơm và ngửi thấy mùi rơm, tôi cảm thấy quê hương mình thật gần gũi và thân thuộc.

Đi trên con đường vào mùa lúa chín, hai ta vừa đi vừa nhón chân, cảm nhận hương lúa thoang thoảng hai bên cánh đồng. Tôi nhớ người đó đã nói với tôi lúc đó:

– Anh mong chúng ta đừng bao giờ lớn. Vui chơi và đi học mà không phải lo lắng bất cứ điều gì.

Lúc đó tôi nghĩ điều đó thật buồn cười, nhưng bây giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy đó là một ý kiến ​​hay.

Những kỉ niệm tuổi thơ êm đềm trôi qua trên con đường đến trường thân yêu ấy. Quen mãi rồi, giờ tôi nhớ đến từng khúc quanh co, từng cột mốc, cả con đường làm bằng nhiều tấm bê tông. Vì vậy, bây giờ Lu và tôi là hai người bạn. Đáng tiếc Đường Đường chỉ âm thầm trả tiền, Đường Đường cũng chưa từng nói cho ta biết.

9. Bài văn tả con đường đến trường số 9

Quê hương tôi có nhiều cảnh đẹp. Những dòng sông hiền hòa, những cánh đồng thẳng tắp, những đàn cò bay… nhưng thân thuộc nhất với em có lẽ là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.

Đường đến trường trải nhựa. Hai bên đường có hai hàng cây xanh mát. Con đường đông đúc vào buổi sáng. Có vẻ như tất cả những đứa trẻ trong khu phố của tôi đều ở trên đường phố. Họ đi học theo nhóm. Những tiếng nói xì xào xen lẫn tiếng cười vui vẻ khiến con đường thêm rộn ràng vui tươi.

Buổi trưa lạnh hiếm hỏi. Lúc đó con đường vắng lặng như đang chìm vào giấc ngủ. Hai hàng cây thẳng đứng soi bóng cho con đường thêm yên bình. Trên cành, bọ xít đang bắt bọ xít hại cây xuyên qua cành làm cho cây cối thêm tươi tốt. Những tia nắng li ti rải rác trên vỉa hè trông trắng bạc. Mái nhà thấp thoáng bóng cây. Một bài hát ru bị bóp nghẹt phát ra từ mái nhà. Giữa trưa hè, tiếng kẽo kẹt của chiếc võng khiến đường làng yên ắng lạ thường. Con đường bằng phẳng hay gồ ghề, tôi đều nắm rõ như lòng bàn tay. Không một ngày nào mà lũ trẻ chúng tôi không đặt đôi chân nhỏ bé của mình xuống con đường quen thuộc ấy. Đó là lý do tại sao tôi đang ở trên con đường chum.

Con đường đến trường khắc sâu trong tâm trí em. Mỗi lần đến trường, trong tôi lại có biết bao kỷ niệm đẹp đẽ của thời cắp sách đến trường. Mai này lớn lên, tôi không thể nào quên được dáng vẻ của Lu yêu quý.

10. Hướng dẫn đường đi thẳng từ nhà đến trường 10

Mùa khô năm ngoái, người dân địa phương đã góp vốn làm lại đường giao thông giữa xã Tân Long và các xã lân cận. Trường học của tôi ở bên đường, cách nhà tôi khoảng một cây số. Sáng sớm, tôi và các bạn vội vã đến trường trên con đường làng uốn lượn như dải lụa hồng mềm mại.

Con đường này được trải nhựa bằng đất đỏ và được san lấp kỹ nên rất bằng phẳng và rộng đủ 2 ô tô tránh nhau. Mặt đường cao ở giữa và thoải dần về hai bên để thoát nước thuận lợi. Những hàng cây bạch đàn trồng bên vỉa hè nay đã cao vút, thân thẳng tắp, cành lá xum xuê, che bóng mát. Mỗi khi có gió thổi, những chiếc lá rung rinh, cành đung đưa như những cánh tay. Đường phố nhộn nhịp và đông đúc nhất là khi chúng em cắp sách đến trường. Người dân trong vùng họp chợ ven đường, tấp nập những gánh hàng rau tươi, hàng đống hoa quả hay hàng đống gà, vịt. Nhà hàng mở cửa cho tất cả mọi người. Trên đường, tiếng xe máy, xe ba gác nẹt pô làm náo động không gian thôn quê yên tĩnh. Xe tấp nập đưa hàng về chợ huyện. Bước ra khỏi ngã tư là cảnh họp chợ nhộn nhịp, con đường len lỏi giữa ruộng lúa và rau xanh mơn mởn. Khi lễ hội mùa xuân đến gần, không khí buổi sáng sẽ rất lạnh. Nắng mai vàng tươi rải trên những chiếc lá rau, cà chua, xà lách xanh tươi… Vài cánh bướm trắng đang bay lượn trên những bông cải vàng rực rỡ. Cuối cánh đồng, con đường lớn dần và được nối với một cây cầu gỗ bắc qua kênh Qingliang, nơi cung cấp nước ngọt quanh năm cho cánh đồng. Từ bên kia cầu, con đường dốc xuống hơn trăm mét, tôi đến trường. Trường nằm cách đường mấy chục mét, giữa một khu vườn xanh mát, suốt ngày chim hót líu lo, hoa thơm ngát… Sau khi qua cổng trường, đường tiếp tục đi qua hai xã khác , rồi đến quốc lộ.

Con đường này đã quá quen thuộc với mọi người. Đi bộ trên con đường này hai lần một ngày, chúng tôi đã khắc sâu hình ảnh của nó trong trái tim của chúng tôi.

11. Tả phương tiện gián tiếp từ nhà đến trường số 11

Hai tiếng “quê hương” thân thiết làm sao? Ai cũng có những kỉ niệm tuổi thơ đáng nhớ và yêu thương ở quê nhà. Tuổi thơ tôi gắn bó với những cánh đồng Phi Hà thẳng tắp, dòng sông hiền hòa,… nhưng với tôi khó quên nhất là con đường từ nhà đến trường. Đối với tôi, con đường này chứa đựng nhiều kỷ niệm.

Giống như nhiều con đường khác, đây là con đường trải nhựa đen. Không rộng lắm và gập ghềnh, nhưng đủ lớn để một chiếc xe tải có thể đi qua. Mỗi lần đặt chân lên con đường này, lòng tôi lại bồi hồi. Những cây gạo đầu làng vươn thẳng um tùm che bóng mát. Nơi đây đã chứng kiến ​​những màn bida căng thẳng của bọn trẻ chúng tôi. Hai bên đường có những hàng cây bạch đàn, tán lá nhỏ nhắn nhìn xuống đường thật thích mắt. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng mênh mông, cò bay thẳng cánh. Tuy nhiên, đi trên đường, bạn vẫn có thể bắt gặp một ngôi nhà xinh xắn nằm giữa khu vườn xanh mát. Mặt trời từ từ mọc lên, ánh nắng ấm áp xuyên qua kẽ lá chiếu xuống con đường, giống như những bông hoa nắng đang nhảy múa. Càng ngày càng có nhiều người tràn ra đường. Con đi học, đi làm, đi chợ với người thân… ồn ào. Buổi trưa ít người qua lại, con đường như chìm vào giấc ngủ. Những chiếc lá đung đưa nhè nhẹ trong gió, như chiếc quạt mát soi đường. Thức dậy trên đường vào buổi chiều là tốt. Khi người nông dân đi làm về, lại có một loạt tiếng ồn khác. Tiếng nói cười gọi nhau, tiếng xe cộ ồn ào cả một đoạn đường. Trong những bụi cây, những chú chim ríu rít chơi một bản giao hưởng. Với tôi, con đường này đã quen thuộc từ khi tôi cắp sách đến trường. Đi trên đường, mùi ngai ngái của đất, mùi ruộng lúa, mùi cỏ xanh, trong lòng tôi lại bùi ngùi.

Xem Thêm : Sách Giáo Khoa Toán Lớp 4 | Tải Sách Miễn Phí

Tôi rất thích con đường này. Tôi đi trên con đường này mỗi ngày. Có lẽ vì thế mà tôi và anh trở thành bạn thân. Dù đã đi một đoạn đường dài và đi trên một con đường đẹp hơn, nhưng hình ảnh con đường quê sẽ mãi in sâu trong ký ức của tôi, bởi nó chở theo từng bước đi của cuộc đời tôi.

12. Cách hay nhất để miêu tả ngôi nhà đến trường 12

Nhà tôi cách trường không xa, vừa qua đường Điện Biên Phủ, Cao Thắng, Nguyễn Đình Chiểu là tới. Tôi đã quen thuộc với con đường này. Nhưng gần nhất là con đường chính.

Lòng đường khá rộng và bằng phẳng nhìn rất thích mắt. Xe cộ qua lại đông đúc nhưng chưa bao giờ xảy ra tình trạng kẹt xe, bởi ở mỗi ngã tư đều có đèn tín hiệu hướng dẫn giao thông. Chúng tôi thoải mái đến trường trên nền bê tông. Bên đường có những hàng cây sao cao vút, có thể che bóng mát cho con phố ngay cả trong những buổi trưa nắng gắt. Mỗi khi gió ngừng thổi, tiếng lá xào xạc, như một bài hát ru, rất thú vị.

Những ngôi nhà bên đường chủ yếu là cửa hàng, và đôi khi bạn bị lạc trong những ngôi biệt thự. Có đủ loại cửa hàng: tiệm may đồ cổ, cửa hàng bán vật liệu xây dựng, nhà hàng, khách sạn. Ngoài ra còn có một bệnh xá, một phòng khám nha khoa… Ngoài ra, còn có một ngôi đền và một nhà hát. Mỗi khi đến trường, tôi thường đi xem kịch. Không chỉ xem các bài hát và bộ phim, mà chỉ cần nhìn vào các biểu ngữ, hình ảnh quảng cáo của các bộ phim mới cũng thực sự thú vị. Khi đến rạp hát, tôi cũng có thể đắm mình trong tiếng hát và âm nhạc phát ra từ loa phóng thanh. Đôi khi, họ cũng đến các cửa hàng xung quanh nhà hát để mua quà và bánh ngọt.

Trên quốc lộ, xe cộ đông đúc, nhất là đi làm, sáng đi học, chiều tan học. Xe hai bánh, bốn bánh chen nhau chạy. Tiếng còi xe xin đường. Các nhóm học sinh mặc đồng phục dạo chơi trên vỉa hè. Bạn dừng lại trước bàn cờ và nhìn thấy những tấm bưu thiếp được trưng bày trong tủ kính.

Ngày tháng trôi qua, tôi đã quen thuộc từng ngõ ngách, từng ngôi nhà, từng con đường, từng va chạm bên vệ đường trên đường đến trường. Con đường này đã nối liền với ngôi trường Lương Định thân yêu của tôi. Tôi yêu ngôi trường và tôi yêu con đường đã đưa tôi đến trường.

13. Số 13 về con đường từ nhà đến trường lớp 5

Tôi đã đi nhiều con đường ở Hà Nội, những con đường cũ, những con đường nổi tiếng hay những con đường rất đẹp, nhưng có một con đường thân thuộc nhất và có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Đối với tôi, đó là con đường từ nhà đến trường.

Con đường em đi học tên là đường Mai Dịch, từ nhà em đến trường khoảng một cây số, nhưng vì trong giờ học và giờ làm có nhiều người nên thời gian đi rất dài, có nhiều vạch đỏ. đèn nên thường xuyên xảy ra kẹt xe. Khi tôi đi học, tôi luôn đi bộ trên vỉa hè gần vỉa hè, vì xe cộ đông đúc, tôi sợ va vào xe của người khác.

Nhiều người đi bộ trên vỉa hè vì lòng đường không cho phương tiện lưu thông, tôi kiên quyết không đồng tình với hành động đó, vì rất nguy hiểm và ảnh hưởng đến việc đi bộ trên vỉa hè. Đây là con đường đi qua nhiều trường đại học như Đại học Quốc gia, Đại học Ngoại ngữ, dọc đường chủ yếu là các cửa hàng, quán ăn, cây xanh trồng trên vỉa hè đều là cây cao. Những chồi rễ lớn, trên mặt đất làm nứt những tấm lát. Con đường thường không nhận được nhiều ánh nắng mặt trời, vì ngay cả những ngày nắng, nó cũng bị che phủ bởi những con đường trên cao và những tòa nhà cao tầng. Con đường này càng dễ bị ngập khi trời mưa vì đường hẹp, ít thoát nước.

Có thể nói con đường này không đẹp, nó rất đơn sơ và giản dị nhưng với tôi đó là con đường đã đi cùng thời đi học, có biết bao kỉ niệm buồn vui.

14. Tả ngắn gọn con đường từ nhà đến trường trên đường số 14

Mỗi sáng đạp xe trên con đường quen thuộc. Đó là con đường tôi đã đi trong suốt những năm qua. Con đường từ nhà đến trường – con đường như người bạn đồng hành, cùng em chia sẻ vui buồn.

Con đường từ nhà em đến trường là một đường thẳng không rẽ, vì nhà em rất gần trường, chỉ một cây số. Đường nhỏ và hẹp nhưng bằng phẳng, không có “ổ gà, ổ voi” nên đi êm ái. Hai bên đường, hàng cây đung đưa trong gió như đang vẫy gọi bạn, có cả những chú chim bay hót ríu rít chào ngày mới. Đặc biệt vào mùa thu khi những tán cây đổ rạp, mặt đường trở nên rất thơ mộng với từng đợt lá vàng rơi xuống mặt đường. Đồng hành với tôi trên con đường này hàng ngày không chỉ có các bạn cùng lớp mà còn có rất nhiều người vừa đi học, vừa đi làm. Dòng xe nối đuôi nhau trên đường, tiếng nổ xe và tiếng còi “bíp bíp” khiến con đường nhộn nhịp, đông đúc. Những con phố khác đầy ắp hàng quán, như những con phố riêng, duy chỉ có con đường đến trường em là còn thưa thớt, gần trường chỉ lác đác vài hàng quán, dường như chính sự yên bình và giản dị của con phố này.

Em thích con đường đến trường, em nhớ từng hàng cây, từng ngôi nhà trên con đường này.

15. Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường số 15

Đối với những học sinh như chúng em, con đường từ nhà đến trường đã quá quen thuộc. Đó cũng là nơi tôi có nhiều kỷ niệm.

Từ ngày đầu tiên vào lớp 1, khi mẹ cho tôi đến trường, đến khi tôi biết đi xe đạp, tôi cảm thấy con đường đến trường luôn thay đổi. Con đường ngày càng đẹp hơn, rộng hơn và đông đúc hơn.

Trước đây chỉ là một con đường đất. Nhưng bây giờ nó được bao phủ bởi lớp nhựa mịn mà không có bất kỳ sự thô ráp nào. Đường hiện tại rộng hơn ba mét, xe máy, ô tô ra vào rất thoải mái. Hai bên đường là những dãy nhà nối tiếp nhau. Vỉa hè của đường khá rộng khoảng 1m, rất sạch sẽ. Trên vỉa hè, nhiều cây xanh thẳng hàng.

Mỗi sáng đi học, em thường thấy các bạn tập thể dục thể thao trên vỉa hè. Vào buổi trưa, cây cung cấp bóng mát và giúp chúng tôi tránh cái nắng gay gắt. Những ngôi nhà hai bên đường là cửa hàng bán quần áo, tạp hóa, giày dép… Buổi chiều tan học, đường càng đông đúc. Xe máy, ô tô, xe đạp tấp nập. Những lúc như thế này, quý vị và các bạn phải hết sức cẩn thận.

Tôi thực sự thích cách tôi đi học. Đối với tôi, nó giống như một người bạn mà tôi đã trải qua những ngày còn đi học.

16. Bài văn tả con đường từ nhà đến trường ngày 16 lớp 5

Từ đó, con đường này trở thành người bạn đồng hành của em trên đường đến trường.

Trường tiểu học của tôi ở xã tôi. Vì vậy, con đường đến trường không quá xa. Nó được lát gạch và tôi đã từng đi bộ đến trường trong nhiều năm. Mỗi sớm mai, mặt trời thức dậy soi đường. Cây cối hai bên đường xanh tươi, tràn đầy sức sống dưới ánh mặt trời. Đường phố sạch sẽ như được quét dọn hàng đêm. Có mật độ giao thông lớn trên đường. Tuy chỉ là con đường trong xã nhưng khá rộng rãi đủ cho xe trọng tải lớn đi qua. Các phương tiện giao thông đều chấp hành nghiêm chỉnh luật lệ giao thông, đi đúng làn đường quy định. Trên vỉa hè, nhiều người đang tập thể dục. Các nhóm sinh viên vừa đi vừa nói chuyện.

Tôi và một nhóm bạn đang đạp xe trên đường một cách thích thú. Chúng tôi nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông và không xếp hàng. Đôi khi, tôi chỉ trò chuyện về bài tập về nhà với Lan, người bạn mà tôi đi cùng. Không khí buổi sáng thật trong lành và dễ chịu. Chúng tôi chỉ mất mười phút để đến trường. Cuối con đường là mái trường thân yêu.

Từ lâu tôi đã coi con đường này như một người bạn gắn bó với mái trường tiểu học.

17. Bài văn miêu tả trên đường đến trường 17

Mỗi sáng, cứ bảy giờ tôi lại đi bộ từ nhà đến trường. Con đường từ nhà đến trường đã gắn bó và quen thuộc với em, dù em có nhắm mắt lại thì bóng con đường vẫn hiện rõ trước mắt em.

Quãng đường từ nhà đến trường rất ngắn, em chỉ đi bộ khoảng 15 phút là đến trường. Bầu trời trong xanh, không khí trong lành, dễ chịu. Mặt trời tỏa ánh vàng khắp nơi. Gió thổi nhè nhẹ, nghịch tóc em. Tôi lao đến trường. Những hàng dâu hai bên đường che mát cho em những trưa hè oi bức. Đi dưới hai hàng cây râm mát, cái nắng trưa hè không còn đáng sợ nữa. Và vào buổi sáng sớm, nếu tinh ý, bạn vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm của hoa dâu trong gió. Mỗi buổi sáng đến trường, con đường đến trường trở nên đẹp đẽ và đáng yêu hơn.

Dưới đường xe cộ đông đúc. Giao thông vận tải giống như một khung cửi, và mọi người đều vội vàng để bắt kịp. Giọng nói ồn ào phá vỡ sự yên tĩnh trên đường đến trường. Bây giờ, con đường đầy niềm vui và niềm vui.

Tôi luôn đi bộ trên vỉa hè. Vỉa hè cũng là bạn thân của tôi. Hàng ngày tôi đi bộ trên vỉa hè rộng rãi. Những viên gạch đỏ và xanh lót chân bạn.

Tôi đi ngang qua một bệnh viện trên đường đến trường. Mỗi lần đi ngang qua, tôi đều có thói quen nhìn vào sân bệnh viện. Có bệnh nhân, có bác sĩ, và có người nhà của bệnh nhân. Những người đưa bệnh nhân đi khám tỏ vẻ lo lắng, còn những người đến bệnh viện đón bệnh nhân vẻ mặt vui vẻ.

Mải mê ngắm cảnh trên đường mà quên cả việc đi học. Bước đi trên con đường quen thuộc ấy mỗi ngày. Nhưng mỗi ngày, tôi khám phá vẻ đẹp trên đường. Con đường này đã trở thành người bạn tốt của tôi.

18. Tả con đường từ nhà đến trường số 18

Con đường từ nhà đến trường em đã quá quen thuộc. Nó đã trở thành một đối tác rất quen thuộc đối với tôi.

Con đường tôi đi học xa nhà, khoảng năm cây số. Mỗi ngày, tôi đạp xe đến trường với người bạn thân nhất của tôi là Lan. Đường khá rộng, được đổ xi măng nên rất thẳng, đi rất nhẹ và êm. Hai bên đường có vỉa hè lát đá trông rất khang trang. Trên vỉa hè trồng nhiều loại cây như xà cừ, bằng lăng, phượng v.v. Giờ đây, cây cối tự cung cấp bóng mát và giúp xua tan cái nóng trên đường về nhà của chúng tôi.

Một bên đường là ruộng lúa, bên kia là nhà cửa san sát. Vào mùa gặt, đạp xe trên con đường này, ngửi thấy mùi thơm của lúa, tôi cảm thấy rất phấn khích. Trường tôi ở cuối phố. Mỗi khi tan học, con đường trở nên rất đông đúc. Xe máy, xe đạp, ô tô tấp nập. Mỗi đêm, những người dọn dẹp quét đường.

Hy vọng sẽ có nhiều kỷ niệm trên đường đi. Hy vọng nó vẫn sạch sẽ và gọn gàng quá.

Hãy tham khảo chuyên mục tài liệu của hoatieu.vn để có những thông tin hữu ích khác.

Nguồn: https://xettuyentrungcap.edu.vn
Danh mục: Hỏi Đáp

Related Articles

Back to top button